Trầm Úy Vũ bị câu nói của Đào Lộ làm cho buồn cười!
Từ bộ ngực tròn ngẩng đầu lên ngắm nhìn gương mặt đang say rượu của cô gái nhỏ, lần đầu tiên có người dám nói anh xấu đấy!
Tuy là anh luôn biết giữ mình, không quá phóng túng, nhưng cũng không có nghĩa là anh chưa làm tình với phụ nữ, bình thường khi lên giường với người phụ nữ khác, anh đều hết sức khắc chế, một phần là vì nhu cầu của thân thể là chính, còn hầu như là không có cảm xúc gì.
Mà cô gái nhỏ này lại có thể khơi gợi được tâm tình của anh, làm anh muốn hung hăng chà đạp cô một trận, đem cô nuốt sạch vào trong bụng.
“Sao lại nói anh xấu vậy?” Anh nắm lấy một bên ngực của Đào Lộ, vừa lòng nhìn thấy nó trở nên ửng hồng, một tay khác lại xâm nhập vào thủy huyệt của cô, đem lối vào mở ra một chút.
“Thì…Thì anh làm cho người ta…Ưm…Người ta ngứa…Khó chịu lắm…” Đào Lộ cảm thấy cơ thể nóng bừng cả lên, ý nghĩ dần trở nên hỗn loạn.
Bắt lấy câu chữ của cô, Trầm Úy Vũ xấu xa trả lời: “Vậy thì xem ra là anh xuống tay quá nhẹ rồi, bây giờ sẽ tôn trọng ý kiến của Đại tiểu thư, không làm cho em ngứa nữa nhé!”
Đào Lộ mơ hồ nghe anh nói, cảm thấy có điều gì đó không đúng lắm, còn chưa kịp hỏi cho rõ ràng thì nơi riêng tư đã bị một thứ lớn hơn đâm sâu vào.
Trầm Úy Vũ đưa thêm một ngón tay vào trong, đem cả ngón tay đi vào trong tiểu huyệt, gia tăng tốc độ đùa bỡn cô, cảm thụ ngón tay đang dính đầy mật dịch của mình.
Ngón tay thô ráp ma xát lên da thịt non mềm, mang đến thứ cảm xúc kỳ lạ, khiến cho Đào Lộ không biết nói gì, chỉ có thể phát ra tiếng kêu nũng nịu, hòa cùng với tiếng nước trong tay anh.
“Làm thế này chắc là không ngứa nữa hả!” Trầm Úy Vũ rút hai ngón tay ra, lè lưỡi liếm lên mật dịch của Đào Lộ, chậm rãi thưởng thức, đây là lần đầu tiên mà anh làm điều này.
Trời ạ! Anh…anh lại đi ăn cái đó!
Trong mấy đĩa phim đen đương nhiên là có đủ các hình ảnh dâm dục, nhưng khi đó cô cũng chưa từng thử tưởng tượng việc Trầm Úy Vũ sẽ liếm mút chất dịch của cô, hiện giờ lại được nhìn trực tiếp như vậy, thật sự khiến cô có phần rung động!
Đôi mắt xinh đẹp cùng vẻ mặt tà mị của anh, đôi môi trơn bóng không biết là do nước bọt của anh hay là mật dịch của cô, lúc anh đưa ngón tay lên miệng, trông anh vô cùng quyến rũ, hoàn toàn bất đồng với dáng vẻ chỉnh chu đĩnh đạc của anh thường ngày!
Nhìn ánh mắt của cô gái nhỏ đang ngượng ngùng, hai má đỏ ửng xinh đẹp như quả đào mật, làm cho anh rất vui vẻ.
Cố gắng ổn định lại lý trí đã dần tan rã, Đào Lộ giơ chân đặt lên đũng quần anh, sau đó dùng bàn chân chà xát, mặt dày tươi cười hỏi: “Tốt lắm, đứa bé ngoan, em không ngứa nữa rồi, còn anh có ngứa không?”
Trầm Úy Vũ sững người, đôi mắt sáng nheo lại, nghĩ thầm cô gái nhỏ này đang muốn khiêu khích anh đấy à? Sau đó giọng điệu có phần nguy hiểm trả lời: “Có chút chút, nhưng mà…Anh vẫn chưa sờ em đủ đâu!”
Nói xong, anh đưa tay giữ hai chân cô lại, khuôn mặt cúi xuống gần hoa huyệt đang chảy đầy mật dịch, đầu lưỡi liếm xung quanh vùng kín của cô, sau đó trực tiếp ngậm hai phiến thịt rồi mút mạnh.
Hành động này thật sự làm cho Đào Lộ muốn phát điên rồi! Cô sợ hãi nhấc mông muốn lui về sau, nhưng lại bị hai tay của anh kìm chặt lại, hoàn toàn không