Sau lần cầu hôn đó, tần suất xuất hiện trước truyền thông của Ngôn Thần Ngạo và Trần Linh Linh ngày một dày đặc hơn, đặc biệt là Trần Linh Linh cô ta được ca ngợi với những mỹ từ đẹp đẽ từ ngoại hình cho đến nhân cách, được người người ngưỡng mộ.
Ban đầu Lâm Di còn thấy buồn, riết đọc rồi thành thói quen luôn, Ngôn Thần Ngạo cũng không có làm phiền đến cuộc sống của cô nữa, dù có một chút mất mát nhưng không sao cả, cuộc đời của cô cô vẫn sống, buồn phiền mãi chỉ làm khổ chính mình thêm thôi, với lại trong thời gian này bệnh tình của Trịnh Vỹ Tuấn diễn biến xấu đi, thuốc giảm đau cũng phản tác dụng, Lâm Di phải túc trực bên cạnh hắn 24/24 cũng chẳng có thời gian đâu mà quan tâm đến Ngôn Thần Ngạo và Trần Linh Linh đang làm gì.
Hai tuần sau.
Có người tìm đến Ngôn Thần Ngạo để tố cáo những dự án từ thiện của Trần Linh Linh chỉ là những dự án ma, cô ta lợi dụng thân phận của mình để thu hút các nhà hảo tâm ở nước ngoài rót tiền vào, cuối cùng cô ta được một khoản lớn mà những dự án đó đều nằm ở mức trung bình, kinh phí không có bao nhiêu mà thông tin kê khai lại gấp ba bốn lần.
Đây là thông tin từ một phía anh cũng không thể tự mình quyết định nên chị định người đó đến cảnh sát để tố cáo.
Ngôn Thần Ngạo thuê người tung tin lễ cưới sẽ diễn ra sau một tuần nữa, việc này đến tay Trần Linh Linh nên cả hai quyết định cưới luôn vào tuần sau.
Bạch Tuệ San đang ở khách sạn nghe tin tức cực nóng này thì vui như bắt được vàng: “Ông trời cũng giúp mình rồi.”
Cô ta lấy đoạn clip sex của Trần Linh Linh và Trịnh Vỹ Tuấn, rồi thuê người lạ giao tận nhà cho Trần Linh Linh.
Linh Linh đang ở trong phòng ướm thử chiếc váy cưới thì người giúp việc hớt hải chạy vào gõ cửa.
Trần Linh Linh bực dọc ra mở cửa: “Có chuyện gì mà ồn ào thế.”
Người giúp việc cầm chiếc hộp đưa ra trước mặt Trần Linh Linh: “Có người gửi cho cô cái này.
Còn nói nếu cô không nhận thì đưa cho cậu chủ.”
Dự cảm có điều chẳng lành, Trần Linh Linh vội vàng cầm lấy rồi đóng sầm cửa lại.
Cái cô ta nhận được là một chiếc thẻ nhớ, Trần Linh Linh nhìn ngắm nó mà tâm trạng bắt đầu thấp thỏm và hoang mang.
Trần Linh Linh gắn chiếc thẻ nhớ vào điện thoại của mình rồi mở những tập tin trong đó ra xem, bên trong toàn là những clip làm tì.nh nóng bỏng mà nhân vật chính là cô ta và Trịnh Vỹ Tuấn, Trần Linh Linh vừa lướt qua mấy đoạn phim thì cứng miệng không thốt nên lời, sửng sốt tới mức hai chân đứng không vững, ông trời thật quá trêu đùa cô ta mà.
Sau một hồi mất bình tĩnh, Linh Linh hít một hơi thật sâu cố gắng ổn định lại tâm trạng mới cầm cái hộp lên xem xét thật kĩ, quả nhiên có một mảnh giấy: “8 giờ tối nay đến khách sạn Tinh Hoa phòng 301, mày không đến những đoạn video này tự khắc tới tay Ngôn Thần Ngạo.” Chỉ một lời nhắn thôi làm cho Trần Linh Linh tái mặt, tay chân run rẩy.
8 giờ tối.
Cô ta lấy cớ đau bụng cần đến bệnh viện để ra ngoài, mặc cho vệ sĩ đòi đi theo Trần Linh Linh vẫn nhất quyết từ chối.
Một lúc sau, khách sạn Tinh Hoa chào đón một vị khách xinh đẹp, từ đầu tới chân kín mít chỉ chừa mỗi hai con mắt, Trần Linh Linh sợ người ta sẽ nhận ra mình nên mới ngụy trang cẩn thận.
Bạch Tuệ San ở phòng 301 chờ đợi.
Nghe tiếng mở cửa cô ta đang ngồi trên ghế bỗng đứng bật dậy đi mở cửa.
Ánh mắt không biểu lộ cảm xúc, lạnh lẽo như băng của Trần Linh Linh làm Bạch Tuệ San dè chừng.
“Cô là ai? Sao cô lại có mấy đoạn video này?” Trần Linh Linh lướt qua người của Bạch Tuệ San ngang nhiên bước vào phòng ngồi xuống chiếc ghế bành.
Bạch Tuệ San khoanh tay trước ngực nói: “Tôi chính là thế thân của cô, nói thẳng ra tôi là kẻ dự bị nếu lỡ cô không may qua đời thì Trịnh Vỹ Tuấn sẽ tìm cách để tôi ngồi vào vị trí của cô hiện tại.
Còn vì sao tôi có được đoạn video này à, đơn giản thôi vì tôi lén lút gắn camera ẩn trong phòng của Trịnh Vỹ Tuấn.
Tôi có một tin sốt dẻo muốn nói cho cô biết, Trịnh Vỹ Tuấn bị ung thư não giai đoạn cuối sắp không xong rồi.”
“Trịnh Vỹ Tuấn đã không còn liên quan tới tôi nữa, hắn sống hay chết mặc xác hắn, ra giá đi.” Trần Linh Linh bắt chéo hai chân, bộ dạng thong thả đáng sợ.
“Cô đúng là có bản lĩnh thật đó.
Trong tình huống này mà vẫn có thể ung dung như vậy.”
“Mày ra giá nhanh đi, tao không có thời gian nghe mày quanh co.” Trần Linh Linh dần mất kiên nhẫn, trong tình cảnh này nếu không cứng rắn với Bạch Tuệ San e rằng cô ta không biết sợ là gì đâu.
“5 tỷ.” Bạch Tuệ San nhàn nhạt mở miệng, Trần Linh Linh lấy trong túi xách ra một cái thẻ rồi nhìn cô gái trước mắt cất giọng dứt khoát:
“File gốc đâu.”
“Đây nè.” Bạch Tuệ San đưa ra một cái đĩa nén đưa cho Linh Linh.
Trần Linh Linh vội chụp lấy, Bạch Tuệ San rút tay lại: “Đưa tiền trước.”
“Trong này có 5 tỷ.
Mật khẩu nằm trên thẻ.” Trần Linh Linh ném chiếc thẻ ATM xuống bàn, Bạch Tuệ San mới chịu giao đồ.
Linh Linh cầm lấy, bẻ gãy trước mặt của Bạch Tuệ San rồi cất vào trong túi: trước khi ra khỏi phòng cô ta không quên đe dọa: “Nếu đoạn video này lọt ra ngoài kết cục của mày sẽ rất thảm, nhớ đó.”
“OK.” Bạch Tuệ San Trong lòng vui như mở hội, nhưng Trần Linh Linh rời đi chưa được bao lâu Hoàng Thiên Phong lập tức gõ cửa phòng của cô ta.
Bạch Tuệ San chẳng nghi ngờ điều gì lập tức mở cửa ra, người của anh liền ập vào, hoá ra cô ta thuê khách sạn mà lại là khách sạn của Hoàng Thiên Phong.
Bạch Tuệ San bị khống chế, hoảng sợ vùng vẫy chống trả trong bất lực, cô ta hét lên:
“Các người muốn làm gì.
Cứu tôi với.”
“Lục soát cho tôi.” Hoàng Thiên Phong ra lệnh cho vệ sĩ của mình.
“Tổng giám đốc, tìm thấy rất nhiều thẻ nhớ, USB trong phòng của cô ta.”
“Đem đi hết.” Hoàng Thiên Phong vừa dứt câu, Bạch Tuệ San được thả, trước khi rời đi anh còn cảnh cáo cô ta: “Dừng lại mọi chuyện tại đây đi trước khi quá muộn.”
Bạch Tuệ San sững sờ, cô ta hừ lạnh: “Cho các người lấy đó.
Tôi vẫn còn cái dự phòng.” Bạch Tuệ San giữ lại bản sao để sau này tống tiền Trần Linh Linh, giờ bị lấy rồi cũng không ảnh hưởng nhiều đến cô ta.
Số băng đĩa lậu lấy từ chỗ Trịnh Vỹ Tuấn vẫn còn, cô ta không mang theo bên người mà đang cất ở một nơi khác, sau này cô ta sẽ dùng nó để kiếm thêm.
Một tuần sau đó, lễ cưới chính thức diễn ra ở khách sạn 5 sao nổi tiếng xa hoa nhất nước.
Trước đó vài ngày Hoàng Thiên Phong đột nhiên gửi tới cho Ngôn Thần Ngạo mấy đoạn video 18+ của Trần Linh Linh và Trịnh Vỹ Tuấn cho anh.
Trước giờ cử hành, dòng họ hai bên nội ngoại có mặt đông đủ, còn có phóng viên báo