Sau khi Thời Niên tựu trường lại lấy nhiệt tình cực lớn ném vào học tập, mặc dù chuyên ngành đào tạo là chuyên gia ủ rượu, nhưng mục tiêu của Thời Niên lại không phải đi làm một chuyên gia ủ rượu, dù sao trong nước chuyên gia ủ rượu đãi ngộ phổ biến, hơn nữa nơi trồng nho đều là vùng vô cùng xa xôi, nghĩa là có kiếm nhiều tiền cũng không có chỗ để tiêu, lại nói tương đối thực tế một chút chính là khoa rượu vang trong nước sau khi tốt nghiệp đến hãng rượu phổ thông, người ta coi bạn thành người lao động khỏe mạnh, đến những trang trại rượu xin việc người ta lại chê bạn không có du học nước ngoài, bạn chưa đi Pháp, dù sao cũng phải đi Ý chứ? Dầu gì cũng phải ở Châu Úc rửa thùng rượu mấy năm mới được.
Nhưng Thời Niên không có tiền ra nước ngoài, cậu cũng không có thời gian ra nước ngoài, cậu muốn ở lại trong nước, ở lại quê nhà của cậu Giang Châu, sống bình an.
Cậu đặt mục tiêu cho mình là khi một giảng viên đào tạo rượu vang hoặc là đi thi bằng sommerlier*, vậy thì cậu có thể tìm được một công việc tốt, có một thu nhập ổn định, cũng không cần nữa rửa thùng rượu nữa.
*sommerlier: chuyên gia thử nếm và phục vụ rượu vang, là người có vai trò "chuẩn hóa" quy trình chọn lựa, phục vụ rượu và định hướng gu thưởng thức rượu vang cho khách hàng
Cậu muốn trước tiên thi WSET* cấp ba, tiền đăng ký mấy ngàn tệ, cậu thấy hơi khó.
*Viết tắt của Wine & Spirit Education Trust, là chứng chỉ trong lĩnh vực rượu vang và rượu mạnh dành cho người yêu rượu và có mong muốn trở thành sommelier.
Thường được coi là một trong những khóa học hàng đầu thế giới về giáo dục rượu, chương trình có 4 level
Lão đại trong ký túc xá không giống Thời Niên, Thời Niên ban đầu vào khoa rượu vang thuần túy là vì số điểm, mà lão đại chính là trong nhà làm cái này, nhà có mỏ chờ cậu ta thừa kế, lão đại kiến thức rộng, nói thẳng: "Sau cải cách thi cấp ba cũng không có ý nghĩa, đều là đầy phố, cậu lại là người Giang Châu, bằng cấp ba ở Giang Châu không mười ngàn cũng chín ngàn, bây giờ một năm phát bằng ít nhất 3500 người, cậu đi thi cái này có ý nghĩa gì chứ? Hơn nữa chúng ta học công nghệ rượu vang, mặc dù không giống người ta cho lắm, nhưng thật ra là không có background, cậu thi bằng cấp ba tiếng Trung không có ý nghĩa gì lớn, thi bằng cấp ba tiếng Anh, không bằng cậu trực tiếp cân nhắc, tôi nói cho mà nghe cậu cứ trực tiếp thi cấp bốn, giải quyết duy nhất, dù sao đều là tiêu tiền.
"
"Cấp bốn có khó thi không không nói, nhưng tiền mua rượu tôi cũng không ra nổi.
" Thời Niên thở dài, cậu sao lại không biết cấp bốn, nhưng thi cần rượu thật sự quá nhiều, cấp ba thì có đội cung cấp rượu, bốn cấp có hay không thì không biết, thậm chí có, cậu cũng không có nhiều tiền để liều mạng, cấp ba cấp cậu đi thi trừ tiền đăng ký, tiền mua rượu, còn có phí đào tạo, thôi, lớp đào đạo không học đâu, cắm đầu tính thử, cũng chừng một hai chục ngàn, mà cấp bốn thì trực tiếp nhảy lên mấy trăm ngàn, Thời Niên có tiền còn không bằng ra trường rồi tính.
A, không có tiền thiệt khổ mà.
Thời Niên nằm trên giường nhớ tới những ngày mình ở cửa hàng xa xỉ phẩm, có lúc cậu nhìn khách hàng tới lui không khỏi sẽ nghĩ: Sao bọn họ có tiền vậy chứ?
Ví như omega làm thần tượng đó, đúng rồi, lúc nghỉ đông trở về còn có người hỏi cậu có xem chương trình tìm kiếm tài năng có biết cái cậu tên Diệu Nhiên đó không, nói Thời Niên có hơi giống anh ta, nhất là đôi mắt.
Thời Niên nói không biết.
Bạn học còn tìm hình trên điện thoại cho cậu xem, Thời Niên giả vờ nhìn một cái, sau đó bừng tỉnh hiểu ra nói: "Tôi biết anh ta, hình in trên xe buýt có phải hay không? Anh ta có trắng như vậy sao? Có lẽ là xe buýt ngày ngày ăn khói xe cho nên nhìn không đẹp lắm.
"
"Bạn gái tôi thích anh ta, tôi cũng cảm thấy anh ta không đẹp, đều là photoshop gạt người.
" Bạn học nhếch miệng nói.
Mà trên thực tế, Thời Niên nhìn thấy người thật rồi còn đẹp hơn hình đã qua chỉnh sửa.
Còn có Liên Thanh.
Liên Thanh trông cũng không lớn hơn mình mấy tuổi, nhưng phòng khách sạn được đặt dài hạn, còn có trang phục của hắn, à, chính là quần áo bị mình mặc tất cả đều là hàng xa xỉ, cái thun đầy mùi thuốc lá kia, Thời Niên tra thử cũng hơn mười ngàn, Thời Niên sợ quá vội vàng giặt tay, phơi khô xếp gọn, bây giờ còn đặt trong phòng mình.
Ôi, cuộc sống thật con mẹ nó gian nan, nhất là nếu như có vài mơ ước, thì còn khó hơn.
Lão đại ký túc xá còn ở bên kia nói không bằng xem thử CMS*, nếu có thể