Ninh Phi nghe vậy hoảng hốt vội vàng giải thích: "Bệ hạ, đây, đây là thím trưởng công chúa điện hạ tặng cho thần thiếp, không phải lấy từ chỗ Xử Tư Uyển."Nói xong vẫn có chút hoảng hốt, không biết nói như vậy, Hoàng đế có truy cứu lên Trưởng công chúa hay không.May mắn, Vũ Văn Lan không nói nữa.Bởi vì trừ hai nữ nhân này xỉa xói nhau ra, trong tai của hắn còn không ngừng vang lên các loại thanh âm.[Hừ, ngày thường hai nữ nhân này quen thói phách lối, hôm nay cũng để cho các nàng nếm thử chút mùi vị đi.][Sao mấy nữ nhân này vào yến tiệc giống như ba ngày chưa ăn cơm vậy, quả nhiên gấm lăng vân này rất tốt, mấy thôn phụ vừa thô vừa nát này sao có thể vào mắt rồng của bệ hạ? Bệ Hạ đang nhìn đến đây!][Hai nữ nhân ngu xuẩn này làm cho Bệ hạ tức giận bỏ đi thì phải làm sao? Ta khổ luyện ba tháng còn chưa hiến vũ cho bệ hạ đâu! Ngu xuẩn ngu xuẩn!]...Thuật đọc tâm có hạn chế, cho nên Vũ Văn Lan chỉ có thể nghe được mấy người ngồi ở gần, nhưng mấy người này, cũng quá ồn ào đi.Hắn nhàm chán nhấp một ngụm trà, thật lòng cảm thấy nhìn những nữ nhân này thật nhàm chán, còn không bằng trở về cung xem mấy quyển sổ con.
Nếu không phải hôm nay Thái hậu ép đến, hắn tuyệt đối sẽ không đến.Lúc này Yến Xu ngồi ở sau cùng đang ăn dưa mới với hệ thống.[Còn có dưa của Hoàng đế? Là cái gì?]Hệ thống: [Hoàng đế không thể XX.]Yến Xu: [...!Gì?]Hệ