Mặc Nguyệt không nói gì, xoay người không do dự rời đi, nhưng được vài bước lại bị lời của trưởng thôn làm dừng lại :
-" Cô nương, con đường mòn này sẽ dẫn đến một hang động, thông qua hang động đó mới có thể tới Nam đại lục, nhưng hang động đó đã bị Ma thú đó chiếm giữ, cô nương không có Linh Lực, chỉ sợ...."
Mặc Nguyệt nghe trưởng thôn nói, gật gù một chút, sau đó nàng có chút do dự, nói :
-" Ta khuyên các ngươi tốt nhất nên rời khỏi đây đi, chỉ bằng thực lực Luyện Khí kỳ của các ngươi không thể đánh thắng được con Ma thú này đâu."
Thiếu nữ nhỏ bé phía sau trưởng thôn ló mặt ra, tức giận đỏ bừng mặt :
-" Ngươi đây là ý gì hả ?"
-" Ta chỉ khuyên các ngươi mà thôi, muốn mất mạng thì cứ tiếp tục tiến lên, đến cả một huyễn cảnh nho nhỏ mà cũng không vượt qua được thì đi tiếp chỉ là vô ích."
Nàng có lòng tốt khuyên bảo, nghe hay không thì tùy, chuyện này cũng chẳng có một chút quan hệ gì tới nàng, bây giờ điều cần thiết là phải nhanh chóng tiến đến Nam đại lục.
Mặc Nguyệt xoay người rời đi, để lại trưởng thôn và một đám người. Một người trong đó tức giận nói :
-" Có phải cô nương đó muốn một mình giết ma thú rồi độc chiếm hết toàn bộ hay không ?"
Ma thú trên người cái gì cũng quý hiếm, đối với bọn họ là bảo vật nên có tư tưởng Mặc Nguyệt sẽ chiếm hết chỗ tốt cũng không có gì là lạ. Rất nhiều người sôi nổi phụ hoạ.
Tiểu cô nương đứng phía sau trưởng thôn cũng tức giận bất bình :
-" Thật quá đáng, không ngờ lại có người vô sỉ như vậy !"
-" Không, cô nương ấy nói đúng, có thể dễ dàng vượt qua huyễn cảnh dưới chân núi chứng tỏ cô nương ấy là người từ bên ngoài tới, thực lực rất mạnh."
-" Nhưng..."
Có người còn muốn nói nhưng bị cái phất tay của trưởng thôn chặn lại, trưởng thôn chỉ có lắc đầu cười khổ. Đánh không lại người ta, hà tất gì phải đi tranh đoạt, hống hồ chính ông ta cũng nhìn không ra thực lực của nàng, có thể thong thả đi qua huyễn cảnh dễ dàng như vậy, chắc chắn phải là một cường giả.
_____________________
Mặc Nguyệt đứng trước cửa một hang động khổng lồ, thân mình có chút cứng nhắc, từ trong hang động truyền ra một cảm giác khiến nàng hưng phấn nhưng cũng có chút sợ hãi. Không, nói chính xác hơn là Hoả Vân Lưu Ly Diễm trong nàng đang kịch liệt phản ứng, nó đang run rẩy sợ hãi.
-" Chủ nhân, trong hang động này có dị hoả !"
Kỷ Nhất Xuyên cũng có chút kích động. Dị hoả không giống hoả diễm bình thường, chúng có thể cảm ứng được nhau. Hoả Vân Lưu Ly Diễm run sợ, đương nhiên chủ nhân là Mặc Nguyệt có thể cảm nhận được, Kỷ Nhất Xuyên cũng có thể cảm nhận được thông qua quan hệ khế ước, mà còn một điều quan trọng hơn, cấp bậc của dị hoả này còn cao hơn Hoả Vân Lưu Ly Diễm !
Mặc Kinh Phong ngạt