Trong thời đại thông tin, hợp tác đã trở thành cơ sở thành công. Một sự thành công thông thường không phải là bởi vì sự xuất sắc của người đó, mà là nỗ lực của cả một đội ngũ. Phim điện ảnh quá trình chế tác rườm rà, công tác hậu kỳ là một công trình khổng lồ thì càng là như vậy.
Một bộ phim thành công đương nhiên không thể thiếu đạo diễn tài hoa xuất chúng, diễn viên thực lực thu hút, nhưng sự nỗ lực vất vả cần cù của nhân viên công tác phía sau màn cũng không thể xem nhẹ.
<< ba trăm sáu mươi ngày tư bản>> có thể đạt được thành tích tốt là không thể không nhắc đến sự nỗ lực của cả đoàn phim.
Sùng Hoa vô cùng bảo vệ thân thể của chính mình. Một dao kia đâm vào ba sườn, tạo thành tổn thương rất lớn đối với cơ thể cô, nên cô ngoan ngoãn nằm ở bệnh viện, không có vội vã muốn xuất viện, cũng không nằm ở trên giường bệnh bằng mặt không bằng lòng mà lo lắng công việc, mà là yên tâm chờ vết thương lành lại theo lời bác sĩ. Mãi đến khi bác sĩ cho rằng đã không thành vấn đề, mới thu xếp hành lý xuất viện.
Một ngày đêm trước khi xuất viện, Sùng Hoa để Sâm Hòa phát tán tin tức đi ra ngoài, vì vậy đề tài đạo diễn mới Sùng Hoa xuất viện nhấc lên sóng gió không nhỏ trên mạng.
Sùng Hoa ngồi trong xe, lướt Weibo, thấy tin tức cô tuyên bố xuất viện đứng đầu trên chủ đề tìm kiếm, khẽ mỉm cười một cái. Là đạo diễn phía sau màn, cô có thể đạt được sự quan tâm như vậy một mặt là bởi vì thông tin về cô rất không tầm thường, có không ít truyền thông đeo bám nhưng cũng không thể cho ra một kết luận thuyết phục, về phương diện khác, là nhờ Tô Hiệp và Chu Bác Thành chia sẻ.
Chu Bác Thành là nam chính trong bộ phim của cô, còn Tô Hiệp là diễn viên diễn vai nữ phối. Hai người này đều là người mới cô chọn từ học viện điện ảnh, trong đó Chu Bác Thành còn đang là sinh viên ắm thứ tư. Nhờ độ nóng của << ba trăm sáu mươi ngày tư bản>>, bọn họ đều nắm chắc thời cơ thu hút một lượng fan, tháng gần nhất, trên Weibo chiếm cứ một vị thế ổn định, không thể nói là cực nóng nhưng cũng không có xu thế lập tức tiêu tan thành mây khói.
Chu Bác Thành định vị hình tượng là nam nhân ấm áp, phi thường phù hợp với vẻ ngoài anh tuấn thanh tú và khí chất cung khiêm ôn nhã, Weibo này cũng theo phong cách của cậu ta, ngôn ngữ đơn giản, dùng biểu tình lơ đãng thể hiện tình cảm ấm áp: "Chúc mừng đạo diễn Sùng lành bệnh xuất viện." [Trái tim]
Một ngày, lượt chia sẻ đã qua một vạn, được như vậy cũng không thiếu sự cống hiến của các đại V*
* trên Weibo những tài khoản có V tức là đã được Weibo xác nhận, được trả tiền cho các bài đăng.
Sùng Hoa nhìn lướt qua liền kéo xuống, thấy Weibo của Tô Hiệp. Bất đồng với Chu Bác Thành, văn phong của Tô Hiệp có vẻ vô cùng thân thiết: "Rốt cuộc xuất viện rồi, đạo diễn chị phải giữ gìn sức khỏe, yêu chị yêu yêu yêu [ khả ái]."
Sùng Hoa nhìn chằm chằm Weibo này nửa phút, thu hồi điện thoại, hỏi: "Tô Hiệp và Chu Bác thành có tin đồn hẹn hò sao?"
Lúc trước khi xác định phương án tuyên truyền, chính là định chế tạo tin đồn hẹn hò giữa nam chính và nữ phụ, về phần tại sao không phải là nam chính và nữ chính, Sùng Hoa nghĩ, độ nổi tiếng của Chu Bác Thành còn không xứng với Trịnh Gia Lệ, đồng thời cô cũng không thích Trịnh Gia Lệ bị đồn hẹn hò với người khác.
Nhưng cô chú ý, hai bài đăng trên Weibo đều là Tô Hiệp và Chu Bác Thành tự mình đăng, cũng không cố ý chia sẻ từ đối phương, nói cùng một việc, nhưng không có tương tác, mà điện ảnh còn đang nóng, nên chuyện này có vẻ hơi xa lạ.
Sâm Hòa ngồi ở ghế phó lái trầm mặc: "Tô Hiệp không thích, nói là cô ấy và Chu Bác Thành không phải quá tương xứng, hơn nữa biểu hiện rất mịt mờ, tạo tin đồn, sợ sẽ có ảnh hưởng xấu đến hình tượng của đối phương."
Nói đến đây, Sâm Hòa liền rất bất mãn, ngược lại không phải là bất mãn Tô Hiệp không phối hợp, muốn tuyên truyền phim cũng không phải chỉ có một biện pháp, diễn viên không muốn, đoàn phim cũng sẽ không ép buộc. Anh ta phản cảm chính là ngay từ đầu nói rất hay, nhưng lúc muốn bắt đầu lan tin Tô Hiệp cũng không tỏ vẻ không vui, thậm chí chủ động tương tác cùng Chu Bác Thành, nhưng không bao lâu, đột nhiên đổi giọng, cũng không biết là nghĩ như thế nào.
Sùng Hoa không nói gì, nghĩ đến tin tức mấy ngày hôm trước đã thấy, Tô Hiệp ký hợp đồng với công ty truyền thông Joy, nên đã đại thể là chuyện gì xảy ra.
Joy là công ty lớn tương đương với giải trí Hoa Vũ trong ngành giải trí, cánh cửa rất cao, Tô Hiệp có thể ký hợp đồng với Joy trong thời gian ngắn ngủi, tuyệt đối không phải bằng vào năng lực của mình mà có thể làm được.
Sâm Hòa không mấy quan tâm Tô Hiệp, mà chỉ dùng Ipad lật xem lịch trình, đạo diễn Sùng xuất viện, đương nhiên phải bắt đầu làm việc. Anh ta xem một chút, nói: "Buổi chiều có một chương trình truyền hình, bên kia gọi điện thoại cho tôi, đạo diễn Sùng có thể tham gia cùng đoàn phim hay không, tôi còn chưa cho câu trả lời xác thực."
Anh ta nói xong, quay đầu đi, nhìn Sùng Hoa ngồi ở ghế sau.
Sùng Hoa không hề nghĩ ngợi: "Đẩy xuống. Cuộc hợp báo này là mấy giờ?"
"Ba giờ đến năm giờ."
Sùng Hoa tính toán thời gian, nói: "Liên lạc với họ, buổi tối, tôi mời mọi người ăn cơm."
Sâm Hòa hiểu rõ, đạo diễn Sùng muốn bắt đầu thu mua lòng người: "Mời cả thư ký trường quay?"
"Mời hết. Nếu như không rảnh, cũng không cần miễn cưỡng."
Câu sau là đặc biệt dành cho Trịnh Gia Lệ,