Hôm nay cha mẹ Phượng và em trai Phượng Vân Diễn về nước.
Trong nhà, dì Minh đã một mình dọn dẹp xong xuôi, chỉ còn chờ ông bà chủ và thiếu gia quay về.
Phượng Tâm đi dạo trong vườn hoa một lúc sau đó nhìn đồng hồ, đã hơn bốn giờ chiều. Tính toán thời gian thì cha mẹ và em trai cô đã xuống máy bay, sắp về tới nhà rồi.
Cô đi về phòng, kéo ngăn tủ ra lấy một tập văn kiện. Đi xuống lầu ngồi trên ghế sofa phòng khách.
"Chị ơi, em về rồi."
Chưa thấy người đã thấy giọng.
Phượng Tâm nhướng mày một cái, liếc mắt nhìn về chàng thiếu niên đang kéo vali ở cửa ra vào. Mái tóc vàng nhạt, mặc một bộ quần áo thoải mái, khuôn mặt điển trai tràn đầy sức sống.
Cậu vứt vali đó cho dì Minh mang lên phòng mình, bước nhanh tới chỗ Phượng Tâm ngồi.
"Chị!" Phượng Vân Diễn ngồi gần cô, ôm lấy cánh tay cười rạng rỡ.
"Cha mẹ đâu rồi?" Phượng Tâm không lạnh không nhạt hỏi một câu. Cũng không có hành động gì khác, khiến cho Phượng Vân Diễn kinh ngạc một phen.
Cậu còn tưởng chị mình sẽ ghét bỏ mà đẩy tay cậu ra, sau đó tức giận đi về phòng cơ.
Chắc là do cậu nghĩ nhiều rồi nhỉ?
Phượng Vân Diễn gãi gãi đầu: "Cha mẹ đi nửa đường thì gặp anh Hàn Trì nên trò chuyện một lúc. Chắc cũng sắp về tới rồi. Chị, hai người phát triển thế nào rồi?" Cậu nhìn Phượng Tâm nháy nháy mắt.
Phượng Tâm cũng không cho cậu một cái liếc mắt, vươn tay rót trà, lạnh nhạt phun ra mấy chữ: "Chưa từng có gì thì phát triển làm sao?"
Chưa từng có gì...?
"Chị, đừng nói là hai người..." Chia tay nha.
Nghĩ lại cũng không đúng. Trước giờ chỉ có chị gái cậu theo đuổi Thẩm Hàn Trì đến mất đi lý trí, chứ chưa từng thấy anh ta đối đáp lại tình cảm của chị gái cậu.
Vậy nên không thể nói là "chia tay"
được. Mà phải là: "Chị thất tình?"
Bỏ cuộc rồi sao?
Phượng Tâm đưa tay gõ đầu cậu một cái: "Nói linh tinh. Về phòng tắm rửa đi." Cô phất phất tay.
Phượng Vân Diễn ậm ừ một tiếng rồi đi lên lầu. Bước chân lập tức dừng lại khi nhìn thấy một người đàn ông đang đi xuống cầu thang.
Aaaaaa.... trong nhà có đàn ông?
"Anh là ai? Sao lại ở trong nhà tôi?..." Phượng Vân Diễn đi tới trước mặt Giang Trầm, hỏi một loạt vấn đề.
...
Ba người ngồi trên sofa, Giang Trầm ngồi cạnh Phượng Tâm, đối diện hai người là Phượng Vân Diễn vẫn còn ngơ ngác, ngón tay chỉ vào Giang Trầm: "Vậy... tức là bây giờ anh ta sẽ ở nhà mình sao?"
Nhận được cái gật đầu của Phượng Tâm, cậu đập trán một cái: "Anh Hàn Trì biết không?" Chị cậu thích Thẩm Hàn Trì như vậy, chắc là đã nói với anh ta rồi.
Nghe thấy cái tên thanh mai trúc mã của Phượng Tâm, Giang Trầm bất giác thẳng lưng, khoé mắt khẽ liếc sang nhìn cô.
"Vân Diễn, chị nói lại lần nữa. Chị và Thẩm Hàn Trì không có quan hệ gì cả...."
"Tiểu Trì à, vào nhà đi cháu." Phượng Tâm còn chưa nói xong, giọng nói của cha Phượng đã đi vào tới cửa: "Ơ kìa! Hai chị em đang nói chuyện sao? Tâm Tâm, tiểu Trì tới chơi... cậu là..." Cha Phượng nhìn thấy Giang Trầm, bước chân ngừng lại.
Thẩm Hàn Trì cũng nhìn thấy anh, hai mắt hắn khẽ híp.
Người đàn ông kia cũng ở đây sao?