Vũ Văn Lan thản nhiên nói với Thái hậu: "Một chút chuyện nhỏ mà cũng truyền đến chỗ người sao? Không biết là ai nhiều chuyện, khiến mẫu hậu lo lắng.
"Thái hậu nói: "Ai gia cũng là vô tình nghe được, bệ hạ không có việc gì thì tốt rồi, sau này vẫn phải cẩn thận một chút.
"Vũ Văn Lan đồng ý, lại nghe thấy Thái hậu thở dài trong lòng: [Một người, hai người đều đến đây, không phải là đến thăm dò tin tức chứ?]Vừa nghĩ thầm xong, lại có cung nữ đưa chén thuốc mới sắc tiến vào, nữ quan Trúc Thư của Thái hậu đang định nhận lấy, lại bị Chu quý phi giành lấy, bưng lên phía trước nói: "Thần thiếp hầu hạ Thái hậu uống thuốc.
"Thái hậu không có cách nào từ chối, để nàng ta tùy ý bón thuốc.
Một bên, Ninh Phi hừ lạnh trong lòng: [Làm như người khác không biết hai người là cô cháu không bằng? Bày đặt xum xoe]Lệ Tần chế giễu theo: [Chu quý phi biết bón thuốc sao, đừng có làm bỏng Thái hậu!]An Tần thì đang hâm mộ: [Khi nào có thể đến lượt mình đây?]Vũ Văn Lan không lạ gì mấy người kia, chỉ hiếu kỳ nhìn Yến Xu.
Vì nàng cấp bậc thấp lại đứng hơi xa, nghe không rõ lắm trong lòng đang suy nghĩ gì.
Hắn lặng lẽ dịch chân ra ngoài, rốt cục nghe rõ ràng: [Thái hậu uống thuốc xong là có thể khỏe lại không? Hoàng đế có trở về với mình không? Đêm nay còn có cơ hội đòi tiền không?]Vũ Văn Lan: " …"Thời gian khoảng một chén trà, cuối cùng Thái hậu cũng uống thuốc xong, nhưng lông mày vẫn nhíu lại, dáng vẻ thống khổ, miễn cưỡng giơ tay lên nói: "Các ngươi đều lui ra đi, bệ hạ cũng đi nghỉ ngơi sớớm đi.
"Chu quý phi lại xum xoe lần nữa: "Đêm nay thần thiếp ở lại trông coi Thái hậu.
"Nih Phi nói theo: "Vừa rồi Quý phi bón thuốc cũng rất vất vả, hay là để thần thiếp ở lại đi.
"Vũ Văn Lan nhìn cũng khó chịu, dứt khoát nói: "Tất cả lui ra đi, tối nay trẫm ở lại đây trông coi mẫu hậu.
"Đám người đành phải tuân theo, hành lễ với hai mẫu tử, lần lượt rút lui ra khỏi điện.
Chu quý phi lại mắng trong lòng: [Tiện nhân, có tư cách gì tranh giành với ta!]Ninh Phi thì cười lạnh: [Dù ngươi muốn xum xoe