Editor: Salad days
Lâu rồi Bùi Nhược Mộc cũng chưa thực sự ăn Tết, cha mẹ hắn không có phúc hưởng, mấy năm trước đã qua đời, vợ chồng beta vốn muốn sinh con đã khó, lúc sinh hắn thì cha mẹ đã gần 40 tuổi rồi, suốt ngày lại phải vất vả làm việc ở công trường, nên không thể tận mắt nhìn thấy tiền đồ của hắn.
Bạn bè cùng tuổi với hắn cùng ít, mà hắn cũng không có thói quen phòng túng nên mấy năm nay cũng không có khái niệm ngày Tết.
Nhưng mà năm nay lại nhiều thêm 1 cậu bé, (đọc tại Watt @salad-days-06) cũng phải chuẩn bị một chút, quần áo mới, tiền lì xì, đốt pháo.
Hề Hòa kiên quyết không muốn ăn ngoài, nên chính mình đã bận rộn 1 buổi trưa để làm cả bàn đầy thức ăn, Bùi Nhược Mộc ăn đến vui vẻ không thôi.
Ăn cơm xong thì đến đốt pháo, Bùi Nhược Mộc lái xe hơn 10 dặm để chọn 1 công viên, sau đó ngồi lên băng ghế nhìn Hề Hòa đốt pháo.
Cậu xếp các pháo hoa ra đất, (đọc tại Watt @salad-days-06) rồi lập tức che lỗ tai chạy nhanh đi, đợi một lúc lâu mới phát hiện là mình chưa đốt lửa, liền nhanh chóng quay lại, hận không thể duỗi tay dài mấy mét để đốt thật nhanh.
"Roẹt" - kíp nổ đã bắt lửa, sau đó cháy lan ra rất nhanh, đem ngọn lửa một đường cháy vào trong pháo, Hề Hòa chạy thật nhanh, một đường nhào vào lòng Bùi Nhược Mộc - "Ah...ah...ahh..."
Bùi Nhược Mộc ôm cậu, nhẹ nhàng - "Ừ" - trong lòng hắn cũng cảm thấy vui vẻ, thoải mái, một năm này sự nghiệp đều vững bước phát triển, (đọc tại Watt @salad-days-06) sự tình vướng bận trong lòng cũng được giải quyết, giờ đây Hề Hòa cũng có thể coi là đứa nhỏ bình thường rồi, dù là đôi khi vẫn còn ngoan quá, nhưng gặp chuyện gì vui cũng đã biết vui cười, hoạt bát ầm ĩ như những đứa trẻ khác rồi, mọi việc đều đã hoàn mỹ đến có chút không chân thực.
Trong nháy mắt, tất cả pháo hoa đều tỏa sáng, Hề Hòa nhìn đến vẫn còn thòm thèm, thế nhưng Bùi Nhược Mộc (đọc tại