Hơn nữa đêm vừa ầm ĩ như vậy, người nên tới đều đã tới, ngay cả Phú Hải nhận được tin tức, vội vàng từ cung Càn Minh chạy tới, vừa chờ đợi vừa lẩm bẩm trong lòng, chẳng trách hai ngày nay bệ hạ luôn đi ra ngoài vào ban đêm, thì ra là đến chỗ của Lý Mỹ nhân.
Đám người này, không phải là đang đâm đầu vào vận xui sao!Đúng vào lúc này, lại nhìn thấy Quân vương do dự một chút, gọi một cái tên: "Phan Lộc Hải.
"Vừa dứt lời, lập tức có một tên thái giám mặc áo cổ tròn tai to mập mạp tiến lên quỳ xuống đất, lắp bắp nói: "Nô, nô tài ở đây.
"Vũ Văn Lan lạnh lùng nói: "Ngươi còn nhớ chủ tử của ngươi là ai không? Không muốn làm nữa, thì ta sẽ đổi người.
"Mặt Phan Lộc Hải đã không còn chút máu, chỉ có thể dập đầu không ngừng: "Nô tài biết tội, nô tài biết tội.
"Ông trời ơi, gã làm sao biết được Lý Mỹ nhân có chỗ dựa là vị này chứ!Trong lòng đám người vẫn còn sợ hãi, càng không dám thở mạnh.
Chỉ rối rít run rẩy ở trong lòng, Phan Đại tổng quản làm tổng quản ở phủ nội vụ bao nhiêu năm, vậy mà hôm nay lại thua ở trong tay tiểu Mỹ nhân nhỏ bé này.
Tiểu Mỹ nhân nhỏ?Chân mày Vũ Văn Lan khẽ nhíu, lại lên tiếng: "Phú Hải.
"Phú Hải vội vàng đi ra: "Nô tài ở đây.
""Truyền chỉ.
"Vũ Văn Lan nhìn về phía Yến Xu, nói rõ từng chữ: "Mỹ nhân Lý Yến Xu, rất hợp ý trẫm, phong làm Quý Nghi, ban ở Cam Lộ điện.
"Cái gì?Mọi người ngây người ngạc nhiên thành một