Giọng nữ dịu dàng khẽ cười ngâm nga giai điệu nhớ nhà ưu thương.
Trong phòng, một người phụ nữ mỹ lệ thuần khiết dựa vào bên cửa sổ, đôi mắt xanh nhạt chăm chú nhìn vài thân ảnh xa xăm, tiếng súng không ngừng vang lên theo bóng người kia đi xa.
Ngữ nghĩa trong lời ca là rời đi đi, rời đi đi, con của ta… hãy trở về nơi nên để về, đừng đi tưởng niệm, đừng đi đau thương, hãy đuổi theo hết thảy những gì con muốn.
"Vanessa!"
Quốc vương Edmund vẻ mặt tối sầm xông cửa tiến vào, gắt gao nhìn chăm chú thân ảnh mỹ lệ kia nói, nghe được lời hát của Vanessa bao hàm ý rời đi, tức khắc làm ngài giận tím mặt.
"Đừng hát những lời vô ích này nữa, em không có khả năng rời khỏi ta!"
Vương hậu Vanessa điên ngốc dùng ánh mắt si ngốc nhìn bóng người nơi xa, như không nghe thấy lời quốc vương Edmund bên tai.
Lúc này nhị hoàng tử Kyle bị Tư Hoài Tây bắt cóc mang đi, đại hoàng tử Edward đuổi theo truy lùng.
Khi quốc vương Edmund biết tin có người xâm nhập hoàng cung, trước hết không phải đi cứu con mình mà là xem video giám sát vương hậu Vanessa.
Sau khi nhìn thấy người không có việc gì, ánh mắt hung ác nham hiểm làm người ta sợ hãi mới bình ổn trở lại, vội vã chạy tới.
"Vanessa, hoàng cung không còn an toàn nữa, vậy mà có thể bị người đột nhập, đi, ta đưa em đến một nơi khác!"
Quốc vương Edmund xụ mặt nghiêm túc muốn kéo Vanessa đi, lại bị Vanessa giật tay ra.
Khi Vanessa điên ngốc đã lâu nhìn ngài, đôi mắt dịu dàng kiên định tựa hồ thanh tỉnh không ít, nói: "Edmund, đó là con của em."
Quốc vương Edmund nhìn theo hướng Vanessa chỉ, là kẻ bắt cóc đứa con thứ của ngài, cứ việc tên đó cũng có đôi mắt xanh biển biểu trưng cho hoàng thất, nhưng ngài sẽ không cho rằng đó chính là con ngài.
"Đừng nghĩ nhiều, chúng ta tới nơi an toàn thôi." Quốc vương Edmund dịu giọng lại dỗ dành.
"Đi đâu? Kyle bị con em bắt đi, đây xem là quả báo của hoàng thất Odyssey sao? Đây cũng là quả báo của em, em không nên hèn nhát trốn tránh…"
"Keynes bị ngài hại chết, em cố ý đối tốt với Kyle để chuộc tội, không ngờ rằng Kyle lại làm ra chuyện đáng sợ như vậy, con của em mang Kyle đi, huyết mạch hoàng thất Odyssey giết hại lẫn nhau, là em đáng bị vậy…"
Màu mắt như hồ nước xanh của vương hậu Vanessa rơi lệ vẫn đẹp tựa thiên thần.
Làm quốc vương Edmund mê muội si nhớ thật sâu, vuốt ve mái tóc vàng óng mềm mại của Vanessa, cường ngạnh chiếm hữu ôm Vanessa vào trong vòng tay.
"Vanessa, ta biết em có đôi lúc tỉnh táo, em có thể trách ta làm sai, nhưng đừng nhắc tới tên đàn ông khác, ta sẽ ghen tị."
Quốc vương Edmund nghiến răng nghiến lợi nói xong lời cuối cùng.
"Có thể giúp nó không? Nó là con của em, nó rất thống khổ, rất tuyệt vọng, như thể đang đi trên con người tự hủy." Khi đôi mắt xanh nhạt làm người ưu thương của Vanessa nhìn về phía quốc vương Edmund, cơ hồ làm ngài không nói nên lời từ chối.
"Ta sẽ giúp hắn, nhưng con chúng ta đã chết non, thi thể được chôn ở lăng mộ hoàng gia." Quốc vương Edmund nói với ánh mắt kiên định.
"Không có, trong lăng mộ không có thi thể đứa trẻ đó." Hai mắt Vanessa ngấn lệ nói.
"Em biết nó vẫn còn sống.
Em đã mơ, mơ thấy nó ở một hành tinh hoang vắng, mơ thấy nó từ một đứa trẻ bé nhỏ, gian nan trưởng thành… Có lẽ em điên rồi mới mơ thấy nó, nhưng em thật sự rất nhớ nó, thẳng đến một năm trước, linh hồn của nó đi rồi, em cảm nhận được đứa trẻ đó chết đi lại sống lại, một linh hồn mạnh mẽ thay thế nó.
Em rất cảm kích linh hồn kia, nhưng em áy náy vì ân oán gút mắc đời trước, bỏ mặc đứa trẻ bên ngoài, bây giờ nó đã mất một lần, em muốn đưa nó về."
Quốc vương Edmund cho rằng Vanessa lại bắt đầu điên nên ngây ngốc, vậy mà lại nói ra những lời khùng điên này.
"Đứa bé kia sinh ra đã không có tuyến sinh dục, chính là hậu thế tàn tật bất dung, ngay cả bác sĩ cũng nó nó không sống được lâu, mới sinh đã rất yếu ớt, lên cơn sốc mấy lần, lần cấp cứu cuối cùng hơn nửa tiếng cũng chưa cứu được về.
Bác sĩ đã tuyên bố tử vong, sau đó ta mới để vương phi Chitty mang theo đứa trẻ chết non đó đi… Chậm đã…"
Quốc vương Edmund đột nhiên ý thức được cái gì.
Sau khi đứa bé kia chết non, vương phi Chitty nói đã chôn cất nó ở lăng mộ hoàng gia, lúc đó ngài mãi chăm sóc Vanessa, căn bản không để tâm đến đứt nhỏ chết yểu kia.
Lẽ nào đứa bé đó còn sống đến giờ?
Vanessa ảm đạm cười: "Em vẫn luôn chịu đựng nỗi đau chết non của đứa bé kia.
Cho đến một ngày kia, em nổi điên đi đào bới nghĩa trang của nó, chờ khi thần chí thanh tỉnh lại, em phát hiện trong quan tài cái gì cũng không có.
Em bắt đầu tự hỏi liệu đứa trẻ đó còn sống hay không, thẳng đến hôm nay em nhìn thấy đứa trẻ kia, em biết nó còn sống đến giờ…"
Quốc vương Edmund nhíu chặt mày suy nghĩ sâu xa, ngài không quá tin tưởng lời Vanessa, nhưng để Vanessa an tâm, ngài vẫn lên kế hoạch điều tra một lần.
Từ lúc bắt đầu, Tư Hoài Tây đã không che lại khuôn mặt mình, trong hoàng cung nhiều camera đã ghi lại được diện mạo của hắn.
Nhìn người trên màn hình, quốc vương Edmund cũng hiểu tại sao Vanessa lại một mực cho rằng đây là con ngài.
Cặp mắt xanh biển lạnh lẽo kia thì không cần phải nói, khuôn mặt tuấn mỹ đẹp đến kinh diễm thập phần tương tự Vanessa.
Điểm khác nhau là, ngũ quan Vanessa nhu mỹ như nước, ngũ quan Tư Hoài Tây thiên về tuấn mỹ cương nghị hơn.
Trong lòng quốc vương Edmund rốt cuộc dao động, phái người điều tra thông tin lai lịch Tư Hoài Tây, bất ngờ phát hiện khi Tư Hoài Tây từ hành tinh hoang đến chủ tinh, đã trải qua một lần thử máu.
Thông thường ống nghiệm máu sẽ được Viện Huyết Học giữ lại tồn kho ở chủ tinh một thời gian, tính toán thời gian vẫn còn tồn kho chưa dọn đi.
Quốc vương Edmund sai người đi lấy ống nghiệm máu của Tư Hoài Tây khi kiểm tra sức khỏe, thực hiện một lần kiểm tra gen.
Kết quả kiểm tra cho thấy… bọn họ là quan hệ cha con.
Ánh mắt quốc vương Edmund tối nghĩa phức tạp nhìn bản báo cáo phân tích gen.
- ------------------------------------
Một video nhanh chóng viral khắp các trang internet.
#Tận thế tới rồi, Đế Quốc bị xâm lấn sao?! Nếu không sao tôi lại thấy siêu năng lực?#
Trong video, một người đàn ông cao gầy mang mặt nạ đen nhánh có hoa văn sẫm màu, tay không tấc sắt kéo một chiến hạm Đế Quốc cao cao tại thượng từ không trung xuống đất, làn đạn dày đặc bắn vào người hắn cứ như từng viên kẹo bông gòn, ngẫu nhiên có một hai viên đạn bị ngón tay trắng thuần thon dài của hắn đùa bỡn, dùng tay không ném trả quân đội Đế Quốc, một viên đạn nhỏ có thể ném ra uy lực của lựu đạn.
Từng cơ giáp cao cấp vây quanh người đàn ông mặt nạ đen như lâm đại địch, từng đôi mắt sợ hãi cảnh giác gắt gao nhìn chằm chằm hắn.
Nhưng người đàn ông thần bí này có vẻ thờ ơ, trong tay kéo nhị hoàng tử Kyle không thấy còn thở, tùy tiện để cho binh lính Đế Quốc và cơ giáp theo sát, từng bước đi trầm ổn có quy luật đi về đích.
Cánh truyền thông nghe tin chạy đến
Máy bay không người lái quay chụp hình ảnh truyền thẳng lên mạng.
Từng cảnh hoang tàn.
Vũ khí cơ giáp công nghệ cao Đế Quốc kiêu ngạo nhất đối mặt người đàn ông mặt nạ đen thần bí không chịu nổi một kích, biến thành từng khối sắt vụn, các tòa kiến trúc xung quanh bị đè sập, tro bụi tràn ngập không khí, tiếng đấu súng đinh tai nhức óc, dọc theo đường đi để lại vô số vỏ đạn.
Bóng dáng người đàn ông mặt nạ đen thần bí nhìn qua nhỏ bé lại thật khổng lồ đến mức ai cũng phải khiếp sợ.
Có lẽ âm thanh của máy bay không người lái thu hút sự chú ý của người nọ.
Người xem phía sau màn ảnh trước hết căng thẳng trong lòng, sau đó lại buông tâm, đây là khoảng cách vài trăm