Vào đông, sau khi tuyết rơi, khí trời trở nên vô cùng rét lạnh. So sánh với mùa hè náo nhiệt phồn hoa, cảnh sắc mùa đông có vẻ vô cùng thê lương. Cây cối trơ trọi, nước kết thành băng, bầu trời thoạt nhìn cũng là một màu xám trắng, khắp nơi đều là một loại nhàn nhạt nguội lạnh.
Sùng Hoa bọc áo khoác dài màu đen nhưng vẫn cảm thấy hàn ý lạnh buốt chui vào cơ thể. Cô rùng mình một cái, cảm thán loại thời tiết này chỉ thích hợp ở những nơi có lò sưởi, xem phim hoặc nghe nhạc.
Cô đang đợi quay hình một chương trình truyền hình. Là vì tuyên truyền cho bộ phim, cùng tham gia chương trình ngoại trừ Thôi Trinh còn có những diễn viên khác.
Đây là một cái chương trình truyền hình có tỷ suất xem đài đặc biệt cao, gần như có thể nói là thuỷ tổ của chương trình truyền hình trong nước. Cho nên nó không chỉ sở hữu lượng lớn người hâm mộ trung thành, mà còn có người dẫn chương trình kinh nghiệm phong phú, cùng với biên kịch và đạo diễn giàu óc sáng tạo.
Thành công của Tù Đồ đã là sự thật được định trước, công chiếu hai ngày, doanh thu phòng vé phá kỷ lục ba trăm triệu nhân dân tệ, theo sự tuyên truyền tự phát của những khán giả xem phim, doanh thu mỗi ngày một tăng. Nhất là Sùng Hoa cố ý xếp thấp giới hạn độ tuổi của khán giả xem phim, mấy ngày nữa là kỳ nghỉ đông của học sinh sinh viên, doanh thu phòng vé mỗi ngày còn có thể tăng trưởng.
Ngay từ lúc bắt đầu ghi hình đã đi vào vấn đề chính. MC thành thạo điều khiển cục diện, mang đến cảm giác hài hước và tính giải tính, điểm nhấn vừa đủ, trong đó còn bao gồm một số yêu cầu của các khách mời, nếu không phải là một số việc thú vị hài hước trong quá trình quay phim thì chính là những nội dung người hâm mộ cảm thấy hứng thú. Đặc điểm lớn nhất của chương trình truyền hình đó là có thể chơi hết mình, khán giả thích xem loại chương trình này sẽ không thích thấy dáng vẻ gò bó của các ngôi sao. Sùng Hoa lần đầu tiên tham gia loại chương trình này, ít nhiều có chút không quên, nhưng nhờ thân phận đạo diễn của cô, không phải đối tượng trung tâm của chương trình cho nên MC đối với cô cũng mơ hồ mang theo một chút khách khí.
Đến nửa phần sau, MC bắt đầu giả vờ lơ đãng khai thác cuộc sống riêng của Sùng Hoa. Sau khi tin tức Thôi Trinh tham gia phim được xác nhận, có có một vấn đề mà phần lớn khán giả vô cùng hiếu kỳ, đó chính là catse của Thôi Trinh là bao nhiêu. Lúc MC hỏi đến vấn đề này, khán giả trường quay đều đồng loạt nhìn về phía Sùng Hoa.
Sùng Hoa cẩn thận suy nghĩ một chút, mới trả lời: "Trên thực tế, cho tới bây giờ, Thôi Trinh vẫn chưa nhận catse. Lúc ấy gặp chuyện nữ chính ngưng hợp đồng, cả đoàn phim đều bận rộn sứt đầu mẻ trán."
Một chương trình truyền hình lấy tính giải trí làm đầu hiếm thấy xuất hiện trạng thái tất cả mọi người từ trên sân khấu đến dưới trường quay đều yên lặng lắng nghe. Nữ chính bỏ vai, sự việc này chỉ cần là người bình thường có chút quan tâm đến giới giải trí đều sẽ biết chuyện đạo diễn chèn ép diễn viên quỳ xuống huyên náo dư luyện mấy tháng trước.
"Hôm đó trời mưa, tôi ngồi uống trà trong phim trường, đột nhiên đột nhiên đến không báo trước, chị ấy xuất hiện một cách đặc biệt thần kỳ. Tôi thấy chị ấy, trong lòng rất cao hứng, con người ở thời điểm khó khăn, luôn hy vọng có một người bạn bên cạnh, bất kể là có thể giúp đỡ hay không, chí ít có thể tiếp thêm dũng khí. Chúng tôi ngồi trò chuyện, lúc đang trò chuyện vui vẻ thì Lương Thanh đến. Mọi người đều biết, Tù Đồ là chuyển thể từ tác phẩm của Lương Thanh, bộ tiểu thuyết này là tâm huyết của anh ấy, bộ phim này đương nhiên cũng thế, anh ấy, thấy Thôi Trinh, còn kích động hơn tôi, trực tiếp mời chị ấy nhận vai diễn của Tống Mạn. Sau đó Lương Thanh nói với tôi, lúc anh ấy đưa ra lời mời căn bản là không ôm nhiều hy vọng, hoàn toàn chỉ là muốn thử một lần, thử qua dù sao cũng tốt hơn là không thử."
"Kết quả ảnh hậu đồng ý?" MC dùng một loại ngữ khí dò đoán nói thay cô.
Sùng Hoa cười rộ lên: "Chị ấy đồng ý."
Hiện trường vang lên tiếng vỗ tay như sấm, chương trình truyền hình loại này rất hiếm thấy xuất hiện tình huống chuyện trong dự đoán vẫn được nhiệt liệt hoan nghênh như thế này.
Vấn đề là catse của Thôi Trinh là bao nhiêu mà MC đưa ra, Sùng Hoa cũng không trực tiếp trả lời, cơ hội tốt như vậy MC làm sao có thể buông tha, cho nên anh ta rất có kỹ xảo tiếp tục truy vấn, Sùng Hoa thoải mái thừa nhận: "Chị ấy vì giúp tôi nên mới nhận vai diễn này, đây không phải là bí mật, mọi người đều biết. Chúng tôi đến bây giờ vẫn chưa nói về vấn đề catse."
MC nhất thời kinh ngạc, chốc lát sau lại chuyển thành cảm động, nói đến sức mạnh tình bạn, sau đó lại là một vòng trò chơi vận động đốt nóng bầu không khí.
Hiệu quả ghi hình rất tốt, cường độ cao khiến các diễn viên khách mời ăn không tiêu. Nói là nói như vậy, nhưng trên gương mặt mọi người cũng không có vẻ gì bất mãn. Mọi người đều biết, chương trình truyền hình là phải chơi hết mình, tiêu hao thể năng, nhưng năng lực hút fan của nó cũng tương đương. Chỉ cần không có sự cố gì, chương trình một khi lên sóng, khẳng định sẽ chiếm được nhiệt độ nhất định.
Sùng Hoa trải qua MC đặt câu hỏi nghĩ đến nghĩ đến, trước đó cô và Thôi Trinh căn bản không đề cập đến vấn đề thù lao. Nếu như cô chỉ là một đạo diễn, cầm tiền đầu tư của nhà sản xuất, cô nhất định sẽ giúp Thôi Trinh tranh thủ lợi ích lớn nhất, thế nhưng bản thân cô chính là nhà sản xuất, thù lao trả cho Thôi Trinh cũng là do phía cô chi ra, đối với Sùng Hoa mà nói, tất cả của cô đều là của Thôi Trinh, nếu phải tính toán thù lao chẳng khác gì đem tiền từ túi phải bỏ sang túi trái.
Trả thù lao cho Thôi Trinh là một việc rất phản khoa học. Sùng Hoa cho ra kết luận như thế, cô quyết định xếp tên tên Thôi Trinh vào phía nhà sản xuất, chia một nửa lợi nhuận từ bộ phim cho Thôi Trinh, như vậy là hợp lý nhất.
Ra khỏi đài truyền hình, gió lạnh ập vào mặt, Ngụy Hạc Ca đeo bao tay da, nhưng vẫn nhịn không được mà chà xát hai tay.
"Đạo diễn, hôm nay không có chuyện gì, vậy tôi đi trước."
Một chiếc xe bảo mẫu từ cách đó không xa lái đến, người đại diện của Ngụy Hạc Ca xuống xe, vẻ mặt đều là tiếu ý, bước đến trước mặt Sùng Hoa. Sùng Hoa cũng cho Ngụy Hạc Ca mặt mũi, trò chuyện vài câu cùng người đại diện của anh ta sau đó mới tạm biệt