Thiên Xích Viêm mặt mày biến đen, nhăn nhó như khỉ ăn phải ớt. Hắn hung hăng tiến lại nắm khủy tay Mặc Nguyệt kéo ra, cố gắng gương lên khoé môi cứng nhắc, miễn cưỡng thành một nụ cười, nói :
-" Hội đấu giá sắp bắt đầu rồi, mau vào thôi."
Mặc Kinh Phong căn bản không có nhận ra Thiên Xích Viêm bất thường, cười cười không có hình tượng nắm tay Vân Nhược Vũ kéo vào hội đấu giá. Nhưng Mặc Nguyệt có thể nhận ra hắn đang ghen, nàng buồn cười :
-" Hắn là ca ca ta, huynh ghen cái gì ?"
-" Hứ ! Ta giận rồi !"
Thiên Xích Viêm phồng má quay mặt đi nhưng tay vẫn nắm chặt tay nàng không buông.
-" Giận ?"
Mặc Nguyệt khoé miệng co rút, không tự chủ nhìn hắn chăm chăm, thật khó tưởng tượng tên mặt lạnh này lại có thể giống tiểu hài tử giận dỗi như vậy.
Mặc dù kiếp trước nàng cũng thấy hắn vài lần đối nàng giận dỗi như vậy, nhưng chỉ cần dỗ ngọt một chút là sẽ hết giận thôi.
-" Đây là lần đầu tiên bổn thái tử thấy Vương gia giận như vậy, Nguyệt nhi nàng đã làm sao mà khiến Vương gia giận rồi ?"
Một giọng nói trầm tràm vang lên, Thiên Dạ dẫn đầu đi tới, bên cạnh là Mặc Liên và có cả Vân Cảnh Tuyết. Mặc Kinh Phong dẫn Vân Nhược Vũ đứng trên thềm cao của hội trường, muốn đợi Mặc Nguyệt và Thiên Xích Viêm, vừa nhìn thấy Vân Cảnh Tuyết, sắc mặt Vân Nhược Vũ khẽ biến, bàn tay không tự chủ nắm chặt tay Mặc Kinh Phong, một nỗi sợ hãi len lỏi trong lòng nàng.
Mặc Kinh Phong đương nhiên cảm nhận được sự biến hoá của nữ tử bên cạnh, không nói hai lời gật đầu với Mặc Nguyệt và Thiên Xích Viêm, muốn lập tức kéo Vân Nhược Vũ tránh khỏi tầm mắt Vân Cảnh Tuyết lại bị giọng nũng nịu của nàng ta kéo lại :
-" Phong ca ca vội vậy đã muốn rời đi, Nhược Vũ muội muội không muốn gặp tỷ tỷ sao ?"
Vân Nhược Vũ bước chân có chút run rẩy nhưng rồi vẫn quay đầu lại, Vân Nhược Vũ muốn bước lại gần Vân Cảnh Tuyết bị Mặc Kinh Phong ngăn lại, hắn không vui nói :
-" Hành lễ ở đây đi !"
Vân Nhược Vũ sửng sốt, nàng khẽ hành lễ :
-" Đại tỷ."
Nhưng cái hành lễ này vào mắt Vân Cảnh Tuyết thật sự là rất đau mắt, bởi vì cái bậc thềm vốn cao hơn nơi nàng ta đang đứng, Vân Nhược Vũ hành lễ lại giống như người bề trên đang vũ nhục nàng ta, bên cạnh Mặc Kinh Phong lại dùng nửa còn mắt để liếc nhìn nàng ta, hệt như nàng ta là một thứ cặn bã đáng khinh. Cái này quả thật tức chết Vân Cảnh Tuyết !!!
Thiên Dạ hừ lạnh từ lỗ mũi, bàn tay chắp sau lưng, ưỡn ngực kiêu ngạo nói :
-" Hoá ra Vương gia dẫn Nguyệt nhi tới đây mua đan dược, không biết Vương gia có mang đủ ngân lượng không, bổn thái tử không ngại......"
-" Ngươi muốn ta bố thí cho ngươi chút đỉnh không ?"
Y lời chưa dứt liền bị thanh âm lạnh nhạt của nữ tử đánh gãy.
-" Đan dược bên trong giá trên trời, ta e thái