Vậy là ngay sau đó, nhóm người Jodan nhanh chóng bắt tay vào khai thác Uranium. Tịnh Kỳ lúc này mới có thể hiểu, vì sao bọn họ lại cất công đến tận nơi xa như vậy. Hoá ra, Uranium ở đây có tỉ lệ lẫn tạp chất rất ít, nên giai đoạn làm giàu Uranium có thể sẽ được rút ngắn hơn.
Lúc bọn họ rút lui, cũng đã khai thác được lượng Uranium đáng kể, khi ra đến bên ngoài bìa rừng thì trời cũng đã tối.
Jodan nhanh chóng cho người truyền tin, ngày mai sẽ điều động thêm quân số, và có thể kẻ cầm đầu của bọn chúng cũng sẽ xuất hiện ở đây.
Sau khi ăn tối cùng bọn họ, Tịnh Kỳ mệt mỏi quay trở lại chổ đậu xe, vừa đặt chân đến cửa, một bóng đen nhanh như chớp lao vút vào trong rừng, cô kinh hãi vội vã chạy vào bên trong.
Tịnh Kỳ căng thẳng nắm chặt con dao của Jodan trong tay, nhưng rất lâu bên ngoài vẫn không một chút động tĩnh. Có lẽ do quá mệt mỏi nên cô chợt thiếp đi mà chẳng hay. Cho đến khi tiếng hét thảm thiết vang lên, như xé tan màn trời đêm ở Lãnh Địa Đen
Tịnh Kỳ giật mình choàng tỉnh giấc, cô vội vã mở cánh cửa xe nhìn ra bên ngoài.
Trong ánh sáng lập lờ từ bếp củi, là khung cảnh vô cùng kinh hoàng, tiếng la hét, kêu gào làm chấn động cả một vùng.
Trước mắt cô là những con thú tinh vô cùng to lớn, mình đầy lông lá rậm rạp, rõ ràng thân thể của bọn chúng trông giống hệt như những con gorilla, nhưng chiếc đầu lại mang hình dáng của loài chó sói. Với đôi mắt to, đỏ ngầu, chúng nhe hàm răng sắc nhọn chảy đầy rải, điên cuồng càn quét khắp mọi nơi.
Thân thể của đám người đó bị chúng cắn xé đến mức không còn nguyên vẹn, từng mảnh thi thể văng xa đến hàng chục mét. Chỉ trong chốc lát, cả khu vực nhuốm đầy máu đỏ, tanh nồng.
Tiếng Jodan hét lớn, từng khẩu súng máy M2 Browning hạng nặng, và CZ EVO3 tiểu liên được nhanh chóng khai tiễn, với sức công phá mạnh, và chuẩn xác, được bọn họ liên tiếp bắn ra với tốc độ vô cùng kinh hoàng.
Tuy nhiên, bị trúng đạn bọn chúng lại càng trở nên điên cuồng hơn, chỉ một cái quơ tay, từng căn lều đã nên tan hoang, đổ nát.
Một con thú tinh cao lớn lao nhanh về phía Tịnh Kỳ, cô chưa kịp quay đầu chạy, đã bị nó đưa tay túm lấy, rất nhanh Tịnh Kỳ nghiêng người né tránh, liền bị cánh tay đầy lông lá của nó tạt mạnh vào người. Bị một lực lớn tác động, cả cơ thể Tịnh Kỳ bay ra xa, đập vào gốc cây to gần đó.
Cảm tưởng như xương sống vỡ ra từng mảnh, cô đau đớn kêu lên. Rất nhanh, con thú tinh đã đứng trước mặt cô, nhe hàm răng to sắc, nhuộm đầy máu và nước dải, tạo nên thứ mùi tanh hôi, nồng nặc.
Jodan ngay lập tức quay mũi khẩu M2 Browning về phía Tịnh Kỳ, nhắm vào tên thú tinh vừa đi vừa nhả đạn.
Con thú tinh điên cuồng đưa tay lên chống đỡ loạn xạ, những vết đạn khiến cơ thể nó chảy ra thứ máu màu đen gớm ghiếc.
Cánh tay Jodan chợt đưa ra, Tịnh Kỳ cắn chặt môi, nhích từng chút di chuyển về phía anh. Đúng lúc này con thú tinh khuỵ xuống, cánh tay đầy lông lá sắc nhọn vùng lên dáng xuống người Tịnh Kỳ, cô sợ hãi nhắm chặt mắt, cảm tưởng như tim đã ngừng đập.
"Huỵch"
Tiếng động lớn phát ra, Tịnh Kỳ vội vã mở to đôi mắt, trước mặt cô là cánh tay đầy máu của Jodan. Phía dưới đất là xác của con thú tinh đang nằm đó.
Tịnh Kỳ vội cởi chiếc áo khoác bên ngoài, nhanh chóng quấn chặt lấy cánh tay của Jodan, hơi thở hổn hển, gấp gáp.
- Jodan, bảo mọi người bật đèn pha lên đi, tôi nghĩ nó sẽ có tác dụng.
- Cô mau di chuyển vào trong xe, đừng để lọt vào tầm nhìn của bọn chúng.
- Tôi biết rồi!
Tịnh Kỳ gật đầu, nhanh chóng chạy vào bên trong xe. Sau tiếng ra lệnh của Jodan, toàn bộ đèn