-" Ta đã hỏi nghĩa phụ mới biết, ông ấy đã phi thăng."
Phượng Thiên Viễn Cổ Hoàng Tộc ?
Phượng Thiên ?
Mặc Nguyệt tâm chấn động, liệu có liên quan gì đến Phượng Thiên gia hay không ? Lão giả đã phi thăng đó nữa, rốt cuộc vì sao phải chọn trúng hắn, hay vì khi hắn sinh ra đã thiên địa dị tượng ? "Người đó" trong miệng lão giả rốt cuộc là ai, cùng hắn trở thành chí tôn ? Mặc Nguyệt cảm thấy mọi chuyện ngày càng rối tinh rối mù, quả thật như một mê cung tìm không được lối ra, hoàn toàn là bị lạc luôn ở bên trong !
Nàng có hàng ngàn câu hỏi, nhưng rốt cuộc vẫn không hỏi ra được, có lẽ có nhiều việc nên từ từ tìm hiểu, nếu không bây giờ hỏi ra nàng nhất định sẽ lâm vào trạng thái phát điên lên mất !
-" Sau đó không lâu ta được nghĩa phụ đưa đến Đế Nguyệt Quốc, lấy danh phận trở thành cửu hoàng tử, nhi tử của Lệ phi, lúc ấy nhi tử Lệ phi vừa chết, hoàng thượng không muốn bà đau lòng liền để ta thế chỗ Cửu hoàng tử. Mà ta lúc đó không biết mục đích của nghĩa phụ đưa ta đến đây là có ý gì, cho đến khi ta gặp nàng tại Mặc gia, nghe nàng gọi một tiếng "ca ca", nhìn vẻ mặt ngây ngô đơn thuần của nàng, ta đã bị hấp dẫn. Tiếp xúc với nàng hơn bốn năm, ta mới biết ta thích nàng, trùng hợp nghĩa phụ đến đón ta trở lại, ta đã từng nói với nghĩa phụ, ta yêu nàng, sau này muốn thú nàng làm thê. Nghĩa phụ khi đó chỉ cười cười không nói gì với ta. Lúc đó bỗng có rất nhiều lão quái vật phản đối, thậm chí nói ta không xứng với nàng, chỉ là một tiểu tử bị người người ruồng bỏ mà đòi trèo cao tới nàng. Nguyệt nhi, ta đã rất thất vọng, suy sụp hoàn toàn, ta không xứng với nàng, ta xuất thân ti tiện, nhưng khi lần nữa nhìn thấy nàng ta mới biết, không ai có thể ngăn cản ta tới bên nàng, ta đã dùng thời gian rất lâu để chứng minh với bọn họ, ta cố gắng leo lên ngôi vị cao nhất, cố gắng trở thành cường giả đại lục, ta muốn chứng minh, ta xứng với nàng !"
-" Nguyệt nhi, quá khứ ta xuất thân ti tiện, bản thân không xứng với nàng, nàng....sẽ không bỏ rơi ra chứ ?"
Thiên Xích Viêm câu cuối có chút sợ hãi, hắn sợ....nàng biết hắn là tai hoạ, biết hắn xuất thân thấp kém, sợ nàng sẽ không chấp nhận hắn.
Nhưng câu này nói ra lại đánh mạnh vào lòng Mặc Nguyệt, nàng nhíu mày không hài lòng. Đây chẳng phải không tín nhiệm nàng sao ? Tình cảm nàng dành cho hắn dễ bị lung lay chỉ vì thân thế hắn ? Đừng nói đùa, buồn cười đến cực điểm !
-" Huynh không yêu ta ?"
Mặc Nguyệt như rít ra từ kẽ răng, một ngọn lửa giận bùng lên đáy lòng nàng.
Mà câu hỏi này thành công làm Thiên Xích Viêm ngẩn ngơ. Hắn nói hắn không yêu nàng khi nào vậy, sao hắn không nhớ nhỉ ?
-" Tình yêu của huynh dễ bị lung lay như thế, xuất thân thì sao ? Ruồng bỏ thì thế nào ? Thiên