Dưới sự chiếu rọi của ma lực do Diêu Khiêm Thư phóng thích, mọi vật trong phòng ăn đều mang một cảm giác kỳ dị. Sinh mệnh khí tức trong không khí dâng trào, làm cho mọi người thoải mái không nói nên lời.
- Thiên Can Thánh Đồ là một loại danh hiệu của ma sư.
Diêu Khiêm Thư nghiêm giọng nói:
- Ở trên Ngũ Hành Đại Lục của chúng ta, cứ mỗi cách một khoảng thời gian nào đó sẽ xuất hiện ra mười vị Thiên Can Thánh Đồ. Năng lực của bọn họ cũng không phải do ai truyền thụ hoặc là tiếp nhận của ai, mà là tự nó xuất hiện. Tiêu chuẩn xác định Thiên Can Thánh Đồ chính là Cực Hạn Ma Lực. Ví dụ nhu Cực Hạn Bính Hỏa của ngươi cùng với Cực Hạn Giáp Mộc của ta. Cho nên khi nãy ta mới nói chúng ta là cùng một loại người. Điều này là không thể nghi ngờ.
Cơ Động nhàn nhạt nói:
- Ngươi nói đến Ngũ Hành Đại Lục là cả hai mảnh đại lục hay là chỉ một mình Quang Minh Ngũ Hành Đại Lục?
Vân Thiên Cơ ngồi bên cạnh có chút không hiểu rõ, nhưng Diêu Khiêm Thư lại là hơi hơi sửng sốt một chút:
- Ngươi cũng biết đến Quang Minh Ngũ Hành Đại Lục và Hắc Ám Ngũ Hành Đại Lục hay sao?
Cơ Động gật gật đầu.
Diêu Khiêm Thư nhíu nhíu mày:
- Chuyện này đối với đa số các ma sư mà nói chính là một đại bí mật. Ngươi nghe được chuyện này từ nơi nào? Ngàn vạn lần không được tùy tiện nói ra. Nếu không sẽ có không ít người đến tìm ngươi làm phiền. Dựa vào độ tuổi của ngươi, quả thật ta không đoán được ngươi xuất thân từ nơi nào nữa?
Cơ Động lại gật gật đầu, nói:
- Bất quá hiện tại ta đã không còn bất cứ quan hệ gì với nơi đó nữa rồi.
Diêu Khiêm Thư chỉ suy tư trong chốc lát, nói tiếp:
- Chuyện quá khứ của ngươi ta cũng không hỏi nhiều, Thiên Can Thánh Đồ mà ta vừa nói với ngươi là ám chỉ của Quang Minh Ngũ Hành Đại Lục. Chỉ là bên phía Hắc Ám Ngũ Hành Đại Lục cũng có mười đại Thiên Can Thánh Đồ tồn tại.
Cơ Động nói:
- Nói cách khác, mười đại Thiên Can Thánh Đồ mà ngươi nói, chính là mười ma sư có được ma lực Cực hạn thuộc tính?
Diêu Khiêm Thư gật gật đầu, nói:
- Đúng là như vậy. Mười đại Thánh đồ từ khi sinh ra đến nay, tồn tại đã mấy ngàn năm, chẳng qua bí mật này rất ít người biết mà thôi. Thông thường, cứ mỗi mấy trăm năm một lần, mười đại Thánh đồ mới sinh ra một lần. Mà chỉ khi nào mười đại Thánh đồ đời này đã qua đời hết, một thế hệ Thánh đồ kế tiếp mới sinh ra. Những ma sư có tu vi cường đại, sinh mệnh lực cao hơn người bình thường gấp nhiều lần, mười đại Thiên Can Thánh Đồ chúng ta cũng như vậy, sống qua mấy trăm năm cũng là chuyện rất bình thường. Khoảng chừng hơn ba mươi năm gần đây, một đời Thiên Can Thánh Đồ của chúng ta cũng bắt đầu sinh ra. Ta là Giáp Mộc Thánh Đồ, còn ngươi chính là Bính Hỏa Thánh Đồ.
Cơ Động nói:
- Ngươi không sợ sẽ nhận nhầm người sao?
Diêu Khiêm Thư nói:
- Không có chuyện nhận nhầm. Những người sinh ra đã có được Cực Hạn Ma Lực ngươi cho rằng có thể có mấy người? Mười đại Thiên Can Thánh Đồ chúng ta đều là độc nhất vô nhị cả.
Cơ Động nhàn nhạt nói:
- Chỉ sợ ngươi đã nhận nhầm người rồi, ta không phải Thánh đồ gì cả. Vân Thiên Cơ, chúng ta đi thôi.
- Ý?
Diêu Khiêm Thư hơi sửng sốt một chút, vội vàng phóng lại, chắn ngang trước mặt hai người:
- Cơ Động, ngươi đừng đi! Chẳng lẽ ngươi không tin lời ta nói hay sao?
Cơ Động nói:
- Không phải là ta không tin ngươi. Ta chỉ nói cho ngươi rõ, ta cũng không phải là Thánh đồ gì cả. Cực Hạn Chi Hỏa của ta không phải trời sinh đã có, mà là sau khi sinh tu luyện mà thành.
- Không có khả năng. Tu luyện thành được Cực Hạn Ma Lực trừ phi đạt đến Cửu quan mới có thể xuất hiện. Ngươi chỉ mới ba quan mà thôi, chỉ có trời sinh Cực Hạn Chi Hỏa mới có thể xuất hiện tình huống như vậy.
Cơ Động nói:
- Ta không nhất thiết phải cùng ngươi tranh luận gì, cũng sẽ không nói cho ngươi biết ta tu luyện thế nào mà được. Ta chỉ có thể khẳng định với ngươi một chuyện, Cực Hạn Chi Hỏa của ta là do chính ta tu luyện mà thành, cũng không phải trời sinh đã có. Tin hay không là chuyện của ngươi.
Nói xong, hắn đã vòng qua người Diêu Khiêm Thư đẩy cửa bước ra, vừa lúc gặp phải tiểu nhị đem thức ăn lên. Cơ Động cũng không để ý tới, mang theo Vân Thiên Cơ lập tức trực tiếp đi ra khỏi tiệm cơm.
- Này, này Cơ Động. Ngươi hãy nghe ta nói đã.
Diêu Khiêm Thư cũng chưa có từ bỏ hy vọng, nhanh chóng đuổi theo:
- Cơ Động cho dù ngươi không phải trời sinh mà có được Cực Hạn Chi Hỏa, ngươi vẫn là Thánh đồ. Trong số mười đại Thánh Đồ chúng ta, đến bây giờ chỉ còn thiếu có Bính Hỏa Thánh Đồ và Đinh Hỏa Thánh Đồ còn chưa có xuất hiện mà thôi. Chúng ta lâu nay vẫn tích cực tìm kiếm không có khả năng nhận sai, ngươi nhất định là Bính Hỏa Thánh Đồ. Cho dù là do ngươi tu luyện mà thành, đó cũng là do ngươi có thiên phú cao mà thôi. Những ma sư bình thường, ai có thể tu luyện thành Cực Hạn Chi Hỏa cơ chứ?
Cơ Động lạnh lùng liếc nhìn hắn một cái:
- Ngươi thật sự phiền quá đó.
Đối với Diêu Khiêm Thư mà nói, hắn cũng không thể nào tin được. Cực Hạn Chi Hỏa của hắn là do truyền thừa từ hai đại quân vương, cũng có thể nói là Liệt Diễm cấp cho hắn, cũng chẳng quan hệ gì tới chuyện thiên phú cả.
Diêu Khiêm Thư vội la lên:
- Cơ Động, mười đại Thiên Can Thánh Đồ chúng ta là đúng thời cơ mà sinh ra, phải tuân theo thiên mệnh. Ngươi nghĩ rằng vì sao ta lại ở trong Thiên Cơ Thành này lâu nay như vậy chứ? Chính bởi vì Thiên Cơ đại nhân đã từng nói cho ta biết, chỉ có ở trong Thiên Cơ Thành mới có thể gặp được Bính Hỏa Thánh Đồ và Đinh Hỏa Thánh Đồ. Chẳng lẽ ngươi không muốn gặp được người cùng có được Cực Hạn Chi Hỏa giống ngươi sao? Chẳng lẽ ngươi không muốn thử nghiệm qua uy lực của Cực Hạn Thuộc Tính Ma Kỹ Tổ Hợp hay sao? Hơn nữa mười đại Thiên Can Thánh Đồ chúng ta mỗi người đều có được vị Thiên Can Thần thủ hộ của riêng mình. Chỉ cần tu vi của ngươi đạt đến trình độ nhất định, chúng ta có thể trở thành ma sư vô địch cả đại lục a!
Cơ Động dừng bước lại, quay sang nhìn Diêu Khiêm Thư:
- Ngươi biết không, ngươi nhìn qua rất giống như một tên lường gạt đó.
Diêu Khiêm Thư cười khổ nói:
- Đây là lần đầu tiên có người đánh giá ta như thế đó. Mọi người đều gọi ta là kẻ hám tiền mà thôi. Ngươi làm thế nào mà lại nghĩ rằng một kẻ có được Cực Hạn Ma Lực lại là một người lừa đảo chứ? Thẳng thắn mà nói, sở dĩ ta ở lại Thiên Cơ Thành chờ đợi ngươi, chính bởi vì sự quan hệ thân cận của Giáp Mộc của ta và Bính Hỏa của ngươi. Hai người chúng ta ai cũng có thể mượn dùng ma lực của đối phương. Lúc Thạch Tử Tước tiến hành công kích ngươi, ngươi cũng có thể nhìn thấy được uy lực của Song Hệ Ma Kỹ Tổ Hợp. Đó cũng chỉ là ma lực thuộc tính bình thường mà thôi. Nếu như ta và ngươi phối hợp mà nói, uy lực cao hơn không biết bao nhiều lần. Mộc sinh Hỏa, có được Cực Hạn Giáp Mộc của ta kết hợp với Cực Hạn Bính Hỏa của ngươi cho dù là đối diện với đối thủ có cấp bậc sáu quan đi nữa, chúng ta cũng có được lực liều mạng.
Cơ Động không thể không thừa nhận, những lời mà Diêu Khiêm Thư nói cũng có lực hấp dẫn nhất định. Hắn vốn rất có hứng thú với Ma Kỹ Tổ Hợp, nhất là Cực Hạn Ma Lực Ma Kỹ Tổ Hợp mà Diêu Khiêm Thư đã nhắc tới. Nhưng mà hắn cũng mơ hồ cảm nhận được, khái niệm Thiên Can Thánh Đồ mà Diêu Khiêm Thư nói cũng không đơn giản là một danh xưng ma sư mà thôi. Sau lưng những thế lực cường đại, nhất định là có nhiều bí mật riêng. Thiên hạ vốn không có chuyện cho không ai bao giờ, hắn cũng không muốn bị lôi cuốn vào các cuộc phân tranh gì cả, càng không muốn lâm vào bất cứ cuộc đấu đá nào giữa các phe. Bởi vậy, mặc dù hắn cũng không nghi ngờ gì những lời Diêu Khiêm Thư nói, thế nhưng vẫn như trước không có hứng thú đi nói chuyện với hắn. Đối với Cơ Động mà nói, mục tiêu lớn nhất của cuộc đời hắn chính là theo đuổi Liệt Diễm. Về phần những chuyện khác, tất cả đều không quan trọng với hắn. Hắn càng không thích chính mình bị hạn chế sự tự do, có được kinh nghiệm chuyện Thiên Can Học Viện, hiện tại hắn đang muốn tự do du lãm toàn bộ đại lục.
Bởi vậy, Cơ Động cũng không có mở miệng, vẫn như trước dẫn theo Vân Thiên Cơ đi thẳng. Hiện tại hắn cần mua một ít lương khô tiếp tế để tiếp tục bỏ trốn. Sở dĩ lúc trước khi hắn đối phó với Thạch Tử Tước cũng chỉ dùng mỗi Cực Hạn Dương Hỏa chính bởi vì hắn muốn che dấu thân phận. Mặc dù hắn có sự cao ngạo của hai đại quân vương, thế nhưng tuyệt không kiêu ngạo đến mức đối đầu với cả một đế quốc, ít nhất là trong hiện tại. Cho nên hắn cũng không có sử dụng ra Cực Hạn Song Hỏa là dấu hiệu đặc thù của mình.
- Cơ Động.
Diêu Khiêm Thư nhảy một bước đã chặn phía trước, ngăn cản đường đi của Cơ Động và Vân Thiên Cơ, trong mắt đã lộ ra vài phần tức giận. Trước giờ chỉ có hắn không nhìn kẻ khác, chứ chưa từng có chuyện người khác không nhìn hắn, đây là lần đầu tiên trong đời hắn gặp phải.
Cơ Động dừng bước lại, lẳng lặng nhìn hắn:
- Còn chuyện gì nữa?
Diêu Khiêm Thư trầm giọng nói:
- Sự tồn tại của Thiên Can Thánh Đồ, chính là quan hệ đến an nguy của Quang Minh Ngũ Hành Đại Lục. Mỗi một đời Thiên Can Thánh Đồ ứng mệnh sinh ra, thiên hạ nhất định có đại loạn. Mà Thiên Can Thánh Đồ
chúng ta chính là lực lượng căn bản để giải quyết vấn đề. Bên ngoài chế ngự Hắc Ám Ngũ Hành Đại Lục, bên trong chấn nhiếp Ngũ Đại Đế Quốc, nắm giữ quyền chưởng quản thiên hạ. Ngươi đã đi tiêu diệt Thạch Tử Tước trừ hại, hẳn cũng không phải là người tính cách lạnh lùng. Người xưa có câu, kẻ tiểu nhân chỉ lo chuyện của bản thân, kẻ khoáng đạt thì lo chuyện ổn định thiên hạ. Chẳng lẽ ngươi lại chấp nhận là kẻ chỉ biết lo chuyện của mình hay sao?
Cơ Động nói:
- Ngươi không cần phải nói thêm gì nữa. Đầu tiên, ta cũng không hề có chí hướng lo chuyện bình loạn thiên hạ, tiếp theo, ta đã nói rồi, ngươi đã nhận lầm người rồi, ta cũng không phải là Bính Hỏa Thánh Đồ mà ngươi cần tìm. Ta nói lần cuối cùng rồi đó. Nếu như ngươi cứ cản đường cản lối trước mặt ta, đừng trách ta đối với ngươi không khách khí.
- Ngươi…
Diêu Khiêm Thư lúc này thật sự là có chút nhịn không nổi, thật muốn nổi cơn tam bành với gã thanh nên mềm rắn đều không được này một trận. Thế nhưng hắn cũng rất rõ ràng, tuy rằng về mặt ma lực mình chiếm ưu thế, nhưng mà chân chính ra tay với Cơ Động, có thể nói hắn chẳng nắm chắc được phần thắng. Năng lực của Cơ Động có lẽ Vân Thiên Cơ không nhìn ra, thế nhưng hắn lại có thể nhìn được đến bảy tám phần. Đối với Thiên Can Thánh Đồ mà nói, ma lực cũng không phải là điểm mấu chốt quyết định thực lực bản thân.
Đột nhiên đúng lúc này, ánh mắt Cơ Động chợt ngưng đọng lại, luồng Âm Dương lốc xoáy trong cơ thể tự động xoay chuyển mãnh liệt.
Con đường vốn đang náo nhiệt bỗng chốc trở nên an tĩnh lại, mọi người xung quanh tựa như là tan biến vào trong không trung vậy. Cả ngã ba đường trong chốc lát đã chỉ còn lại cosba người bọn họ mà thôi.
- Kỳ thật hắn cũng không có nói sai, ngươi cũng không cần phủ nhận. Chỉ là hắn nói cũng không hoàn toàn chính xác. Ngươi không chỉ là Bính Hỏa Thánh Đồ, đồng thời cũng là Đinh Hỏa Thánh Đồ nữa.
Một đạo thân ảnh tựa như hư ảo lặng lẽ xuất hiện. Lúc đầu chỉ là một hư ảnh nhàn nhạt, càng lúc càng rõ ràng hơn. Cơ Động kinh ngạc phát hiện, sáu giác quan của hắn vốn vô cùng mẫn cảm thế nhưng lúc này trở nên mơ hồ hẳn, những phản ứng đối với mọi thứ bên ngoài đều trở bên chậm chạp lại. Hiện tại có khả năng nhìn thấy, cũng chỉ có hư ảnh đang chậm rãi tiến đến gần kia mà thôi.
Diêu Khiêm Thư quay đầu lại, ánh mắt cũng đồng dạng nhìn về phía thân ảnh đang dần dần hiện rõ kia, trong mắt choáng đầu vẻ khiếp sợ.
- Bính Đinh Song Hỏa Thánh Đồ. Từ khi Thiên Can Thánh Đồ ra đời đến nay, ngươi là vị Thánh đồ đầu tiên có được ma lực Song thuộc tính. Cái này không thể nghi ngờ là đại biểu cho ngươi có được thực lực vô cùng cường đại trong tương lai, cũng đại biểu cho những khó khăn và thử thách cực lớn mà ngươi phải đối mặt trong tương lai. Cơ Động, ngươi không ngờ lại là kẻ đứng đầu một đời Thiên Can Thánh Đồ, khống chế sự hưng suy của thiên hạ, một đời Thánh Vương.
Cơ Động rốt cuộc cũng nhìn thấy rõ được bộ dáng của người kia, người này mặc một bộ y phục màu trắng, nhìn qua khoảng hơn ba mươi tuổi. Tướng mạo cũng không tính là xuất chúng, thế nhưng lại có một loại khí tức xuất trần, tựa như lúc hắn mới xuất hiện vậy, cả người đều có một cảm giác hư vô mờ mịt. Đồng thời Cơ Động cũng mơ hồ cảm giác được, lúc này chung quanh người hắn cũng không phải là không khí bình thường, mà càng giống như là một loại ảo giác hơn.
- Thiên Cơ đại nhân.
Tiếng kinh hô của Vân Thiên Cơ vang lên bên cạnh Cơ Động.
- Ngươi chính là Thiên Cơ?
Cơ Động trầm giọng hỏi.
Thiên Cơ mỉm cười, khẽ bước một bước tới. Lúc trước hắn tựa hồ như còn cách khoảng mấy chục thước, thế nhưng chỉ sau một bước đã đi đến trước mặt Cơ Động, cùng Diêu Khiêm Thư sóng vai đứng chung với nhau.
- Thánh Vương vốn do đúng thời cơ mà sinh ra, tất cả cơ duyên, thậm chí là sự ra đời đặc biệt của ngươi, đều là do sự sắp đặt của thiên ý. Tương lai của ngươi hết sức gian nan gập ghềnh, thậm chí còn tràn ngập trong bi kịch nữa. Thế nhưng ngươi vẫn như trước mà một đời Thánh Vương chưởng quản cả thiên hạ.
Không đợi Cơ Động mở miệng, Diêu Khiêm Thư đã nhịn không được nói:
- Thiên Cơ, ngài nói rằng hắn là Bính Đinh Song Hỏa Thánh Đồ? Chuyện này sao có thể?
Trong mắt Thiên Cơ tựa hồ biểu lộ sự thâm thúy có thể nhìn thấu hết tất cả:
- Không có gì là không có khả năng. Lời ngươi nói sở dĩ không làm cho hắn tin, chính là bởi vì ngươi không biết rõ được thân phận thực sự của hắn. Ta nói đúng không? Thiên Can Học Viện, Âm Dương Học Đường, đặc biệt bốn mươi chín hào, vì đánh chết á quân của Âm Dương Học Đường, Hoàng thái tôn của Trung Thổ Đế Quốc mà bị truy nã, Cơ Động.
Trong lòng Cơ Động chấn động:
- Ngươi có thể nhìn thấy chuyện của ta?
Thiên Cơ thở dài một tiếng:
- Nhưng gì ta có thể nhìn thấy chung quy cũng hữu hạn. Năm nay ta bốn mươi bảy tuổi, vì có thể nhìn thấy tương lai của ngươi, ta phải tiêu hao hết hai mươi năm tuổi thọ. Nhưng mà cái này hết sức đáng giá. Đáng tiếc những gì ta có thể nhìn thấy, cũng chỉ có một nửa mà thôi, tương lai chân chính của ngươi, thế nhưng chỉ là một bóng dáng mơ hồ.
Thanh âm Cơ Động lạnh lùng nói:
- Cho dù ta thật sự là Thánh đồ như các ngươi đã nói thì sao chứ? Các ngươi muốn ta làm gì?
Thiên Cơ nói:
- Bây giờ cũng không cần làm gì cả. Ta lấy hai mươi năm tuổi thọ của ta làm vật trả giá để tiết lộ thiên cơ, chỉ là hy vọng ngươi có sự chuẩn bị trước. Ngươi còn có thời gian bảy năm nữa. Bảy năm sau chính là lúc thiên hạ đại loạn. Hôm nay Tiểu Vân có thể gặp được ngươi, tỷ tỷ của hắn chết đi, tất cả mọi chuyện đều là do thiên ý sắp đặt cả. Ngay tại một khắc hắn gặp được ngươi, hắn đã trở thành Đại Thiên Cơ đời tiếp theo, đây chính là khảo hạch cuối cùng của những người được đề cử làm Thiên Cơ, gặp được Thánh Vương. Ai thông qua được khảo hạch này sẽ kế thừa y bát của ta.
Cơ Động cả giận nói:
- Nếu như ngươi đã biết tỷ tỷ của hắn gặp phải nguy nan, tại sao ngươi không cứu nàng ta?
Thiên Cơ nhàn nhạt nói:
- Biết trước cũng không có nghĩa là có khả năng thay đổi. Vận mệnh của mỗi người đều đã được định trước. Nếu như tùy tiện thay đổi, chỉ làm cho kết quả càng trở nên tồi tệ hơn mà thôi.
Cơ Động tức giận hừ lạnh một tiếng:
- Chẳng lẽ ngươi còn chưa nghe qua bốn chữ Nhân định thắng thiên hay sao?
Trong mắt Thiên Cơ chợt bộc phát ra hai luồng quang mang sáng rọi chói mắt:
- Nhân định thắng thiên, hay cho câu Nhân định thắng thiên. Quả nhiên không hỗ là một đời Thánh vương. Hiện tại những lời ta nói có lẽ ngươi cũng không hiểu rõ. Nhưng mà, ta tin rằng trong tương lai ngươi sẽ dần dần giác ngộ. Sự tồn tại của Thiên Cơ chính là vì Thiên Can Thánh Đồ tồn tại, đoán trước tương lai, chỉ điểm một con đường sáng. Tính mạng của ta còn thêm được bảy năm nữa, Tiểu Vân, ngươi đi theo ta đi. Giáp Mộc Thánh Đồ, từ giờ trở đi, nhiệm vụ quan trọng của ngươi là đi theo Thánh Vương, theo dõi từng bước đi của Thánh Vương, mọi chuyện khác chỉ cần thuận theo tự nhiên là được, đây chính là chỉ dẫn cuối cùng của ta đối với ngươi. Thánh Vương, bảy năm sau Tiểu Vân tự nhiên sẽ đến gặp ngươi, khi đó, hắn đã chân chính là một đời Thiên Cơ.
Không đợi Cơ Động mở miệng, đột nhiên lúc đó, hết thảy mọi thứ xung quanh đều trở nên vặn vẹo lên. Thân ảnh Vân Thiên Cơ từ từ nhạt nhòa dần, chỉ vài cái chớp mắt đã hoàn toàn biến mất. Mà Cơ Động lại không thể làm được bất cứ chuyện gì, hắn chỉ cảm thấy giống như xung quanh mình mọi thứ trở nên cô đọng lại cả. Mà ngay cả ma lực bản thân cũng xuất hiện vách ngăn, luồng Âm Dương lốc xoáy tựa hồ như bị áp chế lại vậy.
- Thánh Vương, không cần cố làm trái thiên ý. Thiên đạo là thứ mà năng lực của ngươi không thể thay đổi nổi. Đây là lần đầu tiên chúng ta gặp mặt, cũng là lần cuối cùng chúng ta gặp nhau.
P/s: Đã gộp thành 1 chương