Trong căn phòng khách sạn xa hoa, sang trọng. Cô gái tóc vàng diện chiếc body đen khêu gợi, lộ ra phân nửa bộ ngực đầy quyến rũ, mê ly. Cô đứng phía sau bóng lưng cao lớn, đôi môi đỏ mọng phát ra ngữ âm thanh thoát.
- Chủ tịch, đích thân Mạc Tư Hàn mời ngài dùng bữa, ý ngài thế nào?
Người đàn ông ngoại quốc nở nụ cười tà mị, ánh mắt loé lên tia phấn khích.
- Thật thú vị, hắn nhanh như thế đã phát hiện ra rồi sao? Nếu chủ đã mời, thân làm khách không thể từ chối rồi.
Dường như hiểu ý, cô gái tóc vàng nhanh nhẹn gật đầu.
- Vâng! Tôi sẽ đi chuẩn bị.
- À! Thưa ngài, vừa rồi David gửi thông báo, trung tâm điều khiển ở Nga đã bị bọn họ đánh sập, toàn bộ hệ thống điều khiển đều trở nên vô dụng, giờ nơi đó coi như phế bỏ.
Người đàn ông ngoại quốc lắc nhẹ ly rượu trên tay, thong thả ngắm nhìn khung cảnh Thành Đô lên đèn."Mạc Tư Hàn, món quà này quả không tệ chút nào".
...----------------...
19h30 phút.
Tịnh Kỳ cùng Nhược Vũ vừa bước ra từ nhà hàng trên phố Thành Đô. Đang tính đi dạo quanh đâu đó thì bất chợt trông thấy Mạc Tư Hàn cùng Lâm Tiêu dừng xe ngay bên đường, hai người bọn họ một trước một sau cùng nhau bước vào "Thiên Đường Xanh". Nơi mà Nhược Vũ vừa cho cô biết chỉ chuyên tiếp đón những ông lớn và tầng lớp đại gia, và lẽ dĩ nhiên phục vụ ăn uống cho bọn họ phải là những cô em siêu mẫu chân dài, xinh đẹp gợi cảm.
Chiều này, sau khi rời AIM Tịnh Kỳ gọi điện rủ Nhược Vũ cùng đi ăn tối, cô còn cho rằng Mạc Tư Hàn bận việc nên định mua gì đó đến AIM cho anh, ngờ đâu anh lại còn rủ cả nhân viên đi thưởng thức hương vị cao cấp như thế này. Đã vậy cô càng muốn xem coi bọn họ định tận hưởng chúng ra sao?.
Tịnh Kỳ kêu Nhược Vũ bắt xe về trước, còn bản thân vội vã theo chân bọn họ vào bên trong Thiên Đường Xanh. Cô đang loay hoay đứng trước cửa phòng thay đồ của nhân viên, còn chưa biết phải tiếp cận bọn họ thế nào thì giọng người đàn ông trung tuổi đã vang lên sau lưng.
- Cô kia, ca tối chậm 30 phút, sau khi thay đồ đến gặp tôi báo danh ngay!
Tịnh Kỳ vội vàng gật đầu lia lịa rồi nhanh chóng mở cửa bước vào phía bên trong. Toàn bộ đều là trang phục sườn xám vô cùng bắt mắt, mỗi tội có vẻ nó vô cùng ngắn. Tịnh Kỳ nhanh chóng chọn cho mình một bộ, tiện thể dùng luôn mái tóc giả kiểu manocanh đội lên đầu, cô gấp gáp bước ra bên ngoài, nhập hội cùng mấy nhân viên khác rồi theo chân vào gian phòng của Mạc Tư Hàn.
Mạc Tư Hàn vừa bước vào phòng thì cũng là lúc người đàn ông ngoại quốc cùng cô gái tóc vàng cũng vừa tới. Bên trong căn phòng dùng bữa được bố trí theo hơi hướng Trung hoa vô cùng tinh tế, nhã nhẵn.
Hắn ta nhìn Mạc Tư Hàn rồi nở nụ cười niềm nở
- Hàn Tổng, để ngài phải đợi rồi!
Mạc Tư Hàn ngồi trên ghế đối diện cũng chẳng buồn đứng dậy nghênh đón, chỉ đem giọng kiêu khích mà đáp trả.
- Tôi tưởng anh sẽ không đến!
- Ngài lại đùa rồi, đích thân Hàn Tổng mời, một trưởng phòng nhỏ bé như tôi sao dám không đến.
Vừa nói, hắn ta vừa được nhân viên nam kéo ghế về sau, đang định ngồi xuống thì giọng nói đầy sự