Ban đầu người dân Đế Quốc Odyssey hy vọng quốc vương tân nhiệm có thể đánh lui quân xâm lược, không ngờ rằng cuối cùng Liên Bang và Trùng tộc bị tiêu diệt, lãnh thổ sở hữu và tướng sĩ bình dân bị bắt giữ đều thay tên đổi họ, quy về kiểm soát của một đế chế.
Đế Quốc Odyssey, Liên Bang và Trùng tộc hợp nhất thành một đế quốc khổng lồ mới —— Đế Quốc Lam Chu.
Quốc vương bệ hạ ban hành một loạt sắc lệnh.
Hiến pháp mới đầu tiên của Đế Quốc Lam Chu được ban hành, lập tức vấp phải sự phản đối của quý tộc Đế Quốc Odyssey cũ.
Bởi vì trong hiến pháp đề cập đến việc xóa bỏ chế độ quý tộc, cho dù trước đây là quý tộc Đế Quốc Odyssey, bình dân, người Liên Bang, Trùng tộc, giờ đây họ đều là công dân của Đế Quốc Lam Chu và có vị thế bình đẳng.
Điều này đồng nghĩa với quý tộc không bao giờ được hưởng chính sách miễn thuế vụ, giảm miễn ưu đãi của quý tộc, hiện giờ bọn họ đứng ngang hàng với bình dân Đế Quốc, thậm chí cả Liên Bang và Trùng tộc.
Các quý tộc âm thầm muốn liên hợp với các gia tộc khác chống lại Tư Hoài Tây, nhưng còn chưa kịp hành động, cả đám đã bị Tư Hoài Tây ném vào đại lao, chứng cứ vô cùng xác thực.
Nhóm bình dân hoan hô, các quý tộc ảm đạm rời khỏi, bị buộc tiếp nhận địa vị công dân Đế Quốc Lam Chu.
Quốc vương bệ hạ mới vĩnh viễn đeo mặt nạ đen của mình, con dân Đế Quốc Lam Chu không biết bộ dạng của quốc vương, không biết tên thật của ngài, chỉ là vô cùng sùng bái ao ước vị quốc vương thần bí mạnh mẽ này, kính yêu từ tận đáy lòng gọi ngài là quốc vương bệ hạ.
Những ngày đầu thành lập Đế Quốc Lam Chu, Tư Hoài Tây còn để ý một chút, nhưng chẳng mấy chốc đã chọn được càng nhiều nhân tài xuất chúng, có không ít xuất thân từ bình dân.
Thấy Đế Quốc Lam Chu phát triển dần dần thành thục, Tư Hoài Tây lập tức ủy quyền cho chính phủ, quân đội, tòa án, dùng thân phận quốc vương giám sát, lại không trực tiếp xử lý các loại công vụ Đế Quốc phức tạp, chỉ có trong những trường hợp đưa ra quyết định quan trọng Tư Hoài Tây suốt ngày tự do bên ngoài mới có thể lộ diện.
Quan chức chính phủ Đế Quốc Lam Chu thường thường có chút văn kiện quan trọng muốn quốc vương bệ hạ phê duyệt, nhưng vị quốc vương lười biếng này trốn đi, dù có tìm thế nào cũng không thấy, để lại lời nhắn hoặc là đi tìm tổng bí thư Y Lâm, nếu không thì đi tìm Thủ tướng và Bộ Nội vụ giải quyết vấn đề thay quốc vương.
Ngày nay, Đế Quốc Lam Chu khổng lồ chiếm giữ diện tích ba cố thổ, sau khi dung hợp ba quốc gia, không chỉ sự vụ nhiều gấp ba, các loạn tranh chấp nhỏ giữa cựu công dân Odyssey, dân chúng Liên Bang, Trùng tộc đều trở nên mẫn cảm, không cẩn thận một chút liền có thể gặp rắc rối lớn.
Nhưng ba loại người dân này lại tin phục sùng bái quyết sách của quốc vương bệ hạ một cách dị thường, tỷ như phân chia khu vực hành tinh cư trú.
Cho dù quốc vương bệ hạ đem Trùng tộc bỏ vào hành tinh khô ráo nóng bức, đặt hai bên cựu công dân Odyssey và người Liên Bang vốn có xung đột ở cùng với nhau, bọn họ cũng không có bất cứ dị nghị gì.
Thay vào đó sẽ nghiêm túc tự hỏi ý nghĩa việc làm này của quốc vương, để Trùng tộc trước nay yêu thích môi trường sống ẩm ướt đến hành tinh khô ráo nóng bức, phải hay không hy vọng bọn họ khắc phục khó khăn sinh lý, để cựu công dân Đế Quốc và người Liên Bang ở cùng nhau, có phải hy vọng bọn họ có thể buông bỏ mẫu thuẫn, hòa thuận ở chung hay không.
Ngược lại, đổi người xử lý chuyện này thành Thủ tướng và Bộ Nội vụ, nếu bọn họ thực sự dám làm vậy, tam tộc phẫn nộ đủ lật bàn làm việc của họ.
Vậy mà dám đen Trùng tộc đặt ở hành tinh khô ráo nóng bức sao, muốn đốt trọi đôi cánh trùng xinh đẹp của chúng à?!!
Cựu công dân Odyssey sẽ khinh thường nói, tuyệt đối sẽ không cùng bọn Liên Bang quê mùa này ở chung một chỗ!
Người Liên Bang cũng sẽ phản đối gay gắt, để đám cựu công dân Odyssey kiêu ngạo nâng cằm tới trần nhà kia làm hàng xóm của họ, quả thực khó chịu muốn dọn khỏi hành tinh này ngay lập tức, không muốn cùng hít thở dưới một bầu trời với họ!
Thủ tướng và Bộ Nội vụ lần nào cũng vội sứt đầu mẻ trán, đường chân tóc tuổi xuân chết sớm làm bọn họ yên lặng chảy xuống nước mắt, sau đó xin nhờ tổng bí thư Y Lâm, chỉ có cô mới có thể nhanh chóng tìm quốc vương bệ hạ về xử lý công vụ.
Y Lâm lại tỏ vẻ bất lực.
Quốc vương bệ hạ mà công dân Đế Quốc Lam Chu vô cùng kính yêu ao ước, hắn kỳ thật một chút cũng không muốn trở thành quốc vương.
Hành trình không phải trôi nổi trong không gian thì chính là tự nhốt mình trong căn phòng hắn từng sống cùng Bùi Chiêu Chu, chơi một trò chơi đã sớm bị người vứt bỏ, đến chủ hệ thống cũng đã biến mất, đó là trò chơi cơ giáp 《Chiến trường Ngân Hà》 Bùi Chiêu Chu từng tham gia phát minh.
Bên trong có nhiệm vụ ẩn, thu thập các mảnh cơ giáp cấp S Ngân Hồ của Bùi Chiêu Chu.
Tư Hoài Tây từng chút ghép lại các mảnh, cuối cùng đạt được cơ giáp cấp S Ngân Hồ trong trò chơi, đồng thời nhận được phần thưởng cuối cùng cho nhiệm vụ ẩn.
Nhưng phần thưởng Tư Hoài Tây muốn nhất, lại là một đoạn video Bùi Chiêu Chu quay để chúc mừng vị người chơi may mắn này.
Trong video, mặt mày Bùi Chiêu Chu nghiêm nghị tựa như chưa từng bị năm tháng đổi thay, môi mỏng đạm bạc khẽ mở, nói: "Chúc mừng bạn hoàn thành nhiệm vụ ẩn cuối cùng, nói vậy bạn phải là một cơ giáp sư ưu tú, vô cùng hiểu biết về cấu tạo cơ giáp, tôi chân thành hy vọng rằng bạn có thể gia nhập Công ty Cơ giáp Lam Hàng, cùng tôi hợp tác nghiên cứu phát minh cơ giáp kiểu mới…"
Video ngắn ngủi một phút này, Tư Hoài Tây đã xem lại biết bao nhiêu lần rồi.
Y Lâm không dám đoán, chỉ biết thi thoảng cô ở bên cạnh nghe, cũng có thể đem mỗi chữ đọc làu làu.
Không dám tưởng tượng Tư Hoài Tây chìm đắm lặp lại video này bao nhiêu lần, trong bóng ma quá khứ, đã bao nhiêu lần hắn phải thừa nhận sự cô đơn tuyệt vọng ngột ngạt.
Y Lâm muốn Tư Hoài Tây thoát khỏi bóng ma, tích cực tiếp xúc với càng nhiều người thay vì xây lên tòa tháp cao tận trời, nhốt chính mình trong tòa tháp cô độc, ngăn cách với thế nhân, như thể không hề liên quan gì đến thế giới này.
Cô thật sự sợ một ngày nào đó, Tư Hoài Tây sẽ chán ghét thế giới không có Bùi Chiêu Chu này, rời đi hoàn toàn.
Đế Quốc Lam Chu năm thứ ba.
Tư Hoài Tây cau mày, ngồi trong phòng làm việc của quốc vương, áp suất thấp không ngừng lan tràn, người làm xung quanh đều run bần bật, chỉ có Tổng Bí thư Y Lâm nở nụ cười hồ ly.
Trước bàn làm việc của quốc vương có một máy liên lạc, tiếng chuông reo chưa hề gián đoạn.
Tư Hoài Tây bắt máy, quả nhiên nhướng mày.
Là một nam sinh trẻ tuổi, bên kia dường như có nhiều giọng nói sôi nổi.
"Cho hỏi ngài là quốc vương bệ hạ sao?"
"Ừ." Tư Hoài Tây trầm thấp đáp.
Bên kia vang lên một tiếng cảm thán, ngay sau đó, nam sinh, hoặc là nói nam sinh viên kia hét lớn với máy truyền tin: "Quốc vương bệ hạ, tôi sùng bái ngài!!!"
Bọn học trò xung quanh cậu chàng kia còn nhảy nhót kêu lên: "Quốc vương bệ hạ, chúng tôi tốt nghiệp rồi! Tương lai chúng tôi sẽ cống hiến vì Đế Quốc Lam Chu! Yêu ngài!!!"
Lại một đám học sinh sinh viên mùa tốt nghiệp bạo dạn gọi tới.
Không lâu trước đó Y Lâm đề xuất thong qua một điều lệ, đường dây nóng quốc vương.
Toàn dân Đế Quốc Lam Chu khi gặp phải khó khăn trọng đại có thể trực tiếp gọi đến liên lạc của quốc vương, xin quốc vương công bằng công chính giúp đỡ.
Do lãnh thổ dân cư khổng lồ của Đế Quốc Lam Chu, tội ác sẽ sinh sôi ở một số nơi chính phủ Đế Quốc không quản đến được, mới kiến quốc được mấy năm, các quan chức chính phủ được phái đến hành tinh xa xôi bắt đầu hiện tượng tham ô hủ bại.
Tư Hoài Tây có thể ngăn cản đại quân Liên Bang Trùng tộc, lại ngăn không được lòng tham con người, hắn càng không hy vọng đất nước Bùi Chiêu Chu từng ở sẽ từng bước suy bại.
Vì vậy Tư Hoài Tây đồng ý đề nghị của Y Lâm.
Từ những ngày đầu, đường dây nóng quốc vương đã nhận được liên lạc từ khắp các hành tinh trong Đế Quốc Lam Chu, quét sạch không ít các vụ tội phạm, các vụ tham nhũng, bầu không khí Đế Quốc Lam Chu được cải thiện đáng kể, tỉ lệ tội phạm cấp tốc suy giảm, sự tin tưởng của công chúng vào chính phủ tăng lên trên diện rộng, quốc gia hưng thịnh, dân chúng ổn yên.
Giờ đây, trên cơ bản đường dây nóng quốc vương rất ít khi vang lên, ngoại trừ một khoảng thời gian đặc biệt, chính là thời gian đám học sinh sinh viên tượng trưng cho nền tảng tương lai của Đế Quốc Lam Chu tốt nghiệp.
Nhưng tới mùa tốt nghiệp, sẽ luôn có một ít đám học sinh sinh viên gan to tìm đường chết gọi tới, nếu không phải bày tỏ lòng kính yêu với Đế Quốc Lam Chu thì chính là thổ lộ với quốc vương bệ hạ.
Tư Hoài Tây bất đắc dĩ xoa xoa mày, khóe miệng lại tràn ra ý cười lơ đãng, rồi nghiêm túc nói: "Tôi phê chuẩn các cô cậu về sau cống hiến cho Đế Quốc Lam Chu, nhưng vì các cô cậu chiến hữu đường dây nóng quốc vương, quấy rầy công tác của tôi, vì vậy phạt các cô cậu đi nghĩ vụ lao động ba tháng."
Đám sinh viên bên kia khiếp sợ nói: "Quốc vương bệ hạ, không phải một tháng nghĩa vụ lao động sao?"
Tư Hoài Tây gợi lên nụ cười nhếch mép: "Từ hôm nay trở đi, sửa thành ba tháng nghĩa vụ lao động, đơn xử phạt sẽ gửi đến tài khoản mạng của các cô cậu, mong các cô cậu sinh viên Đế Quốc tốt nghiệp hoàn thành đúng hạn, bắt đầu cống hiến cho Đế Quốc Lam Chu từ nghĩa vụ lao động."
Một đám sinh viên tốt nghiệp sôi nổi nhận được đơn xử phạt do quốc vương bệ hạ ban hành, quỷ khóc sói gào rưng rưng nước mắt đem khoe đơn xử phạt lên bục giảng, tuy rằng cái giá ba tháng nghĩa vụ lao động có hơi nặng.
Y Lâm chăm chỉ bấy lâu nay để lôi kéo Tư Hoài Tây đến gần người dân Đế Quốc Lam Chu hơn, chính vì hy vọng hắn có thể tiếp xúc với hơi người nhiều hơn.
Thủy triều rút đi, đắm chìm trong nỗi đau tiếc nuối từ quá khứ, đó là chuyện thập phần làm người ta tuyệt vọng, cô cũng hiểu rất sâu điều đó.
Y Lâm rơm rớm nước mắt, sau khi được Tư Hoài Tây cứu, cô mới biết được sau khi cô mất tích, anh hai vẫn không từ bỏ tìm kiếm cô, thậm chí còn vì cô mà bị bắt từ bỏ y học, trở thành đào phạm.
Cho dù Tư Hoài Tây nói cho cô, anh hai có khi đang ở ngôi sao tội ác đợi, nhưng lúc đó gặp phải Liên Bang Trùng tộc xâm lược Đế Quốc, ngôi sao tội ác nằm ở mảnh đất xa xôi nhất biên giới, bị chiến hỏa tập kích đầu tiên.
Khi mà cô nhận đợc tin tức của anh hai, đó lại là tin tức anh đã sớm chết.
Chủ sòng bạc nói với cô, anh hai cô nợ rất nhiều tiền, cuối cùng không có khả năng trả nợ nên đã tự sát.
(Trên thực tế, hắc y Y Thừa Trạch lợi dụng năng lực thực hiện điều ước và đọc tâm, tiền trên sòng bạc kiếm được cũng có thể làm ông chủ sòng bạc phá sản.
Cuối cùng ông chủ sóng bạc thẹn quá hóa giận hạ lệnh truy nã, Y Thừa Trạch sợ bị ông chủ sòng bạc đuổi giết, giả chết rồi làm cái thân phận giả, mang theo Tiểu Hoàng Đậu rời khỏi ngôi sao tội ác, trốn đi trước khi bị chiến hỏa nhấn chìm.)
Y Lâm bi thương khóc tống, ngay cả người thân cuối cùng cũng bỏ rơi cô mà đi, sau khi mang tro cốt giả của Y Thừa Trạch về Đế Đô, cô ở lại bên người ân nhân Tư Hoài Tây, giúp hắn xử lý một số sự vụ phức tạp.
Thấy thời gian không sai lắm, Y Lâm lên tiếng nhắc nhở: "Quốc vương bệ hạ, thời gian hôn lễ được mời cũng không sai lắm, tôi đã chuẩn bị xe sẵn, có thể xuất phát bất cứ lúc nào."
Đôi mắt Tư Hoài Tây hơi tối, ba năm trôi qua, bạn bè của Bùi ca cũng đến lúc kết hôn, nếu Bùi ca cũng ở…
"Ừ, chút nữa tôi sẽ đi."
Y Lâm: "Còn một hoạt động công ích, muốn quốc vương bệ hạ phê chuẩn, ông chủ Chu Văn Gia của Công ty Tinh Ngu muốn tổ chức một hoạt dộng tống nghệ cho phụ huynh và con cái, tên là 《Cùng nhau đồng hành với ba》, có mời các nghệ sĩ nổi tiếng và con cái của họ đi du lịch, tiền lời toàn bộ quyên góp cho cô nhi viện Đế Quốc Lam Chu…"
Tư Hoài Tây: "Thông qua, từ tài khoản riêng của tôi bí mật quyên góc một khoản cho cô nhi viện."
Y Lâm lại tiếp tục nói: "Nhưng có một nan đề, thật ra cô nhi việc Đế Quốc Lam Chu không thiếu kinh phí, mỗi năm chúng ta đều sẽ chi ngân sách cho cô nhi viện…"
"Bên viện trưởng đưa ra một yêu cầu đặc biệt, mỗi năm đều có mấy đứa bé cha mẹ gặp tai nạn mà mất, tuy rằng ngân sách Đế Quốc chi có thể nuôi bọn họ đến khi thành niên, nhưng viện trưởng vẫn hy vọng có thể cho đám trẻ tìm được một gia đình, hy vọng có thể cho một đứa trẻ từ cô nhi viện tham gia tống nghệ này, sau đó tìm một người cha để chăm sóc đứa bé, quảng bá cô nhi viện để sau này có càng nhiều bé được bên ngoài nhìn thấy nhận nuôi."
Tư Hoài Tây rũ mắt xuống, suy nghĩ sâu xa một lát, cảm thấy yêu cầu này không có vấn đề gì, liền ngước mắt lên nhìn Y Lâm, hiểu rõ nói: "Cho nên em muốn anh tham gia tống nghệ này?"
Bằng không sao Y Lâm giải thích với hắn nhiều như vậy, qua ba năm kinh nghiệm làm việc chung với Y Lâm, Tư Hoài Tây nhạy bén cảm nhận được phiền phức lại tới.
Y Lâm cảm nhận được tầm mắt quốc vương bệ hạ bắt đầu cảnh giác, vẫn cứ duy trì nụ cười thân thiện của bí thư ưu tú, giải thích: "Đúng vậy, quốc vương bệ hạ, đây là cơ hội tốt để người dân Đế Quốc Lam Chu nhìn thấy mặt khác của ngài, lại còn có thể giải quyết nan đề của cô nhi việc, cớ sao lại không làm?"
Tư Hoài Tây hơi nhướng mày, đôi tay đan lại trước bàn làm việc, kiên quyết nói: "Anh từ chối, em nên tìm một người cha có thể chăm sóc trẻ con thì hơn."
Nụ cười của Y Lâm không thay đổi: "Đó không phải độ nổi tiếng của quốc vương bệ hạ tương đối cao, nếu xuất hiện trên sân khấu, độ chú ý tuyệt đối rất cao!"
Tư Hoài Tây vẫn kiên quyết từ chối, đồng thời đề cử một vài Alpha Beta đã lập gia đình sinh con, chắc chắn bọn họ biết cách chăm sóc con cái thế nào.
Tiếp đó, Tư Hoài Tây đi dự hôn lễ của Chu Văn Gia, bạn tốt