Edit: Chiêu
Beta: Pủn
"Đúng đúng đúng." Inou gật đầu liên tục, "Lần đầu tiên nhìn thấy phỏng vấn của Drake trên TV, tôi đã cảm thấy người đó nhất định là chồng tôi."
Martin ở trong lòng yên lặng hừ một tiếng, đối với lời nói thất thường của Inou một chữ cũng không tin.
Thái độ trước kia của Inou mà là yêu thích hắn, hắn sẽ ăn cái xe lăn này luôn.
Vậy rốt cuộc Inou thích Alpha nào? Tiểu Corsi có biết cậu ta ngoại tình tư tưởng trong hôn nhân không? Hắn có nên hỏi rõ sau đó an bài Alpha kia một chút, giúp anh vợ hoàn thành tâm nguyện?
Trời ạ, sao hắn có thể vì anh rể mà thu xếp nhiều như vậy?
Martin hơi đau đầu, bỗng nhiên cảm giác được Inou tới gần, là tiếng xột xoạt của quần áo.
Có lẽ là động tác mở cổ áo, hương hoa hồng ngào ngạt xông vào mũi, khiến hắn hắt xì một cái.
"Sữa tắm trong phòng cậu không phải hương dưa chuột?"
"Đúng vậy." Inou bình tĩnh đáp "Nhưng tôi không thích mùi kia, nên đã đổi thành hương hoa hồng.
Không dễ ngửi sao?"
Mặc đồ ngủ, dùng sữa tắm nồng như vậy, là đặc biệt chuẩn bị câu dẫn hắn sao.
Martin thầm đánh giá người anh rể này thêm vài phần lẳng lơ, hừ lạnh một tiếng: "Cảm giác như cậu chuẩn bị đi câu dẫn Alpha nào đó qua đêm."
"Ừ." Inou đáp "Vốn là hẹn ước, nghe trong phòng ngài không có động tĩnh, tôi mới dám thả bồ câu cho Alpha.
Ngài xem tôi đối với ngài quá để ý rồi."
Martin nghẹn ứ tại cổ họng, tức giận đến mức nửa ngày cũng không lên tiếng.
Inou nhìn gương mặt hắn đang biến ảo không ngừng, bất đắt dĩ giải thích một câu: "Không có, là tôi thực sự thích mùi hương này."
Martin lúc này mới thận trọng hừ một tiếng, nghe thấy Inou nói: "Cả ngày chỉ biết hừ hừ hừ, ngươi cũng không phải cái máy lặp."
Những ngày tháng này qua thực sự không dễ, Martin sốt ruột nghĩ, ngoài miệng nói: "Ly —— "
Inou bịt miệng của hắn, vị rượu quanh quẩn chóp mũi Martin, ngữ khí nghiêm túc trước nay chưa từng có: "Ngài cũng biết, nếu ly hôn, tôi phải đi phế tinh, trở thành đồ chơi cho cả ngàn Alpha.
Ngài dùng cái này uy hiếp tôi, tôi thật sự rất sợ.
Nếu ngài thực sự chán ghét tôi đến mức không thể không ly hôn, tôi thà rằng ngay lập tức chết."
Thanh âm cậu kiều nhuyễn, mơ hồ khóc nức nở: "Tôi chỉ muốn an ổn sống, xin lỗi.
Từ khi Laya đi, đã tám năm tôi không cùng người khác rõ ràng.
Ta không hiểu biết như thế nào mới có thể làm cho người khác yêu thích ta."
Nghe cậu nói những lời này, trong lòng hắn phảng phất như bị ai dùng kim đâm từng nhát đau xót.
Martin không có kinh nghiệm đối phó với những lời này, bó tay toàn tập, lớn tiếng nói: "Không ly hôn! Cậu đừng khóc!"
Kỳ thực hắn muốn nói, bộ dạng hiện tại của Inou rất tốt, như một đóa khô héo đã lâu hoa thêm chút sinh khí, nở ra từng đoá hoa nhỏ tươi tắn.
Nếu như đối tượng chịu tội không phải hắn, hắn nguyện ý khua chiêng gõ trống giúp đỡ.
"Có thật không? Về sau ngài cũng không nhắc đến nữa?"
"Không nhắc đên nữa! Đừng khóc đừng khóc!"
Inou nhất thời nín khóc mỉm cười, muốn hôn nhẹ lên mặt hắn nhưng không dám, cuối cùng đành hôn nhẹ trên mu bàn tay hắn, lưu lại nhiệt độ cùng nước mắt.
Martin lúc này mới phản ứng lại, giận tím mặt: "Cậu lại gạt tôi?"
"Thật sự." Inou hít mũi một cái nói, "Ta và Laya từ nhỏ sống đã sống chung, em ấy đi, tôi cũng rất cô độc."
Inou liền bất hòa lai á làm khoa xương, nhất định phải cùng lai á tách ra.
Mà nếu như tất cả trôi chảy, phải có một cái Alpha để thay thế lai á tại tính mạng hắn bên trong vị trí, dành cho hắn tập mãi thành quen làm bạn cùng quan tâm.
Chỉ là vận mệnh cùng hắn mở một cái thiên đại chuyện cười, hắn trở nên không còn gì cả, lưu lạc đến đây.
Martin ở trong lòng thở dài, mở miệng nói: "Cho nên?"
Inou cẩn thận quan sát vẻ mặt của hắn: "Muốn tìm một người trò chuyện."
Martin xem như đã nhìn ra, cái tên này thật sự đã nín nhịn suốt tám năm, thuần túy là nín, nhất định phải cùng người khác trút hết.
Hắn mặt không đổi sắc nằm uỵch xuống giường: "Nói đi."
Inou không nghĩ tới hắn đột nhiên dễ nói chuyện như vậy, nhất thời có chút không biết nói gì, một hồi lâu sau mới nói: "Tôi kể cho ngài một câu chuyện nhé?"
"Nói."
"Ngày xửa ngày xưa, có một vương quốc, công chúa của vương quốc đó bị ác long bắt đi.
Dũng sĩ vì yêu công chúa, cầm kiếm đuổi theo, nhưng phát hiện mình không thể đánh bại ác long.
Dũng sĩ ở trong rừng rậm du đãng, gặp được nữ phù thuỷ vẫn luôn nhớ thương mình, nữ phù thuỷ không đành lòng nhìn hắn khổ sở, giúp hắn đổi máu rồng, đánh bại ác long, đoạt lại công chúa.
Hết rồi."
Martin hừ một tiếng: "Ngắn như vậy?"
Inou nói: "Ngài cảm thấy sau này nữ phù thuỷ có thể được tới chân ái không?"
"Tôi cảm thấy được phù thuỷ rất ngu ngốc."
"A?"
"Nếu như tôi là phù thuỷ, " Martin không có chút tình cảm mà nói, "Tôi sẽ đem máu rồng thuần tuý đưa cho dũng sĩ, khiến