Ô !
Hạ Ngữ Mạt gắt gao nhắm mắt lại chuẩn bị cho cái chết
Nhưng là thật lâu sau cũng không thấy đau đớn gì,ngược lại bị một cái gì đó lạnh lạnh ôn nhu bao lấy,thực thoải mái.
_Ngươi không có chuyện gì chứ?
Trên đầu truyền tới một thanh âm rất êm tai.
Hạ Ngữ Mạt bỗng dưng mở mắt ra liền thấy một nam tử so với nữ nhân còn xinh đẹp hơn đang nhìn nàng chằm chằm. Nam tử kia mắt hoa đào xinh đẹp ,quần áo màu tuyết trắng ,toàn thân đều toát lên vẻ tao nhã. (Đại khái là khen ca ấy suất đó mà) Ánh trăng chiếu rọi xuống làm lộ ra khí chất mê hoặc khiến cho người ta kinh diễm.
Hạ Ngữ Mạt nhìn nhìn,trong lòng có cảm giác kiều diễm khó tả, miệng lưỡi khô nóng, cố gắng nuốt nước miếng ,cổ họng nàng cơ hồ đã muốn bốc hỏa .Đây là đến thiên đường sao?
Nhưng là thiên sứ này lại không có cánh ?
_Ngươi vì sao lại nhảy từ cửa sổ xuống?
Đột nhiên thiên sứ nói chuyện .
Hạ Ngữ Mạt nhìn chằm chằm ,đôi môi đỏ mọng cùng đường cong tuyệt mĩ kia gợi lên trong cơ thể nàng một trận lại một trận nóng cháy.
! Chết tiệt! Lão tử bỏ bạc ra không phải để đổi lấy người chết !
Lúc này trên lầu tên heo phì nộn