Mộ Tể Tướng bị trói đưa đến Ngự Thư Phòng.
Đoan Minh Vương ra lệnh cho cấm vệ quân cởi trói.
Hắn rít từng chữ ra: Mộ Tể Tướng không ngờ ngươi lại là tay sai của địch, lại còn ngấm ngầm xây dựng binh lính riêng.
Có phải muốn ngồi lên đầu trẫm rồi không?
Mộ Tể Tướng vẫn ngơ ngác không hiểu: Hoàng thượng, lão phu không hiểu người nói gì.
Thần một đời tận tâm tận tụy với giang sơn, tuyệt đối không hai lòng
Hắn cười lạnh: Vậy sao? Ngươi hãy xem những thứ này đi- Hắn ném đống đó xuống mặt hắn.
Mộ Tể Tướng xem xong đặt xuống: Không biết ai vu khống cho thần.
Thật sự đây chỉ là bằng chứng ngụy tạo.
Thiên Di phản bác: Ngụy tạo??? Chứng cứ rành rành, Mộ Tể Tướng hãy chứng minh lời mình nói đi.
Trong này có ghi ngày mùng 2 tháng chạp năm Đinh Sửu ta có gặp người ngoại bang.
Vậy xin hỏi ngài có nhầm không? Rõ ràng hôm đó ta phải xử lí thiên tai.
Thiên Di chỉ vào mặt hắn: Ngươi đừng có nói dối.
Mộ Tể Tướng cười nhếch mép: Tướng quân, người đừng ngậm máu phun người.
Nếu Hoàng thượng không tin có thể mời Dung Tướng quân.
Hoàng đế gật đầu.
Dung Tướng quân vào, không hiểu chuyện gì xảy ra: Hoàng thượng, đêm khuya người cho gọi thần có việc gì ạ?
Mộ Tể tướng chất vấn hắn: Dung Tướng quân, có phải ngày mùng 2 tháng chạp năm Đinh Sửu, ta và ngài cùng đắp đê chống thiên tai không?
Dung Tể Tướng không do dự trả lời: Đúng là vậy, Mộ Tể Tướng sao lại hỏi việc này.
Thiên Tướng quân, người còn gì để nói không?
Thiên Di vẫn không từ bỏ: Vậy còn những nơi ngươi nuôi