Trong lúc nói chuyện, bộ diêu hoa mai vàng ròng đung đưa, mượn ánh sáng mặt trời sau giờ ngọ chiếu vào phòng, làm sáng rực ánh mắt của mọi người.
Trong lòng Nhẫn Đông vô cùng tức giận, Trương Tài Nhân này mang áo khoác đồ trang sức mới đến, còn không phải cố ý tới cười nhạo chủ tử mộc mạc sao?Lại thấy Yến Xu nhíu mày một cái, mệt mỏi đỡ trán, còn che miệng ho khan hai tiếng, làm ra vẻ yếu ớt nói: "Thật là không khéo, hôm qua ta bị cảm lạnh, hôm nay có chút không thoải mái, chỉ sợ buổi tối không đi được.
"Nhẫn Đông: "???"Không thoải mái? Mới vừa nãy không phải mới ăn một chén cơm hai chén cháo sao?Trương Tài Nhân nghe vậy ánh mắt sáng lên, nhưng vẫn cố gắng che giấu nói: "Vậy cũng thật đáng tiếc, hiếm khi có cơ hội thấy được thánh nhan.
Ta còn nghĩ nếu tỷ không có đồ trang sức, ta sẽ cho tỷ mượn hai món đó!"Yến Xu che miệng ho khan hai tiếng: "Cảm ơn ý tốt của ngươi, chỉ sợ là ta không dùng được.
"Đại khái là sợ bị lây bệnh, Trương Tài Nhân vội vàng đứng dậy nói: "Vậy tỷ tỷ nghỉ ngơi thật tốt đi, ta không quấy rầy nữa.
"Vừa nói xong thì lại mặc áo khoác mới làm từ lông nhung, dẫn cung nữ đi ra khỏi cửa.
Trong phòng yên tĩnh, Nhẫn Đông đau lòng nhìn về phía Yến Xu: "Chủ tử không nghe nói tối nay Bệ hạ