Công chúa điện hạ nói đúng ba ngày chính là ba ngày, không nhiều một khắc cũng không ít một khắc.
Chạng vạng tối ba ngày sau, Sở Thiều dẫn Giang Cửu xuất hiện ở cổng chính nha phủ An Dương Thành.
Tiểu Giang đại nhân nhìn cổng chính màu son đã rất quen thuộc kia, trong lòng nhất thời lại có hàng trăm cảm xúc ngổn ngang.
Đừng trách ham ăn già miệng, thật sự là mấy ngày nay nhìn thấy "Vai hay" đã đến, là người bình thường cũng phải có vài câu cảm nghĩ.
Bất quá mới ba ngày mà thôi, Tiểu Giang đại nhân dám khẳng định, toàn bộ Dịch Châu (đặc biệt là các Vương phủ, quan viên phủ đệ gì gì đó) cũng đã bị huyên náo đến long trời lở đất...!Hoặc nói đúng hơn là gà bay chó chạy.
Chuyện này phải bắt đầu nói từ ba ngày trước.
Lại nói từ ngày Công chúa điện hạ nói phải đợi đúng ba ngày nữa, Tiểu Giang đại nhân cũng không có nghĩ nhiều, muốn ở trong tửu điếm ăn ngủ đọc sách cho qua ba ngày, sau đó vui vui vẻ vẻ đi theo Công chúa điện hạ trở về ăn thịt.
Ai ngờ trong đêm cùng ngày, căn phòng ngày sát vách đường của Giang Cửu đã bị động tĩnh ở bên ngoài đánh thức.
Đát đát tiếng vó ngựa, tiếng bước chân chỉnh tề, từ đằng xa truyền đến tiếng nói chuyện...!Tuy rằng người ở phía ngoài cũng không cố ý ồn ào, nhưng ở trong đêm yên tĩnh, Tiểu Giang đại nhân trốn ở trong chăn ngủ say vẫn bị động tĩnh này đánh thức, hơn nữa rất nhanh liền phát hiện động tĩnh bên ngoài là do đại đội nhân mã tạo thành.
Trước mắt An Dương Thành quả thực có chút loạn, mà nghe động tĩnh là đã biết, những người bên ngoài đã được huấn luyện nghiêm chỉnh, cũng không phải như âm thanh mà đám loạn từng tạo ra.
Mà trước mắt có khả năng điều động đại đội nhân mã đấy, trừ bỏ những đám quân bị đại một lòng nghĩ đến anh hùng cứu mỹ nhân, thì cũng cũng chỉ còn lại Thân Vệ quân của Công chúa điện hạ thôi.
Nghĩ đến đây, Tiểu Giang đại nhân bị bừng tỉnh sau đó liền mặc y phục lặng lẽ xuống giường, sau đó chạy đến bên cửa sổ hé một chút nhìn ra bên ngoài.
Quả nhiên trông thấy không ít người tụ tập trên đường, hơn nữa cả con đường cũng đã bị những ngọn đuốc của những người hắc ý hắc giáp kia chiếu sáng một vùng.
Hắc y hắc giáp, dấu hiệu rõ ràng như vậy, quả nhiên là thân vệ của Công chúa điện hạ.
Cũng không biết có phải là trùng hợp hay không, những người này lựa chọn con phố này, tập trung ở chỗ này, sau đó Giang Cửu đã nhìn thấy một cái bóng người quen thuộc từ giữa đám quân sĩ hắc giáp chậm rãi đi ra -- đó là Lăng Cửu.
Một đoạn thời gian không gặp, Lăng Cửu nhìn qua giống như bình thường.
Nàng mặc lấy một thân y phục màu đen, ôm kiếm đen, đường nét khuôn mặt nương theo ánh lửa một nửa sáng, một nửa tối tăm, gương mặt thân của nàng vẫn trước sau không thay đổi, dường như chuyện Công chúa điện hạ mất tích cũng không liên quan gì đến nàng.
A Cửu nhìn qua giống như không có gì thay đổi, rất tốt.
Giang Cửu ghé vào trên bệ cửa sổ xem náo nhiệt đang nghĩ đến đó, vừa nghiêng đầu, lại trông thấy phố bên kia không biết lúc nào lại xuất hiện một đoàn người khác...!Những người kia chính là một đám quan nhị đại mấy ngày nay lần lượt từ Kinh thành đến, cầm đầu đúng là Lý Hồng Vũ.
Những người này không phải đều là nhìn chằm chằm vào vị trí phò mã mới đến đây sao? Không phải nói tình địch gặp nhau đặc biệt đỏ mắt ư, nhiều người tụ họp cùng một chỗ như vậy, bọn hắn như thế nào lại không có nháo lên, ngược lại như một nhóm, còn đón đầu A Cửu các nàng?
Xuất thân hàn môn Tiểu Giang đại nhân đương nhiên là không hiểu những chuyện chia bè kết phái đấu đá của những thế gia cao quý trong kinh thành kia, nàng đơn giản là có chút nghi vấn, nhưng vẫn là thành thành thật thật đứng ở trong phòng xem náo nhiệt.
Bất quá lần này hai bên lựa chọn chỗ nói chuyện cách nàng có chút xa, tuy rằng trong đêm rất yên tĩnh, mà thanh âm bọn hắn nói chuyện cũng chỉ là loáng thoáng truyền đến, Giang Cửu nghe không rõ.
Chăm chú nhìn một lát, Giang Cửu phát hiện Lăng Cửu mặt lạnh nói gì đó, sau đó Lý Hồng Vũ bọn hắn đều kích bắt đầu kích động.
Hai bên lại đàm luận vài câu, Lăng Cửu liền quay đầu đi trở về, vừa vặn đi ngang qua cửa sổ chỗ Giang Cửu thì bọn người Lý Hồng Vũ lại đuổi theo, sau đó Giang Cửu chỉ nghe thấy Lăng Cửu lạnh lùng nói câu: "Chư vị không tin, Đại nhân cùng tại hạ đi phủ nha nhìn một cái sổ sách mà điện hạ lưu lại."
Lần này bọn người Lý Hồng Vũ không còn tranh cãi gì nữa, hai bên ăn ý cùng nhau rời đi, phương hướng đúng là phủ nha.
Trốn trong phòng Tiểu Giang đại nhân có thể nói là nhìn thấy toàn bộ hành trình, mà lúc đó nàng còn không ý thức được tính nghiêm trọng của sự việc.
Nàng chỉ là xem náo nhiệt, trong lòng mơ hồ nhận ra cái gì, nhưng vẫn là theo bản năng lựa chọn xem nhẹ đi, vì vậy ngáp một cái, Giang Cửu quay đầu liền lại phốc một cái trở lại giường lớn không tính là mềm mại trong tửu điếm.
*****************************************************************
Tin tức kế tiếp, Giang Cửu đều là nghề được từ chỗ Công chúa điện hạ -- không biết vì cái gì, vị Công chúa điện hạ quyền lực thiên hạ đều nằm trong tay tựa hồ không hề đề phòng nàng, ám vệ bẩm báo gì gì đó cũng không kiêng kị tránh né nàng.
Cũng có lẽ là kiêng kỵ, dù sao Giang Cửu có thể nghe được cũng chỉ là Công chúa điện