15 năm trước, khi mẹ của anh vẫn còn làm việc trong trung tâm nghiên cứu quốc gia. Mạc Tư Hàn vẫn thường xuyên cùng bà đến bán đảo Z - nơi mà các cuộc thí nghiệm vẫn luôn được diễn ra.
Năm đó, họ thực hiện cuộc thí nghiệm ngầm với quy mô lớn, họ đưa về trung tâm 10 đứa trẻ trong số hàng ngàn đứa được chọn lọc. Sau khi trãi qua vô số lần thí nghiệm và loại bỏ, chỉ duy nhất một đứa bé gái được giữ lại.
- Mẹ! Đứa bé trong phòng thí nghiệm đó là thế nào?
- Tiểu Hàn, con có muốn công trình mà con sáng tạo được mọi người biết đến không? Chính phủ đặt rất nhiều kỳ vọng vào thí nghiệm nuôi cấy chip siêu vi này, nếu thành công mọi nỗ lực của chúng ta sẽ được toàn thế giới công nhận.
- Con chưa từng nghĩ là chúng ta có thể thí nghiệm trên người đứa bé đó, liệu nó có thể gây ra hậu quả nghiêm trọng gì không?
- Con yên tâm, đứa bé đó là vật chủ vô cùng đặc biệt, là đứa trẻ được chọn lọc trong hàng ngàn bộ não thông minh, có sức chứa kinh khủng nhất. Chắc chắn nó sẽ không gặp phải vấn đề gì khó khăn.
- Mẹ! Chúng ta có thể dừng nó lại được không?
- Tiểu Hàn, con đừng ngốc nghếch như vậy. Con không muốn sự sáng tạo và thành quả của mình vĩnh viễn bị vùi lấp chứ? Với lại chính phủ đã phê duyệt, mẹ cam đoan đứa bé đó sẽ không gặp vấn đề gì nguy hiểm đâu.
- Con không quan tâm đến lợi ích của bọn họ, chỉ không muốn đem sinh mệnh của đứa bé đó ra đánh cược mà thôi.
- Tiểu Hàn con đừng ngang bướng, dẫu sao quyền quyết định không phải ở con, con không thể nào ngăn cản được bọn họ đâu.
...----------------...
- Bé con, em có trong đó không?
- Anh là ai?
- Anh gì ơi? Anh đâu rồi?
- Bé con, anh đây!
- Em không thể thấy anh qua ô trống bé xíu này được, anh giúp em ra ngoài có được không?
- Xin lỗi bé con, bây giờ anh chưa thể đưa em ra khỏi đây được, ráng đợi anh nhé!
...****************...
- Bé con, em ổn chứ?
- Bé con, em đâu rồi, trả lời anh đi!
- Anh, em mệt lắm!
- Nào, đưa tay đây cho anh!
- Anh, anh mở cửa cho em có được không? Em muốn được ra ngoài, muốn được nhìn ngắm bầu trời, muốn được xem mọi thứ.
- Bé con, em cố chịu thêm chút nữa, anh sẽ nói mẹ đưa em ra khỏi đây!
...****************...
- Bé con, em đã ăn gì chưa?
- Bé con, em còn ở đó không trả lời anh đi!
- Anh..., em đau lắm!
- Có chuyện gì xảy ra với em vậy? Nào! Cầm lấy tay anh đi!
- Hôm nay bọn họ tiêm rất nhiều thuốc vào người em, còn nhốt em vào bên trong một cổ máy lớn, em sợ lắm.... anh ơi, huhu... em muốn được về nhà!
- Ngoan, đừng khóc! Bọn họ sắp đưa em về rồi, em sẽ không phải chịu đau đớn nữa đâu.
...****************...
- Bé con, em còn ở đó không?
- Anh! Anh đến muộn hơn hôm qua rồi!
- Anh xin lỗi, mẹ anh cấm không cho anh đến khu vực này, anh đã phải lén