Trong lòng lại không nhịn được lên án, chuyện này có thể trách nàng sao, trong hoàn cảnh đó ai mà không cắn chứ? Chưa khiến hắn bị mất một miếng thịt là còn nhẹ đó.
Vũ Văn Lang kêu lên một tiếng.
Yến Xu hoảng sợ, cẩn thận hỏi: “Đau sao?”Vũ Văn Lan trầm mặt nhìn nàng: “Ừm.
”Không chỉ đau, mà còn có chút tức giận.
Lại thấy nàng chu môi, để sát vào vết thương thổi cho hắn.
Đôi môi phấn nộn anh đào chu lên thành hình tròn, giống như mội quả anh đào kiều diễm ướt át, khiến người ta thèm thuồng.
Cổ họng Vũ Văn Lan chuyển động, không khỏi nhớ lại tư vị vừa rồi.
Nhưng hắn vẫn nhịn xuống.
Lúc này đã bình tĩnh lại, hắn không khỏi cảm thấy có chút kỳ quái, tối nay vốn dĩ là tới thăm dò bí mật, sao lại bị nữ tử này làm phân tâm?Hay là nàng cố ý?Đúng lúc này, ngoài cửa bỗng truyền đến tiếng nói chuyện.
Hình như là Phú Hải đang mắng người: “Không xem hiện tại là lúc nào sao, ngươi không có mắt sao?”Một tiểu thái giám khác nhỏ giọng nói: “Nhưng, chính Bệ hạ đã nói! ”A? Đây là có chuyện?Yến Xu vội nhìn về phía Vũ Văn Lan.
Vũ Văn Lan trực tiếp hỏi: “Chuyện gì?”Tiểu thái giám ngoài cửa vội vàng đáp: “Khởi bẩm Bệ hạ, Xuyên Liềm vừa đưa thư cấp báo, nói hôm trước bỗng nhiên đổ tuyết, mấy vạn bá tánh đều bị ảnh hưởng.
”Vũ Văn Lan lập tức đứng dậy: “Tại sao không nói sớm?”Sao, đây là phải đi sao?Yến Xu vội vàng đứng dậy giúp hắn mặc quần áo, cẩn thận hỏi: “Bệ hạ sẽ trở lại sao?”Vũ Văn Lan rũ mắt liếc nàng: “Ngươi muốn trẫm trở lại sao?”Yến Xu chớp chớp đôi mắt, nhanh chóng dõng dạc đáp: “Muốn nha, thần thiếp hy vọng Bệ hạ nhanh chóng trở về nghỉ ngơi.
”Trong lòng lại không