Cho dù hôm nay lão thiên gia có xuất hiện cũng đừng hòng thay đổi một sự thật.
Mặc gia, tất diệt !
Mặc gia tồn, Mặc Nguyệt và Mặc Kinh Phong tất vong, nhưng nếu nàng và hắn tồn, Mặc gia không thể không vong.
Hai bên vốn chính là thế bất lưỡng tập, không đội trời chung, cho nên, mọi lời cầu xin từ các di nương hay tiểu thư đều là vô dụng.
-" Đại tiểu thư, dù sao ngược đãi người cũng không phải chúng ta, cầu xin người tha cho chúng ta !"
-" Đại tiểu thư, ta đang mang thai, đứa trẻ vô tội, cầu người tha cho ta."
-" Đại tiểu thư, cầu người tha mạng !"
-" Đại tiểu thư...."
Các di nương tiểu thiếp của Mặc Đặc không phải là ít, nhưng ông ta chỉ có ba người con gái, không có con trai nối dòng, dù sao thì Mặc Nguyệt và Mặc Kinh Phong không phải thân sinh nhi nữ của Mặc Đặc, cho nên không tính.
-" Người diệt Lam gia, là ta !"
Mặc Nguyệt mỉm cười thật tươi nói.
-" Người Lam gia năm xưa vây giết muội muội ta chỉ có Lam gia gia chủ và các trưởng lão, nhưng chúng ta không tha cho bất kỳ ai, cho dù là già trẻ lớn bé hay nữ nhân đang mang thai, biết vì sao không ? Bởi vì, kẻ thù của mình....trảm khảo trừ căn là tốt nhất, không lưu hậu hoạn !"
Mặc Kinh Phong vừa róc đi một miếng thịt trên tay Thiên Dạ, vừa quay lại tiếp lời.
Đối với kẻ thù nên diệt cỏ tận gốc, tránh cho gió xuân qua lại nảy mầm, mà Mặc gia, nếu không trảm khảo trừ căn, sau này sẽ xảy ra rất nhiều chuyện phiền toái !
-" Nhưng tỷ tỷ, đó là kiếp trước, kiếp này chúng ta căn bản không làm gì cả, không biết gì cả, chúng ta vô tội, huống hồ Mặc gia đã nuôi hai người nhiều năm như vậy ?"
Mặc Liên nhịn đau nói, nàng ta không muốn bị thiên đao vạn quả, càng không muốn chết tại đây, cho nên nàng ta muốn tìm một đường sống trong chỗ chết !
-" Xin lỗi, ân dưỡng dục của Mặc gia, kiếp trước bọn ta đã trả đủ, đưa các ngươi lên đỉnh vinh quang, cho các ngươi hưởng mọi lợi lộc, gánh hậu quả lại là ca ca và ta, cho nên những gì bọn ta nợ các ngươi, sớm đã trả đủ, còn bây giờ các ngươi phải trả giá cho những gì mình đã làm !"
Mặc Nguyệt lạnh mặt nói, hoàn toàn không có ý muốn chừa chỗ nàng ta con đường sống nào.
-" Trời tạo nghiệt, có thể sống, tự tạo nghiệt, ắt phải chết !"
Mặc Kinh Phong tiến lại bên cạnh Mặc Nguyệt, không nhanh không chậm nói, mâu quang thập phần lạnh lẽo.
Nỗi hận tích tụ trong lòng bao lâu nay cuối cùng cũng bùng phát, có thể nói Thiên Dạ chính là bị Mặc Kinh Phong tra tấn thảm không nỡ nhìn. Thiên Dạ căn bản không thể la lớn, chỉ có thể ô ô phát ra tiếng, trên người y cẩm bào đã không còn nguyên vẹn, rách nát đủ chỗ, trên người có những vết thương do dao cắt sâu hoắc, gân tay bị rút ra, chân thì bị xẻo hết thịt, lộ ra khúc xương trắng hếu. Khuôn mặt y bị rạch nát, từng vết thương nông sâu không giống nhau nhưng hoàn toàn