-" Huynh biết chuyện gì xảy ra hay không ?"
Mặc Nguyệt vốn không nhớ chút gì, chỉ đành phải hỏi Mặc Kinh Phong. Nhưng đáng tiếc Mặc Kinh Phong cũng không biết gì, nói :
-" Huynh cũng không biết."
-" Vậy thôi, bây giờ chúng ta lập tức lên đường !"
Mặc Nguyệt cũng không để tâm lắm vấn đề sau đó xảy ra chuyện gì, xốc chăn xuống giường. Thân thể nàng đã không còn trở ngại, mọi vết thương trên người đều đã lành hẳn, không để lại vết sẹo. Mà Vô Diệm Tâm Liên lại được nàng thu vào tay. Mặc Nguyệt nhìn lòng bàn tay, nơi đó một ngọn lửa nóng bỏng đang cháy. Môi nàng nâng lên một nụ cười nhợt nhạt.
-" Chủ nhân, y phục của người !"
Mặc Kinh Phong vừa rời đi, Ngọc Thanh Nhã đã lon ton chạy tới, đưa cho nàng một thân y phục màu đen, trên đó thêu hoa văn một con rồng màu vàng vô cùng bắt mắt. Con rồng này không giống với bất kỳ con rồng nào, từng đường nét nhỏ đều được thêu vô cùng sống động, toả ra uy áp đế vương.
Miệng nàng giật giật, có chút khó hiểu nhìn Ngọc Thanh Nhã :
-" Vì sao lại là Kim Long ?"
Đây chẳng phải là Kim Long mà hoàng đế hay thêu trên long bào hay sao ? Mà nàng cũng đâu có ý định làm hoàng đế.
-" Đây là Hoàng Kim Thánh Long, chủ nhân đừng có nhầm với mấy cái Kim Long khác !"
Hoàng Kim Thánh Long ?
Mặc Nguyệt khẽ vuốt ve con rồng, Hoàng Kim Thánh Long, không phải nàng không biết những con rồng truyền thuyết này.
Tương truyền rằng Hoàng Kim Thánh Long là con rồng mạnh nhất Tiên giới, ngàn năm mới sinh ra một con và là chúa tể của loài rồng, không giống với Kim Long, tuy cùng một màu vàng nhưng Hoàng Kim Thánh Long không những thực lực hủy thiên diệt địa mà còn khủng bố đến mức không một ai có đủ khả năng ngăn cản nó.
Long bào mà các vị đế vương khoác trên người là Kim Long, không ai dám cả gan thêu lên y phục một con Hoàng Kim Thánh Long. Kim Long là vương, nhưng Hoàng Kim Thánh Long là chúa tể, là sự tồn tại cao nhất và không bất kỳ kẻ nào có thể với tới.
Thêu trên y phục là Hoàng Kim Thánh Long, có phải quá khoa trương rồi không ?
-" Y phục này...."
Mặc Nguyệt có chút chần chừ.
-" Chủ nhân..."
Ngọc Thanh Nhã chớp chớp đôi mắt to tròn nhìn nàng, hi vọng nàng mau mau mặc đi.
Được rồi, nàng có vẻ cũng không thể kháng cự nổi khuôn mặt non nớt đáng yêu này của Ngọc Thanh Nhã, không phải chỉ là một bộ y phục thôi sao, nàng mặc là được chứ gì !
Mặc Nguyệt không quan tâm nữa, xoay người đi thay y phục, lúc này nàng không thể thấy đáy mắt Ngọc Thanh Nhã loé lên tia sáng mỏng manh, vụt qua rồi lập tức biến mất. Chỉ có Ngọc Thanh Nhã và Kỷ Nhất Xuyên biết, y phục đó vì sao thêu Hoàng Kim Thánh Long, bởi vì nó được làm từ vảy của.....Hoàng Kim Thánh Long.
______________________
Hồn Độn đã rời khỏi nơi đó, Vô Diệm Tâm Liên