Đối mặt với công kích bất ngờ từ sau phóng tới như vậy, Diêu
Khiêm Thư xoay người, chụp lấy Cơ Động đang toàn lực đề tụ ma lực và Dạ
Tâm đang bị toàn diện áp chế quăng ra ngoài. Ngay thời điểm hắn một mình đối mặt với ba mũi băng trùy không thể nào ngăn cản nổi kia, một thân
ảnh tròn trịa khổng lồ chợt từ sau lưng hắn xuất hiện trong tầm mắt mọi
người.
Thân ảnh kia giống như một khối cầu màu xanh biếc nháy mắt phình to, không ngờ xuất phát sau mà đến trước, nháy mắt đã xuất hiện
trước mặt Diêu Khiêm Thư, chắn trước ba mũi băng trùy màu tím kia, há
cái miệng khổng lồ y như một bồn máu đường kính hơn hai mươi thước,
khiến người ta kinh khiếp. Ma lực Thanh Long Đồ Đằng của Diêu Khiêm Thư
còn có ba mũi băng trùy kia lần lượt chui hết vào trong cái miệng khủng
bố kia của nó.
Cơ Động, thân thể đang còn ở không trung, điên
cuồng ngưng tụ ma lực chuẩn bị trợ giúp Diêu Khiêm Thư, Dạ Tâm lúc này
đang ngưng tụ ma lực, cố gắng chống đỡ ma lực áp chế, không thể trợ giúp Diêu Khiêm Thư cùng với Diêu Khiêm Thư đang bùng nổ ma lực chuẩn bị đối phó công kích của ba mũi băng trùy. Giờ phút này đây cả ba người không
khỏi toàn thân lâm vào ngây ngốc.
Xuất hiện trước mắt bọn họ
chính là cặp mông phì lủ cực kỳ khổng lồ của Cúc Hoa Trư. Thân thể nó đã biến thành to lớn hơn năm mươi thước, cái đuôi nhỏ xíu uốn khúc sau
mông nó không ngừng lúc la lúc lắc, tựa hồ vô cùng sảng khoái vậy. Nhìn
qua cực kỳ buồn cười. Ngoài ra còn có vô số thanh âm răng rắc của băng
khối bị nghiền nát không ngừng từ trong miệng nó truyền ra. Hào quang
chợt lóe lên một chút, thân thể Cúc Hoa Trư đã khôi phục lại bình
thường.
Chẳng qua sau khi Cúc Hoa Trư hiện ra bản thể, khí tức
Thập Giai Thần Thú của nó lập tức khuếch tán mở rộng ra. Cảm nhận được
khí tức của nó, Tử Băng Thiên Ma Giao vốn đã chuẩn bị liều mạng với Lôi
Ngục Thần Phủ cùng với Tử Lôi Diệu Thiên Long vừa mới xuất hiện, nó tựa
hồ như bị cái gì kích thích vậy, quay đầu bỏ chạy.
Xoay người lại, Cúc Hoa Trư nhìn về phía Diêu Khiêm Thư, tức giận nói:
- Trong đầu ngươi có trí óc gì không đó? Nhất thời xúc động cũng không có nhìn lại xem mình có đủ thực lực hay không. Ngươi chết đi thì cũng mặc
kệ ngươi đi, nhưng lại liên lụy đến Bổn Thánh Trư lão nhân gia ta a! Bất quá đã lâu rồi cũng không có ăn qua băng khối, hương vị tựa hồ cũng
không đến nổi nào.
Diêu Khiêm Thư lúc này mới tỉnh táo lại:
- Heo ú chết dẫm kia, ngươi có tiêu hóa nổi không đó?
Cúc Hoa Trư hừ một tiếng:
- Bổn Thánh Trư ta có cái bao tử đương kim thiên hạ đệ nhất, chút xíu
băng khối kia nhằm nhò gì với ta? Ngay cả nhét kẽ răng còn không đủ nữa
là.
Vừa nói nó vừa nhảy tót lên trên ngực Diêu Khiêm Thư.
Diêu Khiêm Thư liếc mắt nhìn sang Cơ Động đang té ngồi trên mặt đất, trong
lòng hai người đồng thời xuất hiện một cỗ ý niệm trong đầu: Con Cúc Hoa
Trư này tựa hồ cũng không phải hoàn toàn phế thải như lời nó nói a! Vừa
rồi tốc độ mà nó trong nháy mắt thể hiện ra cùng với khả năng cắn nuốt
Tất Sát Kỹ của người khác đồng thời dùng dạ dày tiêu hóa ma lực, loại kỹ năng này tuyệt đối là không thể tưởng tượng nổi.
Nguy cơ bên này của bọn hắn đã được giải trừ, Tử Lôi Diệu Thiên Long lập tức phóng
thẳng về phía hồ nước. Đồng thời Phất Thụy cũng đã giải quyết xong đám
băng trùy Tất Sát Kỹ kia bằng vào năng lực cường hãn của Lôi Ngục Thần
Phủ. Tất Sát Kỹ của Tử Băng Thiên Ma Giao tuy rằng cường hãn nhưng cũng
không thể nào tổn thương được hắn.
Lôi Đế và Tử Lôi Diệu Thiên
Long kết hợp lại một chỗ, khiến cho uy thế nhất thời tăng lên khủng bố,
nhưng mà tốc độ chạy trốn của Tử Băng Thiên Ma Giao cũng là cực kỳ kinh
người, trực tiếp chui xuống lòng hồ bỏ chạy.
Phất Thụy gầm lên
một tiếng, ma lực Lôi thuộc tính nồng đậm không ngừng nở rộ trên không
trung. Tử Lôi Diệu Thiên Long dang rộng cặp cánh, phóng thẳng xuống mặt
hồ. Thân thể khổng lồ trong không trung có khí thế che lấp thiên địa,
khiến mọi người nhìn qua phải kinh hãi. Ấn ký hình tia chớp trước ngực
Tử Lôi Diệu Thiên Long đột nhiên sáng lên, phá thể mà ra, hóa thành một
đạo tia chớp thuần túy khổng lồ. Đạo tia chớp này cũng không có oanh
kích xuống Tử Băng Thiên Ma Giao đang điên cuồng chạy trốn dưới mặt hồ,
mà là bay thẳng lên không trung.
Tia lôi đình ma lực ngưng tụ gần như thực thể kia cùng với thanh Lôi Ngục Thần Phủ mà Lôi Đế Phất Thụy
đang giơ cao trên không trung dung hợp thành một thể. Chính xác mà nói,
hẳn là nó bị Lôi Ngục Thần Phủ hoàn toàn thôn phệ mới đúng. Thanh chiến
phủ vốn đã khổng lồ kia chợt rời khỏi tay Phất Thụy, trên không trung
không ngừng tăng vọt lên, nháy mắt đã biến thành một thanh chiến phủ
khổng lồ dài hơn ba mươi thước. Trên bầu trời, Vạn Lôi Kiếp Ngục Giới
kịch liệt ba động mãnh liệt. Toàn bộ không trung nơi hào quang của Lôi
Ngục Thần Phủ bao phủ đã hoàn toàn biến thành màu tím sẫm, ngay cả sóng
trào trên mặt hồ cũng tựa hồ yếu đi mấy phần.
Oanh long…
Một đạo lôi đình khổng lồ chợt từ trên Vạn Lôi Kiếp Ngục Giới giáng xuống,
đánh mạnh lên Lôi Ngục Thần Phủ. Thanh cự phủ kia cũng không có chém
xuống con Tử Băng Thiên Ma Giao, mà trên không trung xoay tròn một vòng, lưỡi búa cắt vào không khí tạo thành một vòng tròn hoàn chỉnh. Ngay sau đó một màn khủng bố chợt xuất hiện. Trong phạm vi thanh Lôi Ngục Thần
Phủ kia vừa mới cắt ra, một mảng không gian hình trụ tròn không ngờ nháy mắt đổ ụp xuống, lặng yên không một tiếng động biến mất, hóa thành một
mảnh không gian hoàn toàn tối đen. Từ trong không gian tối đen đó mang
theo một cỗ khí tức khủng bố cực kỳ cường đại cùng với một cỗ hấp lực
phô thiên cái địa. Cơ hồ trong nháy mắt toàn bộ nước trong hồ bên dưới
cũng đã bị nó hút hết, thân thể khổng lồ của Tử Băng Thiên Ma Giao đang
ẩn nấp trong đó cũng ngạnh sinh bị hút lên.
Cúc Hoa Trư lúc này
đang nằm trên ngực Diêu Khiêm Thư, nhìn thấy một màn này, cặp mắt ti hí
của nó không khỏi hơi hơi nheo lại, chép miệng không ngừng, thỉnh thoảng lại còn nuốt nước bọt, khiến kẻ khác nhìn qua có thể tưởng tượng nó vô
cùng thèm muốn được ăn thanh Lôi Ngục Thần Phủ kia.
Tử Băng Thiên Ma Giao đã hoàn toàn bị kéo hết lên khỏi mặt hồ, lúc này mọi người mới
có thể nhìn thấy thân thể nó khủng bố đến mức nào. Thân thể thô to,
đường kính hơn hai thước, chiều dài thân thể khoảng chừng ba mươi thước, thân hình vô cùng hùng tráng. Ngay chính giữa cặp sừng khổng lồ trên
đầu nó có một hàng gai nhọn hoắc kéo dài đến tận chót đuôi mới chấm dứt. Trên tầng gai nhọn này phát ra hàn khí cực kỳ khủng bố, mỗi lần nó giãy dụa lại có một tầng hàn khí mãnh liệt phát ra. Kỳ lạ nhất chính là,
phía dưới bụng nó lại có bốn khối u lớn chĩa ra.
Mọi người ở đây
đều có nghiên cứu nhất định đối với ma thú, hơn nữa đặc tính của Tử Băng Thiên Ma Giao cũng không khó đoán cho lắm. Bốn khối u lớn dưới bụng nó
là biểu hiện rõ ràng cho thấy khoảng cách đến lúc nó tiến giai thành
rồng đã còn không xa. Một khi bốn khối u kia nổi ra hoàn toàn, thì con
Tử Băng Thiên Ma Giao kia cũng đã tiến hóa toàn diện thành Thập Giai,
hơn nữa một bước hóa rồng. Như vậy, thực lực của nó cũng sẽ nảy sinh
biến hóa long lòng lở đất.
Bất luận con Tử Băng Thiên Ma Giao này có bao nhiêu tiềm lực đi chăng nữa, lúc này mọi người nhìn thấy trong
cặp mắt nó cũng chỉ có sự sợ hãi mãnh liệt cùng với kinh hoàng. Thân thể khổng lồ của nó không ngừng liều mạng giãy dụa. Mỗi lần nó giãy dụa,
một tầng quang mang Quý Thủy ma lực cường hãn không ngừng từ trong cơ
thể bộc phát ra, cố gắng thoát khỏi hấp lực của tầng không gian sụp đổ
từ trên không trung kia.
Mà ngay tại lúc này, thanh Lôi Ngục Thần Phủ đang phiêu phù trên không trung kia lại hoàn toàn bộc phát ra uy
lực thần khí cực kỳ cường hãn của mình. Ma lực do Tử Lôi Diệu Thiên Long phát ra để duy trì hắc động Không Gian Tháp Hãm màu đen do Lôi Ngục
Thần Phủ phóng thích kia không ngờ đã mạnh mẽ bị điên cuồng hấp xả ra.
Hắc động của Không Gian Tháp Hãm vừa biến mất, hấp lực do nó phát ra cũng đồng thời biến mất. Con Tử Băng Thiên Ma Giao đang không ngừng dãy dụa trong không trung nhất thời cảm giác được thân thể mình không còn bị hút đi. Thân thể thô nặng cực kỳ khủng bố của nó nhất thời rơi thẳng xuống mặt hồ bên dưới. Mà thanh Lôi Ngục Thần Phủ sau khi phóng thích xong Không Gian Tháp Hãm kia, nhất thời mang theo một tầng hắc quang nồng đậm giống như một đạo tia chớp màu đen từ trên không trung rơi thẳng xuống dưới.
Những phản ứng bùng nổ mạnh mẽ trong không trung khiến cho Cơ Động, vốn có lục cảm cực kỳ nhạy bén có thể cảm nhận rõ ràng được vì sao uy lực của Lôi Ngục Thần Phủ lại cường đại đến mức như vậy, những ma kỹ cấp bậc Tất Sát Kỹ thông thường căn bản không có khả năng so sánh được với nó. Cho dù uy lực của nó còn chưa đạt đến cấp bậc Siêu Tất Sát Kỹ, bởi vì nó dù sao cũng chỉ có uy lực công kích đơn thể mà thôi, nhưng uy lực của nó cũng không kém hơn hiệu quả công kích của Nhật Nguyệt Âm Dương Giới chút nào, chỉ kém ở chỗ Nhật Nguyệt Âm Dương Giới là công kích phạm vi lớn mà thôi. Thanh Thần Khí uy lực lớn như vậy hiển nhiên Phất Thụy với thực lực hiện tại cũng không có khả năng khống chế nổi. Mọi người lần đầu tiên chứng kiến được uy lực của Thần Khí, trong lòng không khỏi cảm thán, nếu như Thiên Can Thần Trang cũng có uy lực không kém hơn Lôi Ngục Thần Phủ này, một khi đám Cơ Động và Diêu Khiêm Thư có thể có được một kiện Thần Khí như thế, không thể nghi ngờ là thực lực sẽ tăng lên một bậc khác.
Tử Băng Ma Thiên Giao lúc này vừa mất đi hấp lực cường đại từ Lôi Ngục Thần Phủ, thân thể khổng lồ ầm ầm rơi xuống. Mặc dù bản thân nó là Cửu Giai Ma Thú cực kỳ cường đại, có tiềm lực tấn cấp thành Thập Giai Thần Thú, nhưng dù sao nó cũng không có khả năng phi hành lúc này
cũng không có biện pháp gì cả. Thân thể khổng lồ cộng thêm thể trọng khủng bố của nó kịch liệt rớt xuống, giờ phút này đây, thân thể nó đã rời khỏi hồ nước, chơi vơi trong không trung, không có Thủy nguyên tố phụ trợ, thực lực nó giảm đi khá nhiều. Ma kỹ Không Gian Tháp Hãm do Lôi Ngục Thần Phủ gây ra hấp lực cường đại cũng khiến cho thân thể nó tê liệt toàn thân.
Kỹ năng do Phất Thụy phát ra có thể nói là tập trung gần như toàn bộ ma lực Cực Hạn Dương Lôi bảy mươi bốn cấp của hắn cộng thêm ma lực của Tử Lôi Diệu Thiên Long và uy lực cường hãn của Lôi Ngục Thần Phủ dung hợp thành một thể mới bùng nổ ra uy lực cực kỳ cường đại. Một kích này đã có thể nói không phải hoàn toàn là ma kỹ Lôi thuộc tính, lại còn mang theo Không Gian Tháp Hãm, hơn nữa khi bùng nổ lại còn phát sinh ra năng lượng đặc tính hủy diệt nữa. Phải biết rằng bản thân Phất Thụy và Tử Lôi Diệu Thiên Long cũng đã tương đương với hai đầu Cửu Giai Ma Thú, khi hai đại cường giả liên hợp lại, uy lực tăng lên không biết bao nhiêu lần, huống chi lại còn thêm Thần Khí hỗ trợ nữa.
Tử Băng Thiên Ma Giao lúc này cảm nhận rõ ràng được khí tức tử vong mãnh liệt. Đối diện với sinh tử tồn vong, đầu Cửu Giai Ma Thú này đem toàn bộ tiềm lực, sinh mệnh lực của mình hoàn toàn bùng nổ ra hết. Cái đầu trâu lại một lần nữa ngước lên, đem Nội Đan của mình phun ra, lúc này đây khỏa Nội Đan trực tiếp bay lên, dừng lại trên đỉnh đầu nó, ngay giữa cặp sừng cong. Hai đạo Quý Thủy Ma Lực màu tím sẫm từ trên cặp sừng bay lên, giao nhau lại một chỗ. Ma lực khổng lồ ba động, ở trên không trung hóa thành một đoàn băng tinh màu tím bay lên mang theo khỏa Nội Đan Giao Châu mà nó vừa phun ra trực tiếp bay lên, chắn ngay trước đạo lôi điện màu đen do Lôi Ngục Thần Phủ đánh xuống kia.
Đoàn tinh thể màu tím biếc kia nhìn qua cũng không lớn, nhưng lại bao hàm ma lực Giao Châu của Tử Băng Thiên Ma Giao đang trong tình huống nguy cấp mà phóng thích ra.
Ngay khi tia chớp màu đem cùng với đoàn tinh thể màu tím biếc kia va chạm với nhau, trong nháy mắt đoàn tinh thể kia đã hoàn toàn biến thành màu đen tuyền. Ngay sau đó đạo tia chớp màu đen kia cũng vẫn như trước xuyên qua đoàn tinh thể màu đen, oanh kích lên trên người Tử Băng Thiên Ma Giao.
Tử Băng Thiên Ma Giao hiển nhiên không phải là đối thủ của Lôi Đế cùng với Tử Lôi Diệu Thiên Long liên thủ, kêu thảm lên một tiếng. Luồng lôi điện màu đen tuyền nháy mắt bùng nổ mãnh liệt trên thân thể nó, quang mang bay tán loạn bốn phía. Cả thân thể nó kịch liệt run rẩy một trận, rất hiển nhiên là đã bị ma lực Cực Hạn Dương Lôi xâm nhập vào trong cơ thể.
Thân hình Tử Lôi Diệu Thiên Long khẽ chuyển một chút, cái long vỹ khổng lồ của nó quét ngang một, đập cật lực lên trên người Tử Lôi Diệu Thiên Long, đem thân thể khổng lồ của nó hất một trực tiếp bay vút về phía rừng cây.
Tầng quang hoàn tinh thể màu đen trên không trung rất nhanh tan rã ra, chỉ còn lại khỏa Giao Châu và Lôi Ngục Thần Phủ. Lôi Ngục Thần Phủ nhanh chóng bay về phía Phất Thụy. Phất Thụy phất tay về phía khỏa Giao Châu, một đạo lôi điện đã phách không bay xuống, bao trùm lên khỏa Giao Châu đang kịch liệt run rẩy trong không trung, khỏa Lôi Châu bị luồng lôi điện kia trực tiếp lôi kéo, bay về phía nắm tay của Phất Thụy.
Oanh…
Thân thể khổng lồ của Tử Băng Thiên Ma Giao đụng ngã hơn mười khỏa đại thụ mới ngừng lại được. Toàn thân nó lúc này đã bị một tầng lôi điện màu đen bao phủ. Nó đã bị Lôi Ngục Thần Phủ đánh bị thương nặng, hơn nữa lại mất đi Giao Châu, hiên nhiên nó đã không còn lực phản công nữa. Trận chiến rốt cuộc cũng đã chấm dứt.
Nhìn qua tựa hồ như là con Cửu Giai Ma Thú này bị khuất phục một cách dễ dàng, nhưng trên thực tế, Phất Thụy cũng không thoải mái chút nào. Nếu không phải khi nãy con Tử Băng Thiên Ma Giao kinh hoàng muốn bỏ chạy, hắn cũng không thể chớp đúng thời cơ tốt như vậy, thậm chí Tử Băng Thiên Ma Giao còn chưa kịp làm ra bất cứ công kích cường hãn gì đã bị hắn tấn công một kích trí mạng, bị thương nặng.
Cơ Động cũng không có nhìn Tử Băng Thiên Ma Giao, lại mang ánh mắt nghi hoặc nhìn về phía Cúc Hoa Trư đang nằm trên ngực Diêu Khiêm Thư, chậm rãi nói:
- Con Tử Băng Thiên Ma Giao này tựa hồ rất sợ ngươi a!
Cúc Hoa Trư dương dương tự đắc, nói:
- Chuyện đó là đương nhiên, một con Cửu Giai Ma Thú nhỏ nhoi như nó so sánh với bổn Thánh Trư còn kém không biết bao nhiêu mà nói. Cảm nhận được khí tức cường đại của ta, nó làm sao có thể không sợ được cơ chứ? Không có ta các ngươi có thể dễ dàng thu phục được nó hay sao? Còn không mau đền đáp ta nữa. Thù lao tốt nhất chính là đem nó cho ta lót dạ đi.
Ánh mắt Cơ Động vẫn như trước, tràn ngập nghi hoặc nhìn nó. Thực lực Tử Băng Thiên Ma Giao tương đối cường hãn, hơn nữa lúc đó nó đang thể hiện ra thực lực cường hãn, công kích về phía bọn họ, không thể nào chỉ vừa mới cảm nhận được khí tức của Thập Giai Ma Thú đã vội quay đầu bỏ chạy. Khi đó nó thậm chí còn chưa có nhìn thấy Cúc Hoa Trư như thế nào, đã vội vàng phản ứng, tựa hồ cũng hơi quá mẫn cảm. Bởi vì nếu nó chịu khó cảm thụ cẩn thận, liền có thể phát hiện ra khí tức Thập Giai Ma Thú của Cúc Hoa Trư mặc dù tràn ập lực áp bách, nhưng cũng không hề có khí tức công kích a. Cũng chính vì nguyên nhân này nên Cơ Động mới khẳng định Cúc Hoa Trư quả thật là một con ma thú không có lực công kích. Những ma sư có Cực Hạn Ma Lực cũng có khả năng cảm nhận sâu sắc hơn người bình thường. Diêu Khiêm Thư thậm chí còn từng sử dụng ma lực cùng thuộc tính đi cảm nhận ma lực biến hóa trên người Cúc Hoa Trư, quả thật nó đúng là một phương thức tồn tại ma lực cực kỳ đặc biệt. Ngay cả Diêu Khiêm Thư bản thân là Giáp Mộc Thánh Đồ cũng không hiểu nổi vì sao ma lực toàn thân nó chỉ toàn là sinh mệnh lực khổng lồ, thế nhưng không hề có chút khí tức công kích nào cả, tựa hồ như là thân thể Cúc Hoa Trư hoàn toàn do sinh mệnh lực ngưng tụ thành hình vậy.
Phất Thụy tay cầm Giao Châu từ trên trời giáng xuống, Tử Lôi Diệu Thiên Long từ trên trời phiêu nhiên hạ xuống, cặp long trảo khổng lồ phân biệt chụp lên người Tử Băng Thiên Ma Giao. Thân thể nó vốn đã bị thương nặng, thân là Cửu Giai Ma Thú nhưng cũng không còn chút năng lực để phảng kháng. Ma lực Lôi thuộc tính khổng lồ khiến cho nó toàn thân tê liệt.
Phất Thụy từ trên lưng Tử Lôi Diệu Thiên Long nhảy xuống. Lôi Ngục Thần Phủ hóa thành một đạo tử quang một lần nữa dung nhập lên con mắt thứ ba trên trán hắn. Phất Thụy bình thường trầm ổn, nghiêm nghị, lúc này trên mặt cũng không thể che dấu vẻ hưng phấn. Lần đầu tiên chân chính sử dụng Thần Khí Lôi Ngục Thần Phủ liền có thể chế trụ một đầu Cửu Giai Ma Thú, đây tuyệt đối là chiến tích huy hoàng nhất của hắn từ trước tới giờ.
Quan trọng nhất chính là bắt Tử Băng Thiên Ma Giao xong, ma lực của hắn cũng không có tiêu hao bao nhiêu, đây chính là hiệu quả khủng bố của Thần Khí.
Cơ Động, Dạ Tâm và Diêu Khiêm Thư đồng thời phi thân lại đến bên cạnh Phất Thụy. Ba người đồng thời nhìn chằm chằm vào khỏa Giao Châu màu đen, dần dần khôi phục thành màu tím, đang không ngừng giãy dụa trong tay Phất Thụy. Sự hưng phấn trong mắt Dạ Tâm khó có thể che dấu được. Thân là cường giả bài danh thứ hai trong Âm Dương Học Đường, nàng vẫn luôn mong muốn có được một đầu ma thú cường đại thuộc về mình, nhưng nàng không muốn dễ dàng thu phục một đầu Lục Giai hay Thất Giai ma thú, hiện tại rốt cuộc cũng có được sự chọn lựa hoàn hảo.