Vâng! Tiểu thư!
Chiêu này rất hữu hiệu ,Sương nhi lập tức nín khóc ngược lại nhỏ giọng nức nở.
_Tiểu thư là Hạ Hầu phủ tam tiểu thư mặc dù ở Hạ Hầu phủ cũng thường thường bị khi dễ .Nàng càng nói càng nhỏ giọng nhưng là có Cẩm thiếu gia bảo hộ bọn họ làm gì cũng không dám
_Quái,Cẩm thiếu gia là ai?
_Tiểu thư thật sự không nhớ rõ sao? Sương nhi hai ánh mắt hồng cùng con thỏ giống nhau.
_Không nhớ rõ. Đây là lời nói thật.Hạ Ngữ Mạt ngồi trên ghế,hai chân bắt chéo,bày ra bộ dạng thực sự không biết
Sương nhi lại bị động tác thô lỗ của nàng làm cho kinh hách ,ngay cả nức nở đều đã quên .
_Tiểu thư ngươi đừng làm ta sợ , ngày thường người cỡ nào ôn nhu thục nữ ,tiểu thư hiện tại giống như một nữ lưu manh phố phường,nào có nửa phần bộ dáng tiểu thư khuê các . Ngươi là không phải bị Phù dung cô nương đánh cho choáng váng đấy chứ?ô ô người làm sao có thể cam chịu ,người không phải cùng sương nhi nói như thế nào cũng muốn kiên trì chờ Cẩm thiếu gia trở về sao… ô …ô — ách ,cam chịu Hạ Ngữ Mạt vẻ mặt một mảnh hắc tuyến nhìn một chút động tác cam chịu của chính mình ,Haizzz nàng lại mắc bệnh nghề nghiệp ,lại đi làm ra bộ dáng xã hội đen chuyên nghiệp đòi nợ , nếu dịu dàng ngoan ngoãn giống con