Editor: Lạc Y Y
“Ồ” Lục Cẩn lạnh nhạt lên tiếng, ngoảnh đầu nhìn về hướng Tô Nguyên: “Còn phải mang thêm gì nữa không? Nếu không còn chúng ta về nhà thôi, ở lại thêm nữa tôi có chút buồn nôn”
“Anh!” Tô Duệ trước nay chưa từng bị đối xử như vậy, tức đến cả người hắn run lên.
Tô Nguyên cẩn thận quan sát ánh mắt Lục Cẩn, bảo đảm trong mắt anh không có chút chán ghét nào, cậu vui vẻ cười lên, cầm lấy mấy bản thảo của mình, “Hết rồi, chúng ta đi thôi”
Lục Cẩn rất tự nhiên tiếp nhận đồ của Tô Nguyên, tay còn lại dắt tay Tô Nguyên dẫn cậu rời khỏi cái nơi làm cậu không vui này làm.
Tài xế nhìn thấy Lục Cẩn trở lại lập tức đón lấy hành lý trong tay anh đặt trong cốp xe sau, lúc lên xe hỏi: “Cậu cả, trực tiếp về nhà sao?”
“Không, đi trung tâm thương mại”
“Nhưng thân thể của cậu?” Tài xế không khỏi lo lắng, anh đã làm ở Lục gia nhiều năm, cũng biết tình hình sức khỏe của Lục Cẩn, trung tâm thương mại nhiều người như vậy, lỡ như phát tác…
Tô Nguyên cũng biết nổi lo của tài xế, vừa nãy Lục Cẩn đã giúp đỡ mình, vậy mình cho anh một chút tin tức tố cũng không sao đâu.
Đang nghĩ, liền tháo vòng ức chế của mình ra, nhanh chóng hôn lên.
Không đợi Lục Cẩn phản ứng lại, Tô Nguyên liền ngồi trở lại chỗ ngồi, làm ra dáng như không có việc gì.
Tài xế nhìn thấy cảnh này, khóe miệng chậm rãi cong lên, lộ ra nụ cười từ ái, cũng không lo thân thể của Lục Cẩn nữa, lái xe đến trung tâm thương mại.
Tô Nguyên len lén mò qua, phát hiện Lục Cẩn vươn đầu lưỡi nhẹ liếm môi mình, thoáng chốc mặt đỏ như có thể tỏa nhiệt.
A a a a a! Tên đàn ông này còn đang trong dư vị gì sao ! !
Lục Cẩn cũng nhìn thấy sự khác thường của Tô Nguyên, cười khẽ hỏi: “Tiểu Nguyên Bảo sao vậy? Mặt sao đỏ thành như thế?”
Khi nói chuyện, Tô Nguyên cảm thấy Lục Cẩn phả hơi vào lỗ tai mình, mặt càng đỏ hơn.
“Trong xe quá bức bách sao?”
“Đúng đúng đúng! Điều hòa trong xe mở quá cao, cho nên tôi mới đỏ mặt, mới không phải vì anh….”
Lục Cẩn nhịn không được bật cười,