Gió lạnh thổi ngang qua sân, cuốn bay mảnh lá khô cuối cùng trên cây ngô đồng.
Nhẫn Đông cầm theo hộp đồ ăn chạy một mạch, rốt cuộc trở về Vĩnh Ninh Điện.
So sánh với những cung điện trong hậu cung khác, nơi này yên tĩnh lại xa xôi, trong điện bày biện cũng có chút đơn sơ.
Một chậu than, miễn cưỡng làm cho căn phòng trở nên ấm áp.
Yến Xu đang sưởi ấm bên cạnh chậu than, nhìn thấy nàng ấy trở về, lập tức hỏi: “Hôm nay ăn cái gì?”Nhẫn Đông lấy đồ từ trong hộp đồ ăn ra, nói: "Có nấm hương nhồi thịt, vịt hầm măng, món xào thập cẩm, đậu phụ bát bảo, đúng rồi, hôm nay là mồng tám tháng chạp, còn có cháo mồng tám tháng chạp!"Yến Xu đi đến trước bàn: "Ta thích nhất là nấm hương nhồi thịt, cháo mồng tám tháng chạp của trong cung cũng rất ngon, không tệ không tệ!"Nói xong, gắp một miếng nấm hương nhồi đầy thịt cho vào miệng.
Ừ, vô cùng thơm ngon, nhân thịt mềm thơm nhưng lại không mất đi vị của nấm hương, ăn thật ngon!Tất nhiên, chuyện này cũng là do Nhẫn Đông đi đứng nhanh nhẹn, nếu như trên đường đi chậm để thức ăn bị lạnh, nhất định mùi vị sẽ giảm bớt.
Cấp bậc ở Hậu cung nghiêm khắc, phi tần vị phân cao tự có cung nhân Thượng Thiện Giám đưa cơm đến, nhưng Yến Xu chỉ là một Mỹ nhân, chỉ có thể để người mình tự đi lấy.
Thái giám cung nữ ở Vĩnh Ninh Điện này cũng chỉ có tám người, chỉ có Nhẫn Đông nàng mang từ nhà mẹ đẻ mới biết được khẩu vị