Hạ Ngữ Mạt ở trong xe “được hưởng thụ lương thực” một hồi xong thì ngủ giống như một tiểu trư. Làm sao cũng không muốn thức dậy.
Bởi vì không còn trong lãnh thổ của Thương Vân Quốc, rất nhiều chuyện không thể sơ suất, bởi vậy cũng bỏ đi dự định ở lại nhà trọ trong trấn, mà ẩn nấp trong rừng qua đêm.
Bóng đêm kéo xuống, bầu không khí truyền đến một cảm giác ràng buộc.
Tư Đồ Hoàng Vũ cùng Hạ Ngữ Mạt ở trong xe ngựa nhỏ bé một hồi, sau đó con mắt đột nhiên mở to, xoay người ngồi dậy.
Hạ Ngữ Mạt bên cạnh dĩ nhiên ngủ say sưa, khóe miệng cong lên dường như đang có mộng đẹp. Cúi xuống, tay hắn nhẹ nhàng xoa lên khuôn mặt của nàng.
“Lập tức sẽ đưa nàng về cố hương, đến lúc đó sẽ nói ra toàn bộ mọi chuyện, nàng sẽ không trách ta?” hắn thì thầm vào tai nàng, thân thể im lặng bên cạnh lập tức hưởng ứng.
Hắn bình tĩnh nhìn khuôn mặt ngái ngủ của nàng, một lúc lâu mới rút lại tay.
Sau đó nhẹ nhàng kéo màn trướng xe ngựa đi ra, Khánh Minh hiểu ý lập tức điểm huyệt ngủ của Sương Nhi, đứng chắp tay trước màn xe ngựa.
Tư Đồ Hoàng Vũ đi vào trong bóng tối, hầu như cùng lúc, vài bóng dáng cũng xuất hiện ở trước mặt hắn cùng nhau quỳ xuống.
“Điện hạ! “Người Dẫn đầu cúi đầu nói.
“Thế nào? “Con mắt lạnh giá không hề có bất cứ sắc thái, Tư Đồ Hoàng Vũ thản nhiên nói.
“Như điện hạ đã liệu, hôm qua bệ hạ đã hạ chỉ, tứ phong ngài làm thái tử.”
“Như vậy sau đó thì sao?”
“Là Nam Cung quận chúa tiếp chỉ, nàng còn tự xưng là thái tử phi, chưa từng rời khỏi Thập Tam vương phủ. “
…. Quả nhiên, nàng vẫn còn khăng khăng ở lại?
Hàng lông mi thật dài của Tư Đồ Hoàng Vũ rũ xuống, nhìn không thấy ý nghĩ sâu xa.
Chấp niệm quá sâu cũng không phải chuyện tốt. Cuối cùng cũng có một ngày, nàng sẽ hối hận..
“… Xung quanh còn có con chuột đi theo sao “Sau một lát, hắn mới thản nhiên nói.
“Hồi điện hạ, có, thế nhưng võ công cao cường, nhưng cũng không phải là người nhị điện hạ phái tới, thuộc hạ vô năng vô pháp bắt được hắn, thỉnh điện hạ trách phạt.”
“Chỉ có một con?” Tư Đồ Hoàng Vũ nhíu mày.
“Đúng, hắn vừa là địch vừa bạn, từ lúc chúng ta đến thị trấn này hắn vẫn luôn liên tục theo sau, thuận tiện còn giải quyết vài trinh thám các thế lực khác phái tới, nhưng lại bảo trì cự ly, cũng không có tiến lên đây mưu đồ đánh úp.”
“Có đúng không? “Con mắt đen hạ xuống, hắn tự mình suy xét.
Trong khoảng thời gian ngắn núi rừng ban đêm lại càng tĩnh lặng.
“Điện hạ, muốn chúng ta tiếp tục đuổi theo hành tung của hắn?”
“… Không cần. “Đôi mắt vừa nhấc lên, trầm ngâm một chút nói: “Các ngươi chỉ cần ẩn dấu hành tung, nghe ngóng tin tức kinh thành, có biến hóa gì thì lại báo cáo.” Nếu không ra đưa ra dự liệu trước, không lâu sau sẽ có thay đổi. Mà người kia tạm thời không cần phải xen vào.
“Thuộc hạ rõ ràng! “Mấy người cúi đầu lĩnh mệnh.
Một lát sau, toàn bộ bóng dáng đều phân tán.
Tư Đồ Hoàng Vũ mím môi một chút. Mới chậm rãi trở lại trong xe ngựa.
Hạ Ngữ Mạt vẫn như cũ ngủ rất sâu, bộ mặt ngọt ngào khi ngủ khiến hắn nhịn không được cúi xuống ấn lên môi nàng.
“Vì sao càng muốn thoát ly lại càng vùi sâu? Vì sao cho bọn họ mọi thứ,nhưng bọn họ lại chẳng biết đủ?” Hắn dường như vừa đặt câu hỏi vừa lẩm bẩm.
Nhưng đáp lại