Cho dù là người sở hữu sức tưởng tượng thiên mã hành không cũng nghĩ không ra, Thôi Trinh sẽ tiếp nhận vai diễn của Tống Mạn trong Tù Đồ.
Đẳng cấp của Thôi Trinh, bao nhiêu đạo diễn lớn của các đạo diễn tên tuổi muốn mời nàng cũng phải vắt hết óc, lúc này cư nhiên yên lặng nhận tham gia Tù Đồ.
Truyền thông và fan đều phải điên rồi đây quả thực là thiên phương dạ đàm. Nhưng Thôi Trinh cường đại ở chỗ, nàng nhận một bộ phim không tương xứng với địa vị của mình, mọi người nghĩ không phải vì ảnh hậu không nhận được kịch bản nào tốt, cũng không phải ảnh hậu gặp chuyện gì nên cần tiền gấp, mà chỉ là thuần túy lo lắng kịch bản hoặc đạo diễn của bộ phim này có chỗ gì hơn người, là nhân tố gì hấp dẫn nàng.
Ký giả liều mạng chen về phía trước, bảo an phải lên tinh thần, duy trì trật tự hiện trường.
Thôi Trinh đi đến bên cạnh Sùng Hoa, hôm nay nàng mặc một chiếc váy dài màu trắng, hai người cũng không có trao đổi trước về mặt quần áo nhưng lại bất ngờ mặc cùng một màu.
Một mỹ nhân đứng ở nơi đó, là cảnh đẹp ý vui, hai mỹ nhân đứng cùng nhau, lại hưởng thụ thị giác tăng lên gấp bội. Sùng Hoa quay đầu nhìn Thôi Trinh, ánh mắt của cô cũng không bức thiết, đạm nhiên mà ôn nhu.
Thôi Trinh đứng trước micro, nàng nở nụ cười, hội trường đều là người của giới truyền thông thường thấy cục diện lớn, nhưng lại có người phát ra tán thán không khác gì người hâm mộ, đèn flash chớp nhoáng làm cho người ta không mở mắt nổi.
"Cảm ơn các vị bạn bè truyền thông hôm nay đã đến, nghe Sùng Hoa nói ra sự thật, khôi phục danh dự của cô ấy." Thôi Trinh không lớn giọng nhưng đủ để cho toàn trường yên tĩnh.
Đã từng có một nhà phê bình điện ảnh nói, Thôi Trinh là một người rất đặc thù, nàng là một tồn tại khó tin, sự khó tin này thể hiện ở chỗ nàng xuất đạo nhiều năm như vậy, lên đến địa vị ảnh hậu lại chưa từng có scandal, hiện tại nàng rất nổi tiếng, cũng không có nam diễn viên nào dám tạo scandal tình ái với nàng. Nhà phê bình kia nói xong lại cười đến vẻ mặt thản nhiên: "Tôi cảm thấy, là bởi vì nam nhân đều quá thụ, khí thế của ảnh hậu cường đại đến tất cả nam nhân đứng ở bên cạnh nàng đều sẽ bị ánh sáng của nàng che mất. Cho dù ngôi sao nào muốn tạo CP, cũng phải lo lắng người hâm mộ có thích hay không."
Trong một đoạn lịch sử rất dài, nữ nhân đều phụ thuộc nam nhân, nữ nhân có kiệt xuất hơn cũng không tránh khỏi bị thân phận thê tử của người nào đó trói buộc.
Nhưng Thôi Trinh, trong mắt mọi người, chính là một tồn tại độc lập.
Nữ diễn viên độc nhất vô nhị, ảnh hậu đứng trên đỉnh danh vọng của giới giải trí, mỉm cười nói với truyền thông: "Sùng Hoa là một đạo diễn xuất sắc, hy vọng mọi người có thể ủng hộ cô ấy."
Buổi họp báo hôm đó, Thôi Trinh đã nói hai câu như vậy, rồi trả sân khấu lại cho Sùng Hoa.
Có hai câu này là đủ rồi, ký giả đã lĩnh hội tin tức tiếp theo nên viết như thế nào rồi. Thôi Trinh tham gia bộ phim này là bởi vì quan hệ cá nhân với Sùng Hoa, hơn nữa, nàng không muốn để cho danh tiếng của mình che lấp Sùng Hoa, buổi họp báo lần này trọng tâm vẫn là danh dự của Sùng Hoa.
Người yêu điện ảnh có thể không nghĩ ra, vì sao có ảnh hậu tham gia vào bộ phim là một cơ hội tốt lại không nhân dịp này tuyên truyền một phen. Người có kinh nghiệm trong giới truyền thông lại hoàn toàn lý giải cách làm của Thôi Trinh.
Ba năm trước đây có một nữ diễn viên thanh thuần như ánh trăng trên màn ảnh ngoại tình nên muốn ly hôn. Một nhân vật công chúng, danh dự gần như là nền tảng căn bản. Vì đề phòng chuyện xấu bên ngoài bị phơi bày nên nữ diễn viên này lựa chọn bôi nhọ chồng mình đánh bạc, vũ phu. Tạo thành tổn hại cực lớn đối với danh dự chồng mình, đến cuối cùng, đoạn video nữ diễn viên này hôn môi cùng một nam nhân khác bị phóng viên quay được truyền khắp cộng đồng mạng, nữ diễn viên cũng bị mắng không ngốc đầu lên được, phải tạm thời ẩn lui, nhưng vẫn có rất nhiều người tưởng rằng chồng cô ta thật sự bài bạc, vũ phu nên mới dẫn đến hôn nhân vỡ tan, con đường sự nghiệp của anh ta cũng bị hạn chế, vốn là tiểu sinh tuấn tú dĩ nhiên chỉ có thể diễn một phần tử phạm tội tinh thần thất thường.
Những chuyện như vậy có rất nhiều.
Rất nhiều người tựa hồ trời sinh đã có tâm lý âm u cho dù không hề phủ định chứng cứ xác thực, nhưng vẫn sẽ có không ít người ôm một loại tâm lý ' Nếu như ngươi thật sự vô tội, vì sao lại có người nhắm vào ngươi', cho rằng cho dù chuyện này ngươi là bị hãm hại, nhưng ngươi bị vu hãm, khẳng định cũng không phải thứ tốt lành gì.
Cho nên danh dự của một người một khi bị hủy hoại, cho dù là vô tội bị bôi nhọ, muốn khôi phục cũng cần phí khí lực rất lớn.
Chuyện lần này, Thiên Bác gần như vận dụng toàn bộ tài nguyên để bôi nhọ chuyện. Ba bốn ngày ngắn ngủi, không chỉ trên mạng khắp nơi hô hào thảo phạt Sùng Hoa, tin tức báo chí đều đang bàn tán chuyện này, tùy tiện tìm một người đi đường đều nghe nói đạo diễn Sùng Hoa là một kẻ lòng dạ hiểm độc, ức hiếp diễn viên, bắt một nữ diễn viên rất nỗ lực cũng rất ưu tú quỳ xuống.
May là loại chuyện quanh co này có thể mang đến hiệu ứng tin tức, truyền thông luôn luôn thích. Muốn gia tăng phạm vi và cường độ không phải là một chuyện không làm được. Trước buổi họp báo, Sùng Hoa đã an bài bên quan hệ xã hội tiếp xúc với truyền thông.
Cô nhịn vài ngày không lên tiếng, thậm chí cho người bôi bác cô hai mươi bốn tiếng đồng hồ, hiện tại xem ra là thời gian ăn năn, dĩ nhiên không phải vì cô trời sinh thiện lương, có thể dễ dàng tha thứ người không có hảo ý đối với cô. Tổn thất của cô, cần nhận được sự bồi thường gấp đôi. Trong những tin tức tiếp theo, thời hạn hai mươi bốn tiếng đồng hồ vốn dĩ không được xem trọng này sẽ được đề cập nhiều lần, phẩm chất khoan dung đối với người tổn thương danh dự của cô sẽ được nhấn mạnh, tương phản, hình tượng không biết hối cải, làm ác đến cùng của Tống Mạn và Thiên Bác sẽ thâm căn cố đế trong đầu mọi người.
Loại cảm giác này quả thực quá tuyệt vời!
Sâm Hòa vui vẻ chạy đến nói với Sùng Hoa: "Được rồi! Vài ngày