Yến Linh phát hiện thân phận Hoài Trung. Hà Vy với Hoài Trung từ chiến tranh thành hòa bình.
Quả nhiên Hà Vy không một chút trở ngại ngồi vào chiếc ghế trợ lý giám sát.
Cô cũng không phải lo lắng vấn đề "ma cũ ma mới", chính bởi vì cô ngoài sở hữu một ngoại hình quá ưa nhìn thì thân thế của cô cũng đủ dọa một số người: Cha là kiểm sát trưởng viện kiểm sát, mẹ là nhân viên của tòa án, nay lại thêm quan hệ mập mờ với chủ tịch.
Dĩ nhiên cách đi vào công ty này của Hà Vy, Yến Linh cũng nhiều lần đả kích nói: “Mày đúng là kẻ cơ hội”.
Hà Vy đối với sự đả kích này vẫn nhún vai coi như không.
Hôm nay Yến Linh nhân tiện đi qua bộ phận giám sát tìm Hà Vy thì chợt nhớ Hoài Trung làm ở phòng kế hoạch, chính là dãy phòng bên cạnh phòng giám sát. Cô liền muốn tạo sự bất ngờ cho anh nên gõ cửa phòng kế hoạch đi vào.
Một thanh niên dỏng cao đeo mắt kính thấy cô bước đến hỏi: “Cô tìm ai?”
Yến Linh: “Tôi tìm Hoài Trung, chính là nhân viên mới vào phòng kế hoạch gần đây”.
Anh chàng mắt kính ngạc nhiên: “Tôi chính là nhân viên mới nhất ở đây, phòng này không có người tên Hoài Trung, cô có nhầm lẫn không?”
Yến Linh cương quyết: “Không thể nào?”
Anh chàng mắt kính không để ý đến cô nữa tập trung vào công việc của mình. Yến Linh mang một bụng thắc mắc rời khỏi phòng kế hoạch.
Lúc đi gần đến thang máy thấy hai đồng nghiệp nữ đang tán gẩu, một đồng nghiệp nữ nói: “Không ngờ phó chủ tịch tính tình hòa nhã như vậy, cô xem trên môi lúc nào cũng có nụ cười, mà nụ cười của anh ấy mới hấp dẫn làm sao”.
Một người tức tối: “Cô thật là hạnh phúc, mỗi ngày đều gặp anh ấy, còn tôi ngoại trừ cái tên của anh ấy viết đầy chỗ ngồi cũng không còn gì nữa”. Nói xong còn thở dài u oán.
Người kia nói: “Cô nói xem tên Hoài Trung có ý nghĩa gì?”
Thế là danh tính của phó chủ tịch bị các cô đem ra mổ xẽ, phân tích. Yến Linh từ lúc nghe hai chữ Hoài Trung thì bừng bừng tức giận, nghiếng răng bước vào thang máy bấm nút lên thẳng lầu 19.
Phó chủ tịch cũ là chú Hùng nghe nói đã từ chức ba tháng trước, sau đó tin đồn em họ Hướng Phi về nước tiếp nhận vị trí đó, cô cũng không mấy để tâm. Hơn nữa thường thì khi có việc, thư kí Lưu sẽ đảm nhiệm. Yến Linh trên thực tế đối với phòng phó chủ tịch rất mơ hồ.
Yến Linh đã xác định mục tiêu không gõ cửa xông thẳng vào phòng phó chủ tịch. Hoài Trung đang xem báo cáo doanh thu quý nghe tiếng xô cửa, một người hùng hổ bước vào ngẩng đầu lên nhìn thấy Yến Linh thì máu trong người nhất thời như bị đông cứng. Yến Linh ánh mắt lộ rõ giận dử nhìn Hoài Trung, chất vấn:
“Hoài Trung, anh dám gạt tôi”.
Hoài Trung đứng dậy, bước đến đóng cửa sợ người ngoài nghe thấy, sau đó bước đến gần Yến Linh cười giả lả nói: “Cô biết rồi sao?”
Yến Linh trừng mắt: “Nếu tôi không biết có phải anh định giấu luôn không? Anh sao phải làm như vậy?”
Hoài Trung nhìn cô nói: “Chuyện tôi là ai quan trọng lắm sao?” Trong lòng Hoài Trung thầm đoán người nói ra chuyện của anh nhất định là Hà Vy rồi. Được, Hà Vy cô quả thật đã vượt qua giới hạn nhẫn nại của tôi rồi?
Yến Linh cao giọng: “Còn không quan trọng sao? Anh có biết hôm đó anh bị mất xe tôi lo lắng, hối hận như thế nào không? Lần trước anh còn bảo anh vay tiền mua xe mới, tôi đã định lãnh lương cho anh mượn tiền nữa, vậy mà sự thật chính là anh gạt tôi. Anh nói đi anh muốn tôi xử anh như thế nào?”
Hoài Trung từ lúc nói dối Yến Linh đã từng tưởng tượng tình huống khi bị phát hiện, nghĩ cô sẽ giống như các cô gái khác mặc cảm thân phận lãng tránh anh, nếu không thì xum xuê nịnh nọt tạo mối quan hệ. Nào biết Yến Linh bẩm sinh hành động không giống quy luật tự nhiên, chẳng những khi biết chuyện thì đùng đùng nổi giận xông vào chất vấn anh mà còn một cái nguyên nhân bất ngờ: "Chính là việc mất chiếc xe chết tiệt kia".
Hoài Trung tính toán bao nhiêu đến khi đem áp dụng vào Yến Linh đều vô dụng, tình huống quá khả năng kiểm soát đành thụ động nói: “Tôi xin lỗi, cô muốn xử sao thì xử, chỉ cần cô thấy hết giận là được”.
Yến Linh không ngờ anh không một lời giải thích liền đó nhận lỗi thì không biết bước tiếp theo làm sao? Nhìn ngó xung quanh xem hình phạt nào hợp lí nhất, vô tình nhìn thấy chiếc điện thoại của Hoài Trung trên bàn vẫn còn gắn móc khóa hôm trước cô tặng, trong lòng giây phút cảm động.
Cho đến hiện tai ngoại trừ Hà Vy, Hoài Trung chính là người đầu tiên trong Hướng Đông này nguyện ý làm bạn với cô, cô thầm nhủ: "Nhất định phải trân trọng tình bạn này". Cô nói: “Tạm thời tôi chưa nghĩ ra, coi như cho anh nợ, mai mốt cần gì tôi sẽ nói”.
Hoài Trung quan sát cô nãy giờ thấy nét mặt cô đã hết ý giận nhưng không hiểu nỗi những chuyển biến tâm trạng của cô. Thấy cô bỏ qua như vậy thì thở phào nhẹ nhõm. Cô gái này thực sự là người đầu tiên mang đến cho anh những khoảnh khắc mới lạ và đầy bất ngờ.
Xxxxx
Từ sau sự kiện Hoài Trung bị lộ thân phận, quan hệ giữa Hoài Trung và Hà Vy đã xấu thì nay thành xấu đến cực điểm. Hoài Trung mỗi ngày chỉ cần thấy Hà Vy yên bình đi lại trong công ty thì máu nóng dồn lên đỉnh đầu chỉ muốn lổ mảng xông tới bóp chết cô, còn Hà Vy mỗi lần thấy Hoài Trung vô sự bày ra nụ cười giả tạo thì trong lòng tức giận chỉ hận bản thân so với Gia Cát Lượng đạo hạnh còn thấp.
Cứ thế hai người ngầm công kích nhau nhưng trước mặt Yến Linh thì tay bắt mặt mừng, cười đến quai hàm cứng đờ.
Hoài Trung mấy lần cố tình muốn cùng Yến Linh tách riêng đi chơi để gia tăng tình cảm không nghĩ Hà Vy một lần lại một lần có mặt phá đám. Nếu bây giờ có ai hỏi Hoài Trung ghét nhất con vật gì? Anh không do dự nói ngay “con kỳ đà”. Đúng vậy, chính bên cạnh anh đang có "con kỳ đà" to bự chảng chọc anh tức đến muốn thổ huyết.
Ví dụ như hôm nay khi anh đang hỏi Yến Linh thích nhất hoa gì? Màu sắc gì? Hà Vy liền cười đến tươi tắn nhảy vào chen một câu làm cho anh cứng họng: “Anh Hoài Trung muốn biết cứ hỏi anh Hướng Phi ấy, anh Phi đối với sở thích của nhỏ Linh thứ gì cũng biết.”
Điều mà Hoài Trung tức giận chính là tính cách "gà mẹ" của Yến Linh, không hiểu sao anh luôn có cảm giác Yến Linh đang gán ghép cho anh và Hà Vy. Trời ạ, nếu không may thế giới này người tốt chết hết chỉ còn xót lại anh