*Lọc cọc...lọc cọc...* Tiếng nghe ngựa đi trên phố.
Trời à, nhức đầu quá! Não của tôi.
Nơi quái quỷ này đây.
Cao cao, bằng gỗ, chỗ nào đây.
Không lẽ...!HÒM...!chết tôi rồi! Tôi chết rồi sao? Lão thiên gia trêu ngươi.
" Ấy! Phu nhân! Đứa bé tỉnh lại rồi!" - Tiếng một người phụ nữ phát lên.
Gương dịu hiền ghé đến nhìn rồi bế đứa trẻ lên vỗ về cười nói.
Đường đi có chút khó khăn, cảm giác cứ lắc lư không thôi.
Bên ngoài còn có tiền cười nói rôm rả của người đi đường.
" Cái chuyện quái gì đây?" - Giản Sơ Mạn thầm tự nghĩ.
Cô muốn khóc thét lên nhưng được, cơ thể này còn rất nhỏ, chỉ có thể phát ra tiếng ứ á hoặc khóc, không thể làm gì hơn.
" Nữ nhi của ta, mẫu thân xin lỗi.
Kiếp này ta đã tính sai một bước, nếu con là nam nhi thì tốt.
Vinh hoa phú quý đều thuộc về con...." - Giọng một người nữa vừa yếu ớt vừa có chút rưng rưng nước mắt nói.
Bà ấy tiến lại ôm lấy Giản Sơ Mạn, cúi đầu khẽ khóc, không nói nên lời.
" Phu nhân! Người đừng khóc nữa, người vừa sinh xong cơ thể còn rất yếu.
Xem như số trời đã định, đứa trẻ này chỉ có thể nhờ vào may mắn của nó để sống tiếp thôi.
Giữ nó lại, mới chính là tạo nghiệp! A Nguyệt tin, nếu như nó thật sự con bé có thể lớn lên như cách kì diệu mà pháp sư nói...!có lẽ đó là số mệnh không thể cải.
Chúng ta chỉ là giúp con bé tránh được phần nào hay phần đó.
Phu nhân đừng đau lòng nữa" - A Nguyệt cô nương chậm rãi an ủi.
" Chuyện đếch gì thế? Con vừa lọt lòng đã muốn bỏ rồi sao?...!Đúng là xã hội cũ, trong nam khinh nữ, quá đáng !" - Giản Sơ Mạn thầm rủa.
[ Hoan nghênh quý khách đến với hệ thống xuyên không Mua Một Tặng Một, cước phí đã được trừ thẳng vào thẻ ngân hàng mang số 5202324 của quý khách.
Dịch vụ trải nghiệm phiêu lưu thế giới tiểu thuyết rất hân hạnh.
Cảm ơn quý khách đã ghé thăm!] - Tiếng Google Translate đầy đặc trưng phát lên.
Một loạt hợp đồng và luật khi sử dụng dịch vụ hiện lên, tài khoản ngân hàng đã thanh toán của Giản Sơ Mạn cũng hiện lên xung quanh Giản Sơ Mạn.
Nó khiến cô chóng mặt không thôi với con số, 10 vạn! Đúng là hút máu người.
Trong lòng Giản Sơ Mạn thầm rủa rất nhiều thứ, cũng muốn hỏi rất nhiều thứ.
Nhưng giờ nghĩ lại, cô ấy là đứa trẻ mới lọt lòng, làm sao nói được?
[ Quý khách yên tâm, với hệ thống quý khách hàng luôn có thể giao tiếp.]
" Thật sao? Đây là đâu? Tại sao tôi lại ở đây?" - Giản Sơ Mạn mừng rỡ liền hỏi.
[ Là thật.
Nơi đây là Yên Nam quốc, rõ ràng hơn là quý khách đã thông qua hệ thống xuyên không vào tiểu thuyết mạng phế phẩm như quý khách đã từng nói: Ngược Kiều Ái Phi.
Lý do xuyên không, là do quý khách...TỰ MÌNH CHUỐC LẤY...]
Má ơi, hệ thống cũng gắt quá rồi, nói chuyện với khách hàng bằng giọng google translate đặc trưng nhưng chỗ nào cần nhấn nhá liền nhấn rất mạnh và dứt khoát.
Mặt Giản Sơ Mạn thất thần, tinh thần kiểu bất lực: " Vậy ta có thể hỏi bây giờ ta là ai, ta phải làm thế nào mới về nhà được!" - Giản Sơ Mạn liền hỏi tiếp.
[ Trải nghiệm hết gói dịch vụ cộng thêm phải tuân thủ quy tắc của hệ thống và những chi tiết trọng điểm của kịch bản truyện.
Sau khi hoàn thành, quý khách có thể về]
Giản Sơ Mạn liền vội coi hết mấy cái quy tắc cần tuân thủ rồi vẫn thắc mắc hỏi: " Nhưng ta chưa được đọc qua tiểu thuyết, chỉ mới đọc tóm tắt.
Làm sao biết được?"
[ Đến lúc cần thiết hệ thống sẽ tự nhắc nhở.]
" Vậy ta là ai?"....!
[ Một trong hai song nữ chủ]
" Ta là vị nữ chủ nào vậy?" - Giản Sơ Mạn cso chút hớn hở nói.
[ Vị nữ chủ bị bỏ rơi]
" Ngươi nói chuyện có thể rõ ràng chút không? Hai vị nữ chủ của tiểu thuyết chó má này đều bị bỏ rơi