Hoàng đế truyền chỉ thu nhận Minh Khôi làm hoàng tử ( con nuôi).
Chuyện này càng làm dậy sóng trong Kinh thành khi mà Hoàng đế nhiều năm không có con nay lại nhận con nuôi.
Chẳng lẽ Hoàng Thượng trong chuyện ấy lại kém vậy sao?
Minh Khôi được đặc cách sống trong Dưỡng Tâm điện và chính Hoàng thượng dạy hắn học.
Không một ai được nhắc tới hay bàn luận vụ việc của Vong Xuyên.
Trái lệnh lập tức xử lí theo cung quy.
Điều này lại làm Lãnh Tuyết tức giận hơn khi tên nhãi đó lại có phúc lớn như vậy mặc dù mẫu thân của nó phạm tội có thể chém đầu.
Minh Khôi ở bên cạnh hắn lại ngoan ngoãn không quậy phá.
Cố gắng học hỏi, luyện võ công.
Đứa bé từ lúc tới cũng không hề hỏi mẫu thân một lời.
Hắn tận hưởng cuộc sống phú quý của một hoàng tử được mọi người yêu chiều, quý mến.
Dưỡng Tâm điện......
Từ lúc nàng mất, Hoàng đế giờ vẫn để bức tranh hoạ Thiên Băng cuộn lại để ở đầu giường.
Thằng bé tò mò có mở ra, người trong tranh là mẫu thân hắn.
Đó là mẫu thân hồi trẻ sao? Bảo sao Phụ Hoàng của hắn lại say mê đến như vậy.
Hoàng đế thấy hài tử tự tiện mở đồ của mình vô cùng tức giận, giật mạnh cuộn lại cất đi.
Hắn không nói một lời nào.
Thằng bé thấy phụ hoàng của mình hành động như vậy nổi đoá, chấp niệm sâu với mẫu thân như vậy.
Tại sao không dũng cảm nói ra? Hai người họ còn định tránh mặt đến bao giờ.
Hắn rất muốn một gia đình trọn vẹn như bao như đứa trẻ khác.
Đứa bé mỉa mai, mắt Minh Khôi hơi đỏ, dưng dưng
"Con nuôi? Con có nên nói là người chính là cha ruột " Phụ Hoàng" đúng không ?"
Hoàng đế khựng người, hài tử của hắn biết hết sao, hắn coi như không nghe thấy quay người rời đi.
" Người còn định lảng tránh đến bao giờ? Hôm nay? Ngày mai? ngày kia? Người thật vô dụng!!!"
" Nếu không phải con đòi Hoàng nãi nãi kể hết cho con nghe sự thật thì hai người định lừa dối con đến chừng nào." Nước mắt tự dưng rơi xuống, thất vọng
" Phụ Hoàng người có biết con cũng muốn như đứa bạn cùng lứa cũng muốn tình thương của Phụ thân không? Người và mẫu thân còn định ân oán không dứt đến chừng nào"
Hoàng đế đến bên Minh Khôi, ôm vào lòng, ngủi lòng
" Phụ Hoàng xin lỗi, Phụ hoàng không tốt, không bảo vệ tốt cho 2 người.
Để con phải chịu khổ rồi"
Thằng bé liên tục trách móc
" Xin lỗi? Người gây tổn thương rồi chỉ biết hai chữ xin lỗi." Những gân xanh nổi hết trên