“Giong nói của nàng rất giống Mạt Nhi.”
Tư Đồ Hoàng Vũ lại chỉa chỉa vào Bích Dao:“Mà gương mặt của nàng cũng rất giống Mạt Nhi đó.”
Hạ Cẩm Thần ngạc nhiên, sau đột nhiên bừng tỉnh:“Ngươi là nói”
Tư Đồ Hoàng Vũ thản nhiên nói:“Hạ Ngữ Mạt chân chính đã sớm chết.”
“Các nàng là người của ngươi?”
“Đúng vậy, vì muốn tìm một người tương tự, ta đã tốn rất nhiều thời gian” Tư Đồ Hoàng Vũ híp mắt nhìn Bích Dao nói:“Nhưng một tháng trước đột nhiên không thấy nàng, ta nói là đã xảy ra chuyện, nguyên lai là bị người của phủ tướng quân bắt đến đây.”
“Không, không phải”, Hạ CẩmThần có chút xấu hổ:“Nàng không phải ta bắt đến, nàng là mấy ngày trước có người quăng đến tướng quân phủ. Ta không biết đó là người của điện hạ”
Hạ Ngữ Mạt nhìn đại nam nhân kia có chút thất kinh, rồi lại nhìn nhìn cái người đang đùa vui vẻ kia bên cạnh mình Tư Đồ Hoàng Vũ, mới phát hiện, chính phu quân mình tung hỏa mù (Editor: Chỗ này chém!!), thật sự là mặt không đỏ tim không đập, chuyện giả dối đều có thể nói giống như sự thật, mà người kia thật sự là ngu ngốc dễ bị lừa, không có nửa phần hoài nghi.
Cho nên, liền vì chứng minh điều này, phu quân mới không ang da mặt, mà là dứt khoát đưa nàng đến trước mặt hắn, thế mà lại tiêu trừ hoàn toàn nghi ngờ của hắn ?!
“Cẩm, đã có người có lòng tặng ngươi, ngươi sao không dứt khoát độc chiếm nàng? Đem nàng làm Mạt Nhi? Ngươi không phải yêu Hạ Ngữ Mạt sao? Lại chịu đựng nỗi tương tư này?” Tư Đồ Hoàng Vũ mỗi câu mỗi chữ có chút trêu tức, hiển nhiên không tính sẽ buông tha hắn dễ dàng như vậy.
Là ai ngoan cố kéo theo hắn đi làm đốc tra cái cái gì?
Nhưng thật ra nghe những lời này Hạ Ngữ