Tác giả: Bạc Đào
Editor: Solitude
======
"Bùi ca, anh cho em hả?" Tư Hoài Tây dở khóc dở cười nhìn số dư ngân hàng tăng thêm một triệu.
Bùi Chiêu Chu ngạo mạn kỳ cục ừ một tiếng, còn bổ sung: "Không phải em nói gần đây mình thất nghiệp sao? Tôi muốn cho em."
Tư Hoài Tây hai mắt sáng ngời, cười nói: "Em cũng đâu thiếu tiền, nhưng tấm lòng Bùi ca em xin nhận, còn một triệu tinh tế tệ này quá nhiều, em tiêu không hết."
Nói xong lại chuyển tiền về cho Bùi Chiêu Chu.
Tin nhắn chuyển khoản làm màn hình lại sáng lên, Bùi Chiêu Chu thậm chí còn chẳng nhìn, đôi mắt lạnh lùng hơi nhăn, như thể phân vân khó hiểu, nói: "… Em không cần trả lại, theo hợp đồng thì tôi bao dưỡng em, những khoản chi phí tôi sẽ chịu trách nhiệm."
Lúc này Tư Hoài Tây mới moi từ trong trí nhớ ra bản hợp đồng bao dưỡng bị ném đi tám đời, đôi mắt xanh biển ranh mãnh cong lên, nói: "Vậy Bùi ca có nhớ phải định kỳ tiếp xúc thân mật trên hợp đồng không?"
"Em muốn anh hôn em."
Trong lòng Bùi Chiêu Chu kinh hãi, đôi mắt hổ phách vàng kim hơi ngượng ngùng khó xử, mười ngón tay nhẹ nhàng khép lại, vành tai phiếm hồng, ra vẻ bình tĩnh nghiêm túc nói như đàm phán: "Đây là nơi công cộng, tôi… về rồi hôn."
Ý cười tràn ra từ khóe miệng Tư Hoài Tây, đôi mắt sâu thẳm, có khi sẽ thấy Bùi ca quá chiều hắn, làm hắn… không thể không muốn dò xét giới hạn, khát cầu nhiều hơn.
Tiếng gõ cửa vang lên.
Tư Hoài Tây ngồi ở sô pha bên cạnh, dư quang nhìn Bùi ca đột nhiên chỉnh lại cổ áo, trên mặt lộ ra vẻ hoảng loạn chột dạ khó hiểu, giống ông chủ không muốn bị cấp dưới phát hiện tình yêu văn phòng.
Rõ ràng bọn họ chưa làm gì cả.
"Mời vào."
Người tới không phải trợ lý Kim Tư Hoài Tây biết.
Trợ lý Lâm bước chân vội vàng, vừa vào liền nói: "Bùi tổng, trợ lý Kim gặp chuyện rồi!"
Bùi Chiêu Chu nhíu mày: "Trợ lý Kim xảy ra chuyện gì? Không phải tôi vừa bảo cậu ta đi công tác thay hay sao?"
Trợ lý Lâm: "Đúng là vậy nhưng chiếc phi thuyền trợ lý Kim đi gặp nạn, tin tức bên ngoài đã bị chặn nhưng cảnh sát nói phi thuyền bị một đám tinh tặc bắt đi, tín hiệu bị chặn, cũng không biết chuyện gì xảy ra bên trong phi thuyền, trợ lý Kim bây giờ rất nguy hiểm."
Phi thuyền?
Sẽ không trùng hợp vậy đi.
Tư Hoài Tây hỏi: "Phi thuyền nào?"
Trợ lý Lâm nói tên ra, Tư Hoài Tây đột nhiên hiểu ra, quả nhiên là cái phi thuyền kia, phi thuyền mà nhân vật chính Bạch Hoài Ngọc mất liên lạc.
Nếu đúng như vậy thì không cần lo lắng, dựa theo cốt truyện sẽ có một kẻ thần bí điều khiển cơ giáp chiến đấu, giúp nhân vật chính và những hành khách khác trốn khỏi ra.
Ánh mắt trợ lý Lâm do dự thấp thỏm nhìn Bùi tổng sắc mặt không tốt, nói ra nghi ngờ của mình: "Bùi tổng, ngài lâm thời thay đổi lịch trình nên trợ lý Kim mới thay ngài đi công tác, sau đó là sự việc tinh tặc cướp phi thuyền, đây không phải quá trùng hợp sao."
Trợ lý Lâm cũng là tâm phúc của Bùi Chiêu Chu, y lo lắng cũng không phải không có lý.
Địa vị của Công ty Cơ giáp Lam Hàng có hơi nhạy cảm, tuy rằng cơ giáp Bùi tổng thiết kế có các tính năng ưu việt, đến cả quân đội Đế Quốc cũng mua, nhưng… anh cũng xuất thân từ quân đội Đế Quốc, còn từng là thiếu tướng, lại luôn bị cao tầng Đế Quốc kiêng kị.
Sản phẩm của Công ty Cơ giáp Lam Hàng không thể không dùng, lại không thể không phòng.
Đôi khi gián điệp lẻn vào, nếu là địch quốc hay đối thủ cạnh tranh thương nghiệp thì còn tốt nhưng thỉnh thoảng bắt được đặc công Đế Quốc phái tới, bắt giam vào ngục, kết quả là đá chìm đáy bể, không cần nghĩ đều biết sẽ trở lại bộ phận ban đầu.
Thật làm người ta nghẹn uất.
Bùi Chiêu Chu tức khắc trầm mặt xuống, trợ lý Kim là trợ thủ đắc lực cũng là tâm phúc của anh, gần đâu vì mang thai nên anh mới giao nhiệm vụ công tác cho cấp dưới.
Tư Hoài Tây nghe ở bên cạnh, đôi mắt thâm trầm theo.
Không tham gia cuộc đối thoại của Bùi ca và trợ lý của anh nhưng liên tưởng đến cốt truyện trong sách không khỏi khiến hắn hoài nghi, sự kiện tinh tặc cướp phi thuyền lần này có thể là nhắm vào Bùi ca, hiện tại chỉ còn dư một điểm đáng ngờ, kẻ điều khiển cơ giáp thần bí kia đến tột cùng có phải Bùi ca không?
- ------------------------------------
Trên phi thuyền.
"Đừng giết tôi! Tôi cho các người tiền!" Hành khách ngục ngã khóc lóc van xin.
Đại quân tinh tặc hung ác không biết dùng thủ đoạn nào lẻn vào phi thuyền, cơ trưởng cũng bị tinh tặc giết hại, giờ bọn họ có chạy cũng không được.
Đám tinh tặc cười to: "Thế mày có thể cho bọn tao bao nhiêu?"
Hành khách kia lập tức mở máy truyền tin, đưa cho bọn tàn bạo này xem, run run môi nói: "Tôi, tôi có hơn ba trăm năm mươi ngàn, tôi sẽ đưa cho