Giang hồ đồn rằng Nam Cung quận chúa vừa mới gả vào Thập Tam Vương phủ ngày đầu tiên đã điên mất rồi.
Ngay khi kiệu tân nương của nàng vừa được nâng ra khỏi phủ thì bắt đầu bị nhục mạ mắng nhiếc, ngoài ra còn liên tục gặp vận rủi.
Mọi người đều nói đây là chính là báo ứng cho chuyện nàng vu tội cho Hạ Hầu phủ tam tiểu thư.
Người trong Nam Cung Phủ tuy oán hận nhưng lại e ngại mặt mũi của Thập Tam hoàng tử nên cũng không dám làm gì nhiều.
Mà nói về Hạ Ngữ Mạt, tiểu trư bị nhốt để nuôi cũng đã được ba tháng. Dáng người lúc đầu quá gầy, còn bây giờ hai má cũng trở nên hồng hồng tròn tròn trông rất đáng yêu. Nàng ở trong sân đi dạo vài vòng rất tựa như tiên nữ giáng trần.
Yên hoa tam nguyệt, lão hoàng đế bất thình lình muốn cải trang xuất tuần, thái tử ở lại Đông cung xử lý chính sự, Nhị hoàng tử vả Thập Tam hoàng tử đi cùng, hơn nữa còn có đại tướng quân Hạ Cẩm Thần hộ vệ, đoàn người chậm rãi xuất phát, từ kinh thành vẫn du ngoạn đến Nam Châu.
Bởi vì không thể để vật nhỏ lại trong phủ, lại không muốn nàng giả trang lại bộ dạng xấu xí, Thập Tam hoàng tử bắt đầu từ ngày xuất hành đầu tiên, đã nói dối rằng mình bị nhiễm phong hàn, nằm lì trong xe ngựa, chỉ có khi nào hoàng đế ngẫu nhiên triệu hồi, thì mới chịu chường cái mặt ra. Còn trong xe ngựa, có thiết kế một vách ngăn đặc biệt, khi có người đến, Hạ Ngữ Mạt liền tránh vào bên trong, một mình thông qua lỗ thông khí nhỏ mà quan sát cảnh vật bên ngoài, đi lâu như vậy nhưng cũng chưa từng chân chính bước ra ngoài một lần mà hưởng thụ tiếng chim hương hoa thật là vui vẻ ấm áp biết bao. Còn lúc không có người, Tư Đồ Hoàng Vũ sẽ ôm nàng ra ngoài, tình chàng ý thiếp, hưởng thụ một chút ôn tồn hiếm có.
Tri Phủ Nam Châu cố ý an bài một biệt viện lớn, để các vị “Đại gia” ăn uống nghỉ ngơi, mà Thập Tam hoàng tử lại một lần nữa lựa chọn một căn phòng xa nhất, thân thể lại tiếp tục bị bệnh, bất cứ lúc nào cũng ở trong phòng chờ đợi lão bà đại nhân sai bảo.
“Phu quân, ta khi nào thì mới có thể đi ra ngoài