Âm Dương Miện

Ma Kỹ Tự Sáng Chế, Hỏa Ma Thôn Phệ (Toàn)


trước sau



Oanh~~~

Lục Hợp Ngọc Liên va chạm với Huyền Vũ Cực Âm Sát, Cực Hạn Ất Mộc đối đầu với Cực Hạn Quý Thủy. Xét về mặt thuộc tính, Mộc gián tiếp khắc Thủy, nhưng khi phóng thích ra công kích, xét về mặt ma lực, Hàn Vũ hiển nhiên là mạnh hơn Hạt Tử khá nhiều. Dưới tình huống bọn họ tận hết khả năng thu hồi lại ma lực, nhưng một kích va chạm kia cũng vẫn khiến cho bọn họ run rẩy kịch liệt toàn thân, không khỏi kêu rên thành tiếng. Hạt Tử lúc này chưa khôi phục lại nguyên khí, lại phun ra một ngụm máu tươi, sắc mặt nhất thời trở nên tái nhợt.

Căn bản cũng không có chính diện va chạm, đã đem hai gã cường giả cấp bậc Thánh Đồ đùa giỡn trên lòng bàn tay mình. Ở trong mắt Hạt Tử, hiện tại Cơ Động đã trở nên càng thêm đáng sợ hơn. Hắn đã không còn là một tên man rợ chỉ biết điên cuồng đánh đấm nữa. Không hề nghi ngờ, đối thủ như vậy là kẻ mà nàng không muốn đối mặt nhất.

Cảm thụ được ma lực ba động khổng lồ từ sau lưng truyền đến, thế nhưng Cơ Động tựa hồ xem như là không có xảy ra chuyện gì vậy. Cực Hạn Dương Hỏa chiếu rọi khiến cho thân ảnh mặc bộ Quân Ma Âm Dương Khải của hắn nhìn qua càng thêm huyễn lệ hơn. Thân thể nhanh chóng tăng tốc, nhân cơ hội Tất Sát Kỹ của Hàn Vũ và Hạt Tử va chạm nhau, hắn đã chạy ra khỏi vòng vây của hai gã Hắc Ám Thánh Đồ này, tiếp tục gia nhập vào chiến trường.

Thủy Nhược Hàn bản thân là cường giả xếp vị trí thứ năm trong Âm Dương Học Đường của Thiên Can Học Viện, lúc này đang chính diện đối kháng với hai gã ma sư hơn năm mươi cấp quần công. Tuy rằng thực lực của hắn vẫn đủ để ngăn cản đối thủ, nhưng muốn trong thời gian ngắn thắng lợi cũng không dễ dàng gì.

Lúc trước khi Cơ Động vừa mới gia nhập Thiên Can Học Viện, Thủy Nhược Hàn vốn đang xếp thứ sau trong Âm Dương Học Đường. Nhưng sau đó Cơ Dật Phong lại bị Cơ Động giết chết, hắn tự nhiên liền được nâng lên vị trí thứ năm. Về phần sau khi Phất Thụy bỏ đi, thứ tự hắn vốn có thể tăng thêm một cấp nữa, nhưng trên thực tế, bao gồm cả Dạ Tâm nữa, không ai đi tiến hành đổi lại lệnh bài của mình, không ai đòi tăng vị trí của mình trong Âm Dương Học Đường cả. Đối với Lôi Đế, phần lớn mọi người là ghen tỵ, nhưng mà, đa số mọi người lại là ngưỡng mộ hắn, ai có thể so sánh được với Lôi Đế cơ chứ? Chỉ cần Lôi Đế còn tồn tại, vị trí thủ tịch Âm Dương Học Đường liền không có ai dám tùy tiện chiếm lấy.

Đang lúc Thủy Nhược Hàn đang không ngừng công kích, dùng ma lực cường hãn của mình không ngừng đẩy lui hai gã đối thủ kia, hắn chợt nhìn thấy một đạo thân ảnh màu xích kim lặng yên phóng tới, vừa lúc hạ xuống ngay phía sau hai gã Hắc Ám ma sư.

Ma lực hai gã Hắc Ám Ma Sư kia cũng đều đã hơn năm mươi cấp, mặc dù về mặt tố chất, cả hai không ai có thể bằng được so với Thủy Nhược Hàn, cường giả xuất thân từ Âm Dương Học Đường, nhưng mà cũng là tinh anh của Hắc Ám Đại Lục. Bọn họ phân biệt là một gã Giáp Mộc Hệ ma sư cùng với một gã Bính Hỏa Hệ ma sư. Bọn họ đang sử dụng đặc tính Mộc sinh Hỏa để đối kháng với Thủy Nhược Hàn. Lúc này bọn họ đã bị ép đến mức không thở nổi nữa, đã chuẩn bị thi triển ra ma kỹ sát thủ mà hằng ngày bọn họ thường hay tu luyện. Nhưng đúng lúc này, từ sau lưng hai người chợt truyền đến cảm giác nóng bỏng.

Khi người ta gặp phải nguy hiểm, hắn sẽ theo bản năng quay mặt nhìn về phía nguy hiểm đó. Hai gã ma sư này vừa định cùng với Thủy Nhược Hàn liều mạng, cảm giác nóng bỏng từ phía sau truyền đến không khỏi làm cho bọn hắn rất nhanh quay đầu nhìn lại.

Trong mắt bọn họ, một cái mặt nạ màu vàng kim dữ tợn nháy mắt phóng đến. Cặp mắt màu huyết sắc kia giống y như ánh mắt của ma quỷ, khắc sâu vào trong đầu óc bọn họ.

Ma kỹ vốn đang chuẩn bị dùng để đối phó với Thủy Nhược Hàn, cơ hồ không chút do dự liền phóng thích ra. Gã Giáp Mộc ma sư rất nhanh bước ra phía sau lưng Bính Hỏa ma sư, hai tay đặt lên lưng Bính Hỏa ma sư, Mộc sinh Hỏa, hai tay Bính Hỏa ma sư lập tức đẩy mạnh về phía trước. Thanh âm gầm rú kịch liệt vang lên, một cái Bính Hỏa ma kỹ cơ bản nhất trực tiếp phóng xuất ra, Liệt Hỏa Lưu Nguyên. Trong phạm vi ít nhất một trăm thước vuông xung quanh toàn bộ bị bao phủ trong hỏa diễm ngập trời. Hỏa diễm cao tới hơn ba thước, nháy mắt đã thôn phệ thân thể Cơ Động.

Hai gã Hắc Ám ma sư này phản ứng không thể nói là không nhanh. Bọn họ khi nãy cũng đã có nhìn lướt qua cảnh Cơ Động né tránh hai cái đơn thể Tất Sát Kỹ của hai vị Hắc Ám Thánh Đồ, cho nên gã Bính Hỏa ma sư kia dưới sự hỗ trợ của Giáp Mộc ma sư, trực tiếp phóng thích ra Tất Sát Kỹ có phạm vi sát thương cực lớn. Hắn cũng không nghĩ đến chuyện một kích giết chết Cơ Động, chỉ là hi vọng có thể ngăn cản được công kích của hắn, kéo dài thời gian đợi hai vị Thánh Đồ chạy tới.

Nhưng mà, ngay khi Hạt Tử và Hàn Vũ nhìn thấy một màn này, thế nhưng không khỏi đồng thời giận dữ hét lên:

- Ngu ngốc.

Đúng vậy, hai gã Hắc Ám ma sư kia ngu ngốc vô cùng. Bọn họ mặc dù có để ý đến Đằng Xà Thuấn Di của Cơ Động, nhưng bọn chúng đã quên mất, thứ phóng thích ra trên người Cơ Động, chính là Cực Hạn Bính Hỏa ma lực a! Dưới sự cường hãn của Cực Hạn Dương Hỏa, một cái Liệt Hỏa Lưu Nguyên làm thế nào có khả năng tiêu hủy nổi?

- Cảm ơn!

Thanh âm lạnh như băng của Cơ Động giống như là ma thần viễn cổ không ngừng vang vọng trên không trung. Một bàn tay màu vàng kim khổng lồ lặng yên từ trong hỏa diễm nóng cháy chui ra, một cỗ lực lượng không gì phản kháng được khiến cho gã Ngũ Quan Bính Hỏa ma sư kia chỉ cảm thấy hô hấp nháy mắt ngưng trệ lại. Nháy mắt sau đó, bàn tay khổng lồ kia cũng đã chộp lên cổ của hắn.

Ngay tại một khắc trước khi hắn vĩnh viễn rời khỏi thế giới này, hắn đã nhìn thấy được một màn cực kỳ quỷ dị. Cái Tất Sát Kỹ kia rõ ràng là do hắn phóng xuất ra, cái Tất Sát Kỹ phạm vi lớn, tương đương với một Lục Quan Bính Hỏa Hệ ma sư phóng thích kia, không ngờ lại giống như hải nạp bách xuyên, nhanh chóng hội tụ lại một chỗ. Một thân ảnh màu vàng kim cao đến ba thước lặng yên đứng đó, tất cả hỏa diễm, đúng là bị thân ảnh kia hấp thụ đi hết, mà chính mình, lại đang bị tay phải của gã khổng lồ kia nắm lấy cổ.

Minh Dương Trảo, kỹ năng của Hỏa Diễm Quân Vương.

Oanh, một đạo hỏa trụ màu vàng kim cao hơn năm thước chợt bùng nổ trong bàn tay của Hỏa Diễm Quân Vương. Vị Bính Hỏa ma sư kia cũng đã kết thúc luôn tính mạng của mình. Nhưng mà, hắn cũng là người đầu tiên, tận mắt chứng kiến kỹ năng Hỏa Ma Thôn Phệ của Cơ Động.

Hỏa Ma Thôn Phệ, chính là kỹ năng mà Cơ Động mới lĩnh ngộ được sau khi bị thương nặng trên Thánh Tà Đảo. Đó cũng không phải là kỹ năng của Hỏa Diễm Quân Vương hoặc là của Ám Viêm Ma Vương, mà là một cái dung hợp kỹ của hai đại quân vương. Đúng vậy, cái kỹ năng này cũng không phải do hắn kế thừa của hai đại quân vương, mà là thông qua hai cái kỹ năng của hai đại quân vương mà lĩnh ngộ ra một cái kỹ năng hoàn toàn mới. Căn bản của nó chính là sự tồn tại của Thái Cực Âm Dương Ngư, lại thêm Thiên Chi Ngọc khiến cho Âm Dương Ngư lại phát sinh ra biến hóa, Hỗn Độn Chi Hỏa phát triển vượt bậc, hắn mới có thể lĩnh ngộ ra, sáng tạo ra cái kỹ năng này. Đúng là nhờ vào Hỏa Ma Thôn Phệ, nháy mắt hấp thu toàn bộ Hỏa nguyên tố khổng lồ của Liệt Hỏa Liêu Nguyên, mới giúp cho hắn không cần hao phí bất cứ chút ma lực nào của mình, đã có thể ngưng tụ ra Hỏa Diễm Quân Vương Chi Thể.

Hỏa Ma Thôn Phệ, có thể trong khoảng thời gian nháy mắt hấp thu hỏa diễm bên ngoài hóa thành của mình mà sử dụng. Bất luận là Dương Hỏa hay Âm Hỏa, đều hoàn toàn có thể áp dụng. Chỗ bá đạo của kỹ năng này cũng chính là ở đây. Nếu là trước đây, Liệt Hỏa Liêu Nguyên nhiều nhất cũng chỉ là không thể xúc phạm tới thân thể Cơ Động, nhưng hiện tại, hắn liền có thể sử dụng Hỏa Ma Thôn Phệ hấp thu hòa toàn, trợ giúp mình phóng xuất ra Hỏa Diễm Quân Vương Chi Thể. Mặc dù hiện tại Cơ Động vẫn không thể nào sử dụng ra Hỗn Độn Chi Hỏa, nhưng cái kỹ năng này không thể nghi ngờ chính là chỗ tốt do Hỗn Độn Chi Hỏa mang đến.

Hai đại quân vương sau khi Cơ Động phóng thích ra Siêu Tất Sát Kỹ Nhật Nguyệt Âm Dương Giới, đã chính thức dung hợp lại làm một. Hơn nữa hắn còn có được Hỗn Độn Chi Hỏa, tuy rằng hiện tại ma lực Cơ Động cũng chưa tính là cường đại, nhưng về mặt thuộc tính mà xét, hắn có thể xưng là Hỏa Diễm Chi Vương. Đúng là bởi vì như thế, cho nên bất cứ hỏa diễm nào hắn cũng có thể tiến hành hấp thu chuyển hóa. Tuy rằng hiện tại kỹ năng Hỏa Ma Thôn Phệ của hắn vẫn chưa hoàn toàn thuần thục, chỉ có thể tạm thời lợi dụng ma lực vừa thôn phệ được mà thôi. Nhưng Cơ Động tin tưởng, trong tương lai không xa, hắn hoàn toàn có thể cải tiến thêm hoàn mỹ.

Hai gã đối thủ đột nhiên biến thành một. Cảm nhận được khí thế cường hãn khủng bố của Hỏa Diễm Quân Vương Chi Thể, Thủy Nhược Hàn cũng không khỏi phải hớp một ngụm khí, nhưng mà, đây cũng không phải là lần đầu tiên tham gia Thánh Tà Chiến Trường, hơn nữa lại còn là tinh anh của Âm Dương Học Đường, cơ hội tốt như thế, hắn làm sao có thể bỏ qua cơ chứ?

Một thanh băng mâu thon dài hơn mười thước lặng
yên đâm ra, người tới mâu tới. Ngay khi Minh Dương Săn của Cơ Động bùng nổ, kim sắc hỏa diễm chói mắt hấp dẫn ánh mắt của mọi người, thanh băng mâu trên tay Thủy Nhược Hàn đã từ sau lưng đâm xuyên qua thân thể của gã Hắc Ám Giáp Mộc ma sư, phá vỡ trái tim, một kích tuyệt mệnh.

Đối với phản ứng của Thủy Nhược Hàn, Cơ Động đã hóa thân thành Hỏa Diễm Quân Vương Chi Thể, nhìn hắn, giơ tay đưa một ngón tay cái về phía hắn. Thủy Nhược Hàn cũng cười đáp lại, đồng dạng làm ra thủ thế tương tự. Căn bản không cần dùng ngôn ngữ trao đổi, sự liên thủ ngắn ngủi của hai người cũng đã hoàn thành tốt đẹp. Cũng lại có thêm hai gã Hắc Ám ma sư nữa lại bởi vì Cơ Động trực tiếp hoặc gián tiếp xử lý.

Hắc Ám Quý Thủy Thánh Đồ Hàn Vũ và Hắc Ám Ất Mộc Thánh Đồ Hạt Tử, hai người sau khi hai cái Tất Sát Kỹ va chạm nhau đã lập tức đề tụ ma lực, nhanh chóng đuổi theo. Nhưng mà, khi bọn họ nhìn thấy một màn kỳ cảnh phát sinh khi nãy, từ sâu trong nội tâm không khỏi một trận phát lãnh.

Hàn Vũ lúc này đã choáng đầy hối hận, hiện tại hắn đã hiểu được vì sao lúc trước Hạt Tử lại đánh giá cao nam nhân này đến như thế. Lúc trước mình đã từng gọi hắn là cây thương bạc bằng sáp, nhìn thì đẹp mà không xài được. Hiện tại xem ra, gã nam nhân này lại giống như là vị quân vương nắm quyền sinh sát trong tay vậy. Trong tình huống bị hai gã Thiên Can Thánh Đồ đuổi theo truy sát, không ngờ vẫn có thể thong dong giết người như thế. Cảm giác bất lực khiến cho khí thế hai người bị tổn hao đáng kể.

Cơ Động tự nhiên cũng sẽ không đoán nổi hai gã Hắc Ám Thiên Can Thánh Đồ kia đang nghĩ cái gì. Trước lúc hắn gia nhập chiến trường, cục diện chiến đấu giữa hai bên vốn là đang cân bằng. Bên phía của Hắc Ám ma sư, thực lực tổng hợp lại thậm chí còn mạnh hơn đám Quang Minh ma sư một chút, nhất là mấy vị Hắc Ám Thiên Can Thánh Đồ, phóng thích ra chính là Cực Hạn Ma Lực, gây cho người của Thiên Can Quân Đoàn không ít thương vong. Ít nhất phải cần đến hai người của Âm Dương Học Đường mới có thể miễn cưỡng cầm cự với một gã Thánh Đồ. Không hề nghi ngờ, thực lực của Thiên Can Thánh Đồ một khi tăng lên, liền có được những ưu thế mà những ma sư bình thường không thể nào có được. Trải qua năm năm, thực lực chênh lệch giữa hai bên cũng đã bị kéo gần lại nhiều. Đương nhiên, đây là dưới tình huống đám người Quang Minh Thiên Can Thánh Đồ chưa có gia nhập chiến trường.

Nhưng mà, ngay sau khi Cơ Động gia nhập trận chiến, ngay cả Hạt Tử đến ngăn cản hắn cũng không có chút tác dụng nào, phải tăng cường thêm một gã Hắc Ám Quý Thủy Thánh Đồ Hàn Vũ cũng khiến cho phía Quang Minh ma sư trên chiến trường trở nên thoải mái hơn rất nhiều.

Hơn nữa Cơ Động lại liên tiếp ra tay, đã có hơn mười gã Hắc Ám ma sư trực tiếp hoặc gián tiếp vì hắn mà chết. Tình huống này một khi kéo dài, thực lực của hai bên sẽ một lần nữa khôi phục lại thế cân bằng, hơn nữa bên phía Quang Minh ma sư còn mơ hồ có chút áp chế. Điều khiến cho Hàn Vũ và Hạt Tử cảm thấy khủng bố nhất chính là, Cơ Động đánh chết nhiều người như vậy, thế nhưng ma lực của hắn tựa hồ cũng không có chút tiêu hao nào. Hỏa Diễm Quân Vương Chi Thể vừa xuất hiện, bản thân Hắc Ám Quý Thủy Thánh Đồ Hàn Vũ vốn là Thủy khắc Hỏa thuộc tính, thế nhưng trong lòng cũng không khỏi phải cảm thấy hoảng sợ. Hắn cũng không dám bỏ lại Hạt Tử một mình đuổi theo.

Đúng lúc này, một tiếng phượng hót to rõ chợt từ trên người Cơ Động vang ra. Kim quang chói mắt phát ra, một cặp cánh chim dang rộng, mang theo kim sắc hỏa diễm chói mắt, Thực Nhật Phượng Hoàng Hỏa Nhi từ trong Chu Tước Thủ Trạc trên cổ tay phải Cơ Động phóng thẳng lên trời. Thân thể nó cũng không quá lớn, nhưng mà, cộng thêm ma lực Cực Hạn Dương Hỏa, hình thái nhìn qua giống như đúc Chu Tước. Tuy rằng ma lực ba động còn kém xa Chu Tước, nhưng mà khí tức Cực Hạn Dương Hỏa nháy mắt bốc lên, khiến cho Hàn Vũ cùng với Hạt Tử không tự chủ cũng phải dừng bước lại.

Hạt Tử nhịn không được hô to:

- Không thể nào, hắn còn có ma thú đồng bọn nửa sao? Con này, con này chẳng lẽ là Chu Tước sao?

Hỏa Nhi và Cơ Động tâm ý tương thông, Cơ Động phất tay phải một cái, Hỏa Nhi đã bay thẳng lên trời. Toàn bộ không trung bởi vì sự tồn tại của hắn mà trở nên sáng chói, kim sắc hỏa diễm sáng lạn trên không trung hóa thành một đạo kim quang nồng đậm, giống như một viên lưu tinh màu vàng kim phóng thẳng về phía thung lũng bay tới. Cơ Động làm như vậy đương nhiên là có mục đích. Bởi vì trong cuộc đại chiến khác ở đây, tám gã Quang Minh Thánh Đồ đang quần công con Bá Vương Lôi Hỏa Long kia đã gặp phiền toái lớn.

Mặc dù Cơ Động không ngừng chiến đấu ở đây, nhưng tinh thần lực khổng lồ của hắn lại là bao quát toàn trường. Có Hỗn Độn Chi Hỏa cùng với tinh thần lực được tăng cường sau khi phóng thích ra Siêu Tất Sát Kỹ, lúc này hắn đã hoàn toàn nắm chắc rõ ràng mỗi một phân biến hóa trên chiến trường. Nếu không, hắn cũng sẽ không xuất thể nào xuất hiện ở những nơi cần thiết nhất. Giống như hai gã đối thủ của Thủy Nhược Hàn kia, thực lực bản thân mặc dù không tầm thường, nhưng hiện tại đang cuốn lấy vị xếp thứ năm trong Âm Dương Học Đường. Nếu như để bọn họ rảnh tay, đối với cục diện của chiến trường sẽ có ảnh hưởng không nhỏ. Mặc dù vậy, hắn cũng đồng thời chú ý tình huống của chiến trường bên kia.

Giữa không trung, hồi quyết chiến của Lôi Đế Phất Thụy cùng với Chung Cực Binh Khí Lý Vĩnh Hạo tuy rằng đã tiến đến cục diện gay cấn, nhưng thực lực hai bên chênh lệch nhau quá ít, trong lúc nhất thời cũng không thể phân thắng bại. Nhưng mà, đám Quang Minh Thiên Can Thánh Đồ bên kia lại sắp chống đỡ không nổi nữa. Đối với những người khác, Cơ Động có thể không quan tâm, lại càng không nghĩ tới chuyện trợ giúp bọn họ đạt được thành quả. Nhưng mà, Diêu Khiêm Thư dù sao cũng đã từng giúp qua hắn, không có Diêu Khiêm Thư, hắn cũng không có khả năng học được Âm Dương Song Hỏa Pháp Trận, phần nhân tình này hắn cũng không thể bỏ qua.

Tám gã Quang Minh Thiên Can Thánh Đồ kia đúng như Cơ Động dự đoán, bọn họ tới đây chính là vì muốn hôi của. Có thể trở thành Thánh Đồ, bọn họ không chỉ là có được Cực Hạn Ma Lực, nhưng đồng thời, bọn họ cũng vô cùng thông minh. Tuy rằng bọn họ tự đánh giá mình rất cao, mục hạ vô nhân, thế nhưng quả thật bọn họ cũng có thực lực nhất định.

Bọn họ ẩn nấp gần đây cũng đã một khoảng thời gian rồi, sau khi cẩn thận cân nhắc, thương lượng qua, mới lựa chọn thời cơ thích hợp mà động thủ. Thời cơ mà bọn họ lựa chọn, chính là thời điểm mà Lôi Đế không có khả năng tranh đoạt với bọn họ. Bởi vì nếu bọn họ ra tay, sẽ nhất định khuấy động toàn bộ thế cục, khiến cho cục diện giằng co giữa hai bên hóa thành chân chính hỗn chiến. Chỉ cần trước khi đại chiến giữa hai bên Quang Minh và Hắc Ám kết thúc, bọn họ có thể đánh chết con Bá Vương Lôi Hỏa Long kia, chỗ tốt tự nhiên là thuộc về bọn họ.

Đương nhiên, bọn họ cũng không hoàn toàn quên mất bản thân chính mình là Quang Minh Thiên Can Thánh Đồ. Bất quá trong suy nghĩ của bọn họ, đầu tiên là đạt được chỗ tốt trước, sau mới mới tính đến chuyện đối phó với người của Hắc Ám ma sư. Chính bởi vì sự tính toán ích kỷ này của bọn họ, mới khiến cho trong lòng Cơ Động hoàn toàn phân rõ giới hạn với bọn họ.

Nhưng mà, đến khi chân chính ra tay, bọn họ mới hiểu được đầu Bá Vương Lôi Hỏa Long này khủng bố đến mức nào, vì sao ma Phất Thụy đến giờ hắn vẫn chỉ giằng co chứ không có chân chính động thủ.

Cửu Giai Đỉnh Cấp ma thú đáng sợ đến mức nào? Thân hình khủng bố cao hơn sáu mươi thước, mỗi lần thân thể khổng lồ kia xoay chuyển liền khiến cho đất rung núi chuyển a! Điều khiến cho tám vị Quang Minh Thiên Can Thánh Đồ này bất đắc dĩ chính là, thuộc tính áp chế mà Cực Hạn Ma Lực của bọn họ sinh ra, không ngờ lại đối với đầu Bá Vương Lôi Hỏa Long khổng lồ kia lại chẳng hề có tác dụng gì. Căn bản là không tạo được nửa phần áp chế nữa.

Mặc dù bọn họ có tám người, nhưng mà, lại thiếu mất Âm Dương Song Hỏa, Ngũ Hành không được đầy đủ, liền không thể sử dụng ra Ngũ Hành Áp Chế.


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện