Trước khi rời đi, Đỗ Thanh Thanh trộm lúc Tô Kỷ Miên không chú ý mà chụp tấm thẻ kia lại, sau đó ở trong di động lập một album mới, kéo bức ảnh kia đơn độc trữ ở trong.
Như vậy liền sẽ không lạc mất, mặc kệ là khi nào cũng đều có thể tìm ra xem nha.
Đỗ Thanh Thanh thực vui vẻ, mới vừa thu hồi lại tay xong liền chạy nhanh đi dắt tay Tô Kỷ Miên, gắt gao nắm chặt, cùng làn gió nhẹ thổi quanh thân mà lôi kéo tay nàng lắc đến lắc đi.
Lúc sắp lên xe, lại tùy tay ở ven đường hái được một đóa hoa.
Đưa qua bên cạnh, vui vui vẻ vẻ nói: "Tặng cho Miên Miên nè~"
Rõ ràng cũng chỉ là một đóa hoa dại bé nhỏ bình thường, cánh hoa đã bị gió thổi nát vài mảnh, mùi hương cũng hoàn toàn không rõ ràng.
Nhưng lại như cũ vẫn rất lãng mạn, bởi vì mang theo tình yêu Đỗ Thanh Thanh cố ý phó thác cho nó.
Chỉ riêng điểm này, đã khác biệt hoàn toàn với tất cả đóa hoa xung quanh.
Tô Kỷ Miên nhìn đóa hoa dại kia, hơi hơi cong cong môi, không lâu sau, ngay cả đáy lòng cũng dần dào dạt nổi lên sung sướng, là cảm giác sung sướng mà sống nhiều năm như vậy lại rất ít được cảm nhận.
Rõ ràng trước kia còn cảm thấy tình cảm là xa xỉ, hiện tại lại dễ như trở bàn tay chạm được đến, khiến ngay cả miệng vết thương trên người dường như đều khỏi hẳn vài phần.
Là bởi vì có người bên cạnh.
Cùng nàng ở bên nhau mỗi một khắc đều thực vui vẻ.
Nghĩ đến đây Tô Kỷ Miên nhẹ nhàng thả lỏng chân mày, vẫn chưa có tiếp nhận đóa hoa, ngược lại hơi hơi nghiêng đầu, nhìn về phía Đỗ Thanh Thanh, nhìn nàng nhẹ nhàng chớp chớp mắt.
Chỉ một thoáng, Đỗ Thanh Thanh đột nhiên ngầm hiểu ra cái gì.
"Miên Miên em đừng nhúc nhích ha.
" Nàng nói, ngay sau đó tiến lên vài bước nhón chân, ngừng thở nâng cao tay, thoáng sửa sang lại phần tóc mái cho Tô Kỷ Miên, sau đó liền cài đóa hoa kia lên tóc đối phương.
Cánh hoa mềm mại phối cùng khuôn mặt trắng nõn xinh đẹp, thật sự là đẹp vô cùng.
Đôi mắt Đỗ Thanh Thanh tại đây một giây liền sáng lên, vội vàng lại lần nữa lấy di động ra chụp cho người ta mấy tấm, sung sướng cúi đầu thưởng thức thật lâu thật lâu.
Xem quá nghiêm túc, không nghĩ tới người bên cạnh cũng đang hết sức chuyên chú nhìn mình.
Một hồi lâu mới cuối cùng thu hồi tầm mắt, ngẩng đầu nhìn xem ánh chiều tà phía chân trời, cũng không biết rốt cuộc nghĩ đến cái gì, một lát sau khóe môi lại lần nữa giương lên trên.
-
Bởi vì giữa trưa đã ăn lẩu, cho nên Đỗ Thanh Thanh cố ý dặn dò phòng bếp bên kia làm cơm chiều thanh đạm chút.
Sợ Tô Kỷ Miên bị thượng hỏa (nóng trong người), cho nên muốn cho nàng trung hòa trung hòa.
Mà bên phía phòng bếp bên kia, thời gian qua cũng đã sớm hiểu biết khẩu vị của Tô tiểu thư, lập tức tỏ vẻ không thành vấn đề, thực mau dựa theo yêu cầu của tiểu thư làm rất nhiều món ngon không nóng người.
Ăn xong xác thật còn rất thoải mái, trong bụng tràn đầy một mảnh ấm áp.
Sau khi ăn xong, Đỗ Thanh Thanh kêu Tô Kỷ Miên đến sofa nghỉ ngơi trước, bản thân thì tranh thủ ra ngoài gọi điện thoại cho bác sĩ, dò hỏi khi nào thì thích hợp dẫn người đến tháo bột.
Sau đó, lại quay đầu đi gõ hệ thống.
"Làm sao vậy?" Hệ thống lúc này rõ ràng cũng vừa cơm nước xong, đang nằm liệt trên sofa xem TV tiêu cơm, "Tìm tôi chi á?"
Phỏng chừng là đang xem bản ghi hình hai người, ngay cả khẩu âm cũng bị lây bệnh.
Đỗ Thanh Thanh nghe có điểm muốn cười, nhưng mà dù sao cũng là muốn hỏi nàng chuyện nghiêm túc, cho nên trầm mặc vài giây rốt cuộc vẫn đè ép ý cười xuống, thanh thanh giọng hỏi nàng: "Tôi muốn tìm cô hỏi một chút về tiến triển của vụ án.
"
"Chủ yếu là muốn biết cảnh sát bên kia rốt cuộc có tỏa định thân phận hung thủ được hay chưa.
" Nàng nói, yên lặng lắc lắc đầu, "Tôi mấy ngày nay cũng gọi điện hỏi qua, nhưng bọn họ cũng không hoàn toàn nguyện ý tiết lộ với tôi quá nhiều.
"
"Tôi thật sự là! ! Có chút lo lắng.
"
Kỳ thật lời này nói vẫn là nhẹ, căn bản không chỉ là một chút, rõ ràng là vô cùng lo lắng cực kỳ lo lắng, cực kỳ bức thiết muốn biết hung thủ rốt cuộc là ai, đến tột cùng vì cái gì phải xuống tay với Tô Kỷ Miên.
Theo lý thuyết Miên Miên thân là một sinh viên bình bình thường thường, hẳn sẽ không có kẻ thù.
Đỗ Thanh Thanh không nghĩ ra, lại sợ hãi vô cùng, sợ hung thủ vẫn ẩn nấp ở chỗ tối tùy thời mà động tay mưu đồ gây rối Tô Kỷ Miên, chỉ cần một khi rảnh rỗi đáy lòng đều sẽ bất an.
Nàng thở dài, kỳ thật cũng biết chuyện này đối với hệ thống mà nói có lẽ cũng có chút khó khăn, cho nên ngày thường có thể nhẫn liền nhẫn, không muốn làm khó đối phương.
Tới tận bây giờ, chung quy vẫn là nhịn không được.
"Cô cũng không cần nói cho tôi quá nhiều đâu.
" Nàng nói, đáng thương vô cùng khẩn cầu hệ thống, "Một chút là được, cô đừng từ! ! "
Lời nói còn chưa nói xong, vừa nhấc mắt đột nhiên phát hiện có cái đồ vật truyền tống lại đây.
Đỗ Thanh Thanh theo bản năng giơ tay tiếp nhận, sau khi bắt được trong tay mới phát hiện hóa ra là mấy xấp giấy, cúi đầu lật lật, thế nhưng lại là bản ghi về một ít thông tin liên quan đến hung thủ và tiến triển của vụ án.
Đỗ Thanh Thanh tức khắc bị khiếp sợ tại chỗ, trầm mặc một hồi lâu mới rốt cuộc nhớ tới tìm hệ thống hỏi thăm: "Đây là làm sao có được vậy?!"
"Hầy, cô cũng đừng quản là từ đâu ra.
" Hệ thống xua xua tay giả vờ thần bí, "Dù sao mặt trên đều viết sự thật, tôi cũng đã tìm rất lâu.
"
"Mặc dù sổ tay công nhân có quy định hệ thống không thể trợ giúp ký chủ quá nhiều, nhưng rốt cuộc tình huống lần này của cô không bình thường.
" Nàng nói, "Kịch bản đột nhiên xuất hiện vấn đề, là chuyện mà nhiều năm qua chưa từng xảy ra.
"
"Cho nên phía trên đã thương thảo rất lâu, quyết định phá lệ kêu tôi giúp đỡ cô nhiều chút.
"
Hóa ra là như vậy.
Đỗ Thanh Thanh nghe xong gật gật đầu, đáy lòng tức khắc ấm áp, vội vàng mở miệng kêu nàng giúp mình cảm tạ mọi người trong công ty.
Đương nhiên, trong đó cũng nhất định là bao gồm cả hệ thống.
"Ngày mai tôi mua khoai lát cho cô ha.
" Đỗ Thanh Thanh cười cười, đặc biệt nghiêm túc hứa hẹn với nàng, "Mỗi vị một thùng thế nào ha?"
"Okla.
" Hệ thống vừa nghe hai mắt liền tỏa sáng, lập tức xé tan bộ dáng vừa rồi, lộ ra dáng vẻ giản dị nhất của mình, "Mấy vị mới ra kia cũng muốn nữa!"
"Đã biết.
" Đỗ Thanh Thanh thực mau gật đầu, "Sẽ không bạc đãi cô đâu.
"
Dăm ba câu, tức khắc dỗ dành người ta vui vẻ.
Hệ thống vừa lòng, ngay sau đó lui về tiếp tục xem TV, cho Đỗ Thanh Thanh đủ thời gian để xem tin tức cũng như sửa sang bình ổn lại, thậm