Editor: Salad days
Trần Thần bị gió lạnh bên ngoài thổi đến tính táo không ít, thế nhưng đến lúc ngồi vào đình vẫn hoảng hốt như cũ.
Một cái đình nhỏ trên cái hồ nhân tạo, hồ không tính là nhỏ, thêm một cái cầu gỗ uốn lượn, đá sỏi lát đường cũng tinh xảo, bên cạnh hồ là 1 cây liễu đã có tuổi tác khá lớn rồi, cảnh bày trí ở đây rất hài hòa, tiếc là hiện tại đang mùa đông, tuyết trắng xóa, rơi trên từng cành liễu, mặt hồ cũng đã đóng lớp băng mỏng, tạo cảm giác mênh mông khó tả, Trần Thần hỏi - "Cậu sao lại thích chú ấy! ?"
Còn chưa đợi Hề Hòa trả lời, y đã nói tiếp - "Ai cũng nói là A và O sẽ hấp dẫn lẫn nhau, hai người ở chung như vậy, mà người kia lại vừa đẹp trai vừa tốt nữa, nhưng mà chú coi cậu là đứa nhỏ đó, cậu cũng đã gọi bằng chú, mà tuổi hai người cũng cách nhau nhiều, dù là chú ấy cũng chỉ mới hai mươi mấy, nhưng mà như vậy cũng không được đâu"
Hề Hòa nghe không hiểu cái lô gic này, nhưng không biết làm sao để giải thích - "Tớ giải thích việc này thế nào đây?"
"Vậy cậu đang giữ trong lòng sao? Thích đơn phương?"
Hề Hòa nghe xong liền xấu hổ, cúi đầu không nói, một lúc lâu sau mới kiên định nói - "Tớ sẽ theo đuổi chú"
Trần Thần cũng bị chấn kinh rồi.
Hề Hòa bé nhỏ, thở một cái cũng sợ của y chết rồi sao?
Hề Hòa lại nói tiếp - "Lại nói!.
.
Chú ấy sáng tối đều ngủ cùng tớ, lại thích ăn cơm tớ