“Nếu ngươi không muốn, vậy thì nữ nhân kia chắc chắn hẳn phải chết .” Cửu Linh nghiêng đầu tươi cười:“Vừa rồi trong nước tắm, có chứa bí phương độc nhất vô nhị của ta .”
Tư Đồ Hoàng Vũ biến sắc, lập tức bắt lấy cổ tay của Hạ Ngữ Mạt bắt mạch, sau đó cẩn thận lặp lại mấy lần, mới lạnh nhạt nói:“Ngươi dám lừa ta?!”
“Đúng vậy, ta gạt ngươi.” Cửu Linh cười ha ha:“Không nghĩ tới tiểu mỹ nhân có nghiên cứu về độc y thực làm cho ta kinh ngạc, thật sự là càng ngày càng làm cho ta khó có thể dứt bỏ .” Ánh mắt hắn dần dần càng thêm âm tà mà giảo hoạt:“Ta đây nói cho ngươi biết, kỳ thật trong nước mà nha đầu ngâm mình chính là giải dược nhuyễn hương tán, mà người trúng độc, kỳ thật là ngươi nha, phỏng chừng hiện tại cũng có thể là lúc phát tác rồi đó nha.”
Dứt lời, hắn đã muốn nhảy tới trước mặt Tư Đồ Hoàng Vũ, vén lên một nắm tóc đặt ở bên mép mà hôn lên một tý, sau đó Tư Đồ Hoàng Vũ mãnh liệt công kích hai bên trước mặt khiến hắn phải thối lui ra xa đứng, nhưng vẻ mặt đối với sợi tóc vừa rồi lại vô cùng hưởng thụ.
Đôi mắt Tư Đồ Hoàng Vũ rủ xuống, toàn bộ sợi tơ trong tay sợi tơ toàn bộ tràn đầy thị huyết.
Hạ Ngữ Mạt rõ ràng phu quân của mình đã hóa thành một tượng điêu khắc bằng băng.
“Xem đi, xem đi, động tác của ngươi đã chậm lại , không phải sao?” Cửu Linh lại giống như không có việc gì, trên mặt hoàn toàn là vẻ khôi hài:“Ta biết ngươi cẩn thận, cho nên mới sẽ không ngốc như vậy đem độc dược thêm vào trong nước.” Hắn chỉ chỉ vào ngọn nến trên mặt bàn, vẻ mặt tự dương tự đắc.
Tư Đồ Hoàng Vũ không nói gì.
Bởi vì hắn đã muốn hoàn toàn bị chọc giận.
Chính là trong nháy mắt, thiên tàm ti trong tay giống như sống lại, toàn bộ bắn về phía cái con ruồi bọ ồn ào huyên náo đáng chết kia, tốc độ cực nhanh, hoàn toàn không có một tia đình trệ.
Cửu Linh ngây cả người, hắn cũng thật không ngờ người trúng nhuyễn hương tán còn có thể có đạt được tốc độ như vậy. Đây là loại độc ở có thể khiến cho người ta bị độc phát nội trong ba khắc đánh mất toàn bộ khí lực, tuy không nguy hiểm đến tính mạng, nhưng dược liệu cũng có thể làm cho người ta thống hận.
Hắn không ngừng tránh né, thật vất vả mới thay được một bộ đồ mới nhưng giờ lại không ngừng bị tán phá.
Thiên tàm ti gào thét bên tai mà xông tới, cho dù dùng toàn lực cũng rất khó tránh né.
Cửu Linh cho rằng chính mình hẳn là một lần nữa xem kỹ lại năng lực của Tư Đồ Hoàng Vũ một phen. Nếu so sánh với Liên, quả thực tương xứng, không, có thể còn cao hơn, cao đến mức chính mình cũng không ngờ. . .
“Oa, mỹ nhân thực rất giỏi!” Hắn hưng phấn muốn chết, lỗ chân lông cả người từ trong ra ngoài đều bởi vì công kích của Tư Đồ Hoàng Vũ mà run rẩy, cái miệng của hắn bỗng nhiên không ngừng yên tĩnh, như là cố ý muốn chọc giận Tư Đồ Hoàng Vũ, khơi mào lửa giận của hắn.
Chỉ trong chốc lát, ngoại trừ Hạ Ngữ Mạt ngoài ý muốn ngồi đợi ở trên giường hoàn hảo không tổn hao gì, còn nơi khác thì hoàn toàn bị phá hủy đến cực hạn, ngay cả tu bổ cũng không có khả năng.
“Phu quân, thế nào rồi ?” Hạ Ngữ Mạt lo lắng nhìn thái dương Tư Đồ Hoàng Vũ dần dần chảy ra mồ hôi. Vừa rồi hết thảy nếu không phải chính mình tận mắt nhìn thấy, cũng khó có thể tin được tốc độ chiêu số làm cho ngườ ta hoa mắt của phu quân cùng người nọ thật sự tồn tại.
Tư Đồ Hoàng Vũ nhẹ nhàng thở một hơi, bình ổn hơi thở đang có chút rối loạn trong cơ thể chính mình.
. . . Xem ra, hắn thực sự đã trúng