Thấy Hắc Quả hung hăng, hai viên kỵ binh đi theo Sình Dương lập tức xông vào nhà ứng trợ, nhưng họ Sình giơ tay ra bảo chúng thoái lui.
Sình Dương trao đổi với hai tên đó bằng tiếng Nga, rồi quay lại nói với Hắc Quả, “Được.
Ta và ngươi tỉ thí một phen.” Nói rồi, Dương đứng dậy rồi bước ra ngoài sân.
“Tỉ thí võ nghệ không cần dùng tới binh khí.”“Được.” Hắc Quả mới đeo kiếm trở lại.
“Để xem ngươi có bản lĩnh như ngươi nói không.
Ta nói cho ngươi biết, trong vùng này kẻ đấu tay đôi thắng được ta chỉ đứng trên đầu ngón tay.”Sình Dương không nói gì, đôi tay buông thõng, hai chân dịch xa khỏi nhau đôi chút, chẳng có gì là chuẩn bị thế tấn.
Họ Hắc thấy vậy nghĩ đối thủ khinh thường, tức giận ra mặt.
Thực chất, võ pháp của Sình Dương dựa nhiều vào Xích Thống tông phái từ phương Tây xa xôi, người trong Trung Nguyên chưa bao giờ được thấy.
Với Xích Thống phái, thế đứng không quan trọng.
Trong khi Hắc Quả vào thế tấn, Sình Dương tập trung vào nhịp thở, thư giãn đầu óc, vận nội công lên ngũ quan, khiến đôi mắt hắn sắc sảo, đôi tai thính nhạy.“Ngươi hãy đỡ chiêu!” Hắc Quả xuất kích với độc chiêu Lôi Âm Quyết, hắn đã luyện tới thức thứ tư.
Những ngón tay hắn quắp lại như vuốt ưng, khí thế ầm ầm, tứ bề tựa hồ sấm sét nổi lên.
Sình Dương bình tĩnh quan sát, khi đòn tới nơi thì lấy tay đơn giản hất cánh tay của Hắc Quả, khiến Lôi Âm Quyết mạnh mẽ nhưng chỉ đánh vào thinh không.
Hắc Quả ngay lập tức xoay người tung Ưng Trảo Quyền với tay còn lại, nhưng Sình Dương chụm các ngón tay lại chặt ngay cổ tay hắn, tay kia lại chạm nhẹ đúng huyệt Khư Nai trên vai, khiến cả người Hắc Quả tê lại, như đóng băng trong giây lát.
Sình Dương ra đòn nhanh nhưng lại rất rắn rỏi, khiến Hắc Quả dù chiêu thức có uy lực mạnh cũng không sao chạm nổi vào người.Dương bình tĩnh đợi Quả vận động trở lại, chứ không tấn công luôn.
Quả ôm lấy vai, quát lớn.
“Ta tưởng ngươi chỉ lộng ngôn, hóa ra cũng có chút tài! Hãy đợi đấy, ta không coi thường ngươi nữa đâu.”Quả phừng phừng nộ khí, sử dụng chiêu Độc Bàn Chỉ, phi hai ngón tay tốc độ cao nhắm thẳng ngực Sình Dương.
Chiêu này nhắm thẳng vào giữa, con đường ngắn, tốc độ cao, Quả cho rằng tất Sình Dương phải đỡ.Dương lại đơn giản gạt khuỷu tay Quả lên cao, dùng chân đạp lấy gối Quả, khiến hắn loạng choạng ngã xuống.Hắc Quả trong lòng suy nghĩ, “Sao hắn điều hướng lanh lẹ vậy? Đòn thế của hắn rất đơn giản, nhưng khi ra đòn vừa nhanh vừa chính xác.
Ta biết hắn sẽ xuất chiêu mà vẫn không thể nào đỡ được.
Ta phải khiến hắn bất ngờ.”Quả bật dậy, thân pháp uyển chuyển, một bước nhảy vọt lên cao, vung tay vận chiêu thức Giao Long Nhập Hải đánh xuống.
Chiêu thức đánh từ trên cao xuống như Giao Long Nhập Hải trong võ giới đã hiếm, những người dám thực hiện còn hiếm hơn, vì chúng vừa tốn nhiều sức lực, vừa để lộ nhiều yếu điểm, thực sự thập phần mạo hiểm.
Nhưng Hắc Quả vô cùng tự tin vào tốc độ và khả năng vận lực trên không của mình.
Chưa một ai đỡ một chiêu Giao Long Nhập Hải của hắn mà không đầu rơi máu chảy.Sình Dương đơn giản không tránh né.
Hắn vận nửa thanh nội công xuống bàn chân, trở mình tung chiêu thức Lang Tốc Cước cao cấp của Xích Thống.
Cú đá của Dương đạp chúng cẳng chân Quả, khiến hắn mất thăng bằng, đòn quyền uy vũ đâm sầm xuống mặt đất, lở cả đất đá.
Ở trong nhà, Gia Khảm ‘ồ’ lên một tiếng.
Trong đoàn kỵ binh của Sình Dương có vài cái bĩu môi, vài cái gật đầu, vài cái nhíu mày thán phục.Chân họ Hắc tê dại, nhưng hắn vẫn đứng dậy được.
Hắn tung thêm vài đòn quyền nữa, nhưng giờ bộ pháp không còn thanh thoát, Sình Dương chỉ cần những động tác cơ bản để điều hướng các đòn đánh của Quả.
Quả lúc này mới nhận ra khoảng cách giữa mình và Sình Dương.
Quả đã sử dụng tinh túy của mình, nhưng còn chẳng chạm nổi tới sợi tóc của hắn.
Đòn đánh của Dương quá chính xác, phải là kẻ đã thành thục vô cùng mới có thể thực hiện được.
Đã đánh với Dương mấy chiêu, Quả còn chưa được biết rõ thực sự nội công của Dương thâm hậu đến đâu nữa.
Đơn giản Quả chưa đủ trình độ để biết.Hết chiêu thứ hai mươi, Hắc Quả nhịp thở bắt đầu rối loạn, nhưng Sình Dương khuôn mặt vẫn bình thản, thần sắc không thay đổi.
Quả biết là Sình Dương đã nể nang mình, chỉ dùng chưa đến năm phần công lực, liền rời khỏi thế tấn, cúi đầu chỉ đôi chút mà rằng, “Lần này ngươi thắng.” Nói rồi lui vào trong phòng, khuôn mặt hầm hầm, không nói lời nào nữa.A Cáp Công thấy Sình Dương võ nghệ siêu quần, vô cùng mến mộ, ham hố được tỉ thí.
Chàng cởi áo ra, thân trần nhảy ra sân.
“Sình đại hiệp, ta muốn được diện kiến vài chiêu.
Mong đại hiệp không nương tay.”Gia Khảm ở trong phòng phải đứng cả dậy để xem cuộc tỉ thí này.
Đơn giản với A Cáp Công, Hắc Quả không phải đối thủ.
Một trận tỉ thí ở cấp độ cao như thế này, trong đời không biết Khảm sẽ được xem mấy lần.Sình Dương gật đầu cái nhẹ, rồi hai tay lại buông thõng như khi chuẩn bị ứng chiến Hắc Quả.
A Cáp Công vận chiêu Lôi Âm Quyết, tuy cử động giống với Hắc Quả, nhưng chàng đã luyện tới thức thứ bảy.
Nội công của họ A Cáp đã ở tầng thứ ba, trong chiêu thức có nguyên khí của trời đất.
Bàn tay cảu Công mang theo tiếng gầm rú, xé toạc không gian làm đôi, tới cả Sình Dương cũng giật mình bởi sự lợi hại của công pháp.
Dương lấy cổ tay điều hướng, nhưng cánh tay Công cứng cáp vô cùng, điều hướng thất bại.
Dương vội vã lấy tay còn lại chắn trước ngực, vận bảy phần công lực, hấp thụ chiêu thức của Công.
Thế nhưng, hắn vẫn bị đánh dội lại ba bước.Công ngay lập tức vận Lôi Âm Quyết với tay còn lại.
Dương rút kinh nghiệm rất nhanh, bắt chéo hai tay như tạo chiếc thủ thuẫn, phòng ngự thành công.
Trong lòng Dương thầm thán phục A Cáp Công, có thể tung hai đòn hao tổn nội công tới vậy liên tiếp.Nhưng Công còn ra được đòn thứ ba! Sức mạnh thể chất siêu phàm cho phép chàng tối thiểu hóa lượng nội công phải vận để xuất được chiêu, khiến thể lực chàng