Huống hồ nếu Mặc Liên là tôn nữ của ông, vậy Mặc Nguyệt và Mặc Kinh Phong thì tính là cái gì ?
Đừng nhìn Phượng Thiên lão gia tử khí vũ hiên ngang, là người nóng nảy dễ làm hỏng việc nhưng chỉ những người chân chính tiếp xúc với ông mới hiểu, ông cũng là một con cáo già không hơn không kém, làm việc vô cùng thận trọng kỹ càng.
Lịch lão ở bên cạnh ông, là cánh tay đắc lực của ông làm sao có thể không hiểu cách làm việc của ông ?
-" Vâng."
Lịch lão chắp tay cúi người lui xuống. Phượng Thiên lão gia tử cất bước liền tiến về viện của các vị Thái Thượng Trưởng Lão.
________________________________
Mặc Nguyệt và Mặc Kinh Phong bốn mắt nhìn nhau sau đó không nhanh không chậm quay sang nhìn ba lão nhân đang ngồi trên chủ vị, bầu không khí trong viện trở nên vô cùng quái dị.
Hai người đã đứng đây một lúc lâu, nhưng ba người kia hoàn toàn không có ý định mở lời, lúc Thái Thượng Tứ Trưởng Lão định nói thì bị lão bà bà liếc mắt một cái, lập tức câm nín, mặt biến đen quay đầu đi.
-" Ngươi lớn gan lắm..."
Lão bà bà nói, ý vị thâm tường liếc mắt qua y phục của nàng.
-" Tiền bối..."
Mặc Nguyệt hơi hơi nhíu mày, khuôn mặt tuyệt mỹ kia bắt đầu có chút thiếu kiên nhẫn, ánh mắt của lão bà bà này nhìn khiến nàng cảm thấy da gà đều nổi hết lên.
-" Kẻ trên đời này dám mặc y phục như ngươi là lần đầu tiên ta thấy, vả lại y phục nhìn như vậy mà là một món tiên khí thượng phẩm ?"
Một hắc y thêu Hoàng Kim Thánh Long, trên đời này e rằng chỉ có tiểu cô nương này dám khoác lên người, huống hồ, y phục cứ như làm riêng cho nàng, không những tôn lên gương mặt tuyệt mỹ động lòng người của nàng mà còn đem khí chất như vương giả cao cao tại thượng của nàng triệt để phát huy.
Càng nhìn càng cảm thấy nàng giống hệt Phượng Thiên Tử Mạc.
-" Nhi tử, nữ nhi của Tiểu Mạc nhi quả thật đều là nhân trung long phượng, thiên tài trong thiên tài."
Mặc Kinh Phong bị ánh mắt dò xét của lão bà bà quét qua da đầu đều cảm thấy tê dại, hắn không khỏi run rẩy một chút, sao lão bà bà này lại nhìn hắn bằng ánh mắt đó ?
Bỗng nhiên một luồng uy áp khổng lồ bao phủ cả căn phòng, đè lên đầu Mặc Nguyệt và Mặc Kinh Phong.
Thái Thượng Tứ Trưởng Lão thất thanh hô :
-" Lão Đại !"
Thái Thượng Nhị Trưởng Lão cũng không dễ chịu gì nhíu nhíu mày, ánh mắt cảnh cáo lướt qua Thái Thượng Đại Trưởng Lão.
Lão Đại lại ỷ thế hiếp người, mà hai người đó còn là tiểu bối nhỏ hơn không biết bao nhiêu tuổi. Thật sự rất mất mặt mà !
Không nói gì đã động thủ ?
Mặc Nguyệt tuy không tốt cho lắm, nhưng trên thân nàng còn khoác y phục Hoàng Kim Thánh Long, thực lực cũng đạt tới Kim Đan trung kỳ, miễn cưỡng không hộc máu quỳ xuống. Nhưng Mặc Kinh Phong lại không dễ chịu như thế, thực lực hắn thấp, lại không có tiên khí hộ thể, rất nhanh mặt mày đã tái nhợt, trên trán phủ một tầng mồ hôi dày.
Lúc hắn không chịu nổi nữa, miệng phun ra một búng máu đỏ tươi, một bàn tay ngọc đưa đến, đem hắn nâng dậy sau đó đẩy ra phía sau, mọi uy áp đều biến mất.
Hắc y tung bay, một