[AllSanzu] Nhàm Chán Sao!? Không Có Trong Từ Điển Của Ta

Chương 47


trước sau

Nghĩ đến đây làm tâm trạng hắn tốt hẳn lên , riêng Takeomi nãy giờ vẫn im lặng và nhìn em . Chỉ vậy cũng đủ khiến gã cảm thấy ấm áp rồi , em có điên cuồng , có phạm pháp đi chăng nữa thì tình cảm ấy vẫn không thay đổi . Chỉ cần em vẫn ở bên gã là đủ , gã yêu em mà ... dù thế nào cũng vẫn yêu em !

Hai người , mỗi người một suy nghĩ nhưng mục đích lại giống nhau . Họ cảm thấy ấm áp , vui vẻ rồi lại cảm thấy đau đớn . Họ yêu em đến vậy , dù có phải hi sinh cả tính mạng . Nguyện trao cho em cả thể xác lẫn linh hồn , liệu em có biết ? Với họ thì em vẫn chỉ là một đứa trẻ , dù đứa trẻ ấy có như thế nào hay đặc biệt ra sao thì vẫn luôn hiểu

chuyện và có một chút ... ngây thơ ?

Một đứa trẻ khiến hai người cảm thấy ấm áp và hạnh phúc khi ở bên , em ấm áp mà cũng thật lạnh lùng . Em chẳng phải mặt trời mà lại khiến họ say nắng , nếu là phép so sánh thì em thật giống một ngọn gió , vô tư đến vô tâm . Ngày đông giá rét thì ngọn gió ấy lạnh lẽo , ngày hè nóng nực thì cơn gió ấy ấm nóng , nó thuận theo dòng chảy của thời gian mà thay đổi . Đáng tiếc , gió lại chẳng đứng yên bao giờ , chẳng ai có thể bắt gió đổi chiều , cũng chẳng thể bắt nó đứng im . Thời gian làm gió thay đổi , con người thuận theo đó chờ đợi cơn gió ghé thăm từng miền đất . Nếu ai đó có hỏi " Gió đang ở nơi nào ? " , nó sẽ trả lời " Ở trong từng tán cây , ghé thăm từng kẽ lá , nơi thành thị đông đúc , ở vùng quê hẻo lánh . Gió ở khắp mọi nơi ... "

Đăng ngày 1/3/2022



trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện