Lãnh Tuyết đến cung của Minh Nguyệt- Sùng Khánh cung.
Tất cả những người đc chọn trong tuyển tú đều ở đây và phong làm Quý nhân.
Thái giám: Lãnh Tuyết cô nương tới
Minh Nguyệt: Không biết cô nương tới viện ta có việc gì?
Lãnh Tuyết: Khách tới mà Quý nhân không định mời ta một ly trà sao?
Minh Nguyệt: Dâng trà
Nàng ta uống một ngụm rồi nói: Chỗ ở của Quý nhân quả là không tệ.
Ta có một kế hoạch mà cả đôi bên đều có lợi.
Không biết Quý nhân có hứng thú không?
Ồ không ngờ Lãnh Tuyết cô nương cũng âm mưu, toan tính đó.
Nhìn bên ngoài yếu như cây liễu mà lại hiểm độc vậy.
Lãnh Tuyết: Con người nếu không có chuyện gì nguy hiểm đến mình sẽ không xù lông.
Vậy cô nương thử nói kế hoạch của mình xem, ta có hứng thú tham gia không- Minh Nguyệt ngồi xuống ngắm ngía các ngón tay của mình
Không phải cô rất ghét Thiên Băng sao? Chính vì nàng ta mà Đoan Minh Triệt không thèm ngó đến Quý nhân
Ha, nếu cô nương đến đây để chế nhạo ta thì xin cô hãy về đi.
Tiễn khách
Lãnh Tuyết cản lại: Từ từ.
Nàng ta cười nham hiểm: mới đó mà đã không chịu được rồi sao.
Bảo sao Quý nhân đấu mãi nhưng không lại với Thiên Băng.
Nóng nảy không có tính toán.
Lãnh Tuyết kéo nàng ta đến trước gương: Nhìn xem khuôn mặt này, nhan sắc này đẹp đẽ nghiêng nước, nghiêng thành.
Nhưng đang héo úa dần tại Hoàng cung này.
Quý nhân nghĩ mình còn cách để thoát khỏi bốn bức tưởng này để về với người mình yêu sao?
Minh Nguyệt có vẻ bị kích động, thấy lời nàng ta có phần đúng
Giờ Quý nhân đã trở thành người Hoàng Thượng.
Sống hay chết đều đã trở thành phi tử.
Trong Hoàng cung này, nếu muốn hủy hoại Thiên Băng chỉ còn cách trở thành người của Hoàng Thượng.
Nghĩ mà xem, trong Hoàng cung xa hoa này, nếu được Hoàng thượng sủng ái để mắt thì ngày tháng sau này muốn gì chả được.
Mẹ vinh nhờ con.
Quý nhân hãy suy nghĩ cho kĩ.
Đừng để nhan sắc già đi, tàn phai đến lúc đó muốn níu kéo cũng ko còn cơ hội đâu.
- Nàng ta cười haha cầm quạt