Một ngụm Liệt Diễm Phần Tình vừa vào miệng, A Kim chỉ cảm thấy một cỗ khí tức nóng bỏng mang theo một luồng nhiệt cực kỳ kích thích nháy mắt từ trong khoang miệng của mình lan tràn đến mỗi
một góc trong toàn thân mình. Luồng nhiệt nóng bỏng kia giống như khiến
cho linh hồn của nàng bị đốt cháy lên vậy. Bản tính băng lãnh vốn có của nàng, trong nháy mắt đã bịt quét sạch không còn. Ngay sau đó, cảm xúc
kỳ dị kia liền theo ngụm rượu dịch kia theo luồng nhiệt mà lan tràn đến
mỗi ngóc ngách toàn thân của A Kim.
Ánh mắt của nàng dần dần trở
nên mê ly. Nàng tựa hồ cảm giác được có cái gì đang chinh phục lòng mình vậy. Loại cảm giác này trước giờ nàng chưa bao giờ có, cũng không nói
nên lời cái này là sự cảm thụ mãnh liệt đến như thế nào. Nàng giống như
là trở nên ngây ngốc, không còn bất cứ cảm giác nào nữa, một ly Liệt
Diễm Phần Tình kia cứ như vậy dần dần uống cạn. Mặt của nàng cũng đã trở nên đỏ bừng lên. Trong lòng ngực, cảm giác nóng bỏng nồng đậm không
ngừng nhảy lên. Mỗi một lần nhảy lên, đều khiến cho hô hấp của nàng trở
nên dồn dập thêm vài phần.
Liệt Diễm nói với Cơ Động:
- Tiếp tục luyện Dung Hợp Thần Thuật của ngươi đi. Thời gian cũng không còn
nhiều nữa, ngày mai chúng ta liền xuất phát trở về Trung Nguyên Thành.
Cơ Động cũng không tiếp tục nói gì, gật gật đầu, đi đến một bên tiếp tục
tu luyện. Mà Liệt Diễm thì kéo tay A Kim đi sang một bên. A Kim lúc này
vẫn như trước chìm đắm trong sự rung động do chén Liệt Diễm Phần Tình
kia, đối với chuyện phát sinh bên ngoài hết thảy vẫn chưa có cảm giác
gì.
Nhìn bộ dáng của A Kim, Liệt Diễm than nhẹ trong lòng:
- A Kim ơi A Kim, cảm xúc mà Cơ Động đưa vào trong rượu ngay cả ta cũng
không thể nào chống cự lại được, huống chi là ngươi. Thực xin lỗi, ta
cũng không muốn làm như vậy. Nhưng mà, ta sợ có một ngày ra nhất định
phải rời khỏi hắn, hắn sẽ không chịu nổi. Khi đó, ta hy vọng ngươi có
thể thay thế ta ở bên cạnh hắn vậy. Ngươi mất đi trí nhớ, tinh khiết như một tờ giấy. Có ngươi làm bạn hắn, ta cũng có thể yên tâm hơn. Mặc dù
ta hy vọng ngày đó cũng không bao giờ đến, nhưng mà, ta cũng không thể
không phòng ngừa chu đáo được. Thực xin lỗi, A Kim, chuyện này xem như
là thù lao cho việc ta đã cứu sống ngươi vậy. Có lẽ, ta đã quá ích kỷ.
Nhưng mà, vì hắn, ta thà rằng ích kỷ một lần. Ta cũng sẽ ở trong các
phương diện khác sẽ bồi thường chu đáo cho ngươi vậy.
o0o
Trung Nguyên Thành vẫn như trước vô cùng phồn hoa. Thời tiết hôm nay vô cùng
đẹp đẽ, không khí thoáng mát. Nhưng mà bên trong Tổng hội Ma Sư Công Hội tọa lạc trên đường lớn Mậu Thổ, không khí lại là ngưng trọng vô cùng dị thường.
Ngày mai, chính là ngày mà Ma Sư Công Hội đối mặt với sự
khiêu chiến của Ma Kỹ Công Hội. Đối với Ma Sư Công Hội mà nói, cái này
không hề nghi ngờ là trận đại chiến quan hệ đến sinh tử tồn vong. Thất
bại liền có ý nghĩa là Ma Sư Công Hội không còn tồn tại nữa. Mà thắng
lời, cũng không chắc đã có thể thâu tóm được Ma Kỹ Công Hội. Dù sao,
người ta có một gã Chí Tôn Cường Giả tọa trấn, Ma Sư Công Hội dựa vào
cái gì để thâu tóm người ta cơ chứ?
Phó Hội trưởng Ma Sư Công Hội
Hi Lạc đang đi tới đi lui bên trong phòng làm việc của mình. Tâm tình
của hắn có chút phiền toái bất an. Thời gian an bày trận quyết chiến
ngày mai cũng không còn nhiều nữa. Hiện tại còn một người cuối cùng nữa
vẫn còn chưa đến. Mà người này cũng là người cực kỳ mấu chốt. Có hắn ở
đây, trận chiến ngày mai cơ hồ có thể nói là nắm chắc phần thắng. Một
tháng trước, hắn có thể nói là hao tổn bao nhiêu tâm cơ mới sắp xếp
được. Nhưng mà, sao đến giờ này hắn làm sao còn chưa tới? Chẳng lẽ là,
hắn đã quên rồi sao? Hay là hắn cố ý không đến? Không, không phải. Hắn
hẳn không phải là người như vậy. Nếu hắn không đến, một trận chiến ngày
mai, kết quả sẽ rất khó nói.
- Phó Hội trưởng, bên ngoài có mấy người muốn tìm ngài.
Một gã nhân viên làm việc của Ma Sư Công Hội chợt đến trước cửa văn phòng của Hi Lạc cung kính hồi báo với hắn.
- Mấy người? Người nào?
Hi Lạc nhíu mày. Lúc này tâm tình của hắn vốn không được vui vẻ, lại bị quấy rầy, nhất thời càng trở nên tồi tệ hơn nhiều.
- Là một nam hai nữ. Đều rất trẻ tuổi, hai nữ nhân đều đội một mũ lớn
trên đầu, che lại khuôn mặt không nhìn thấy rõ. Gã nam nhân kia hình như một tháng trước đã từng ghé qua, còn thông qua kỳ thi đạt được cấp bậc
Tứ Tinh.
Nghe được mấy chữ 'cấp bậc Tứ Tinh', ánh mắt Hi Lạc nhất thời sáng ngời, hắn đến rồi sao?
- Mau mời! À, không. Để ta đích thân đi đón hắn.
Dưới ánh mắt kinh ngạc nhìn chăm chú của gã nhân viên, Hi Lạc có chút gấp
gáp lao ra khỏi phòng làm việc, bước nhanh đi. Trên mặt hắn nở nụ cười
rạng rỡ, choáng đầy vẻ hưng phấn.
- Khẳng định là hắn đến rồi, ha ha, ông trời cũng giúp Ma Sư Công Hội ta!
Gã nhân viên công tác đến bẩm báo kia từ trước đến giờ chưa từng nhìn thấy vị Phó Hội trưởng Hi Lạc này có bộ dáng khẩn cấp như thế, thậm chí gần
như chạy ra khỏi văn phòng. Trong lòng hắn không khỏi nghi hoặc, một gã
ma sư cấp bậc Tứ Tinh, cũng có thể khiến cho Phó Hội trưởng đại nhân
kích động đến như thế sao?
Hi Lạc rất nhanh xuống đến đại sảnh của Ma Sư Tổng Hội. Vừa vào đến đại sảnh, ánh mắt của hắn giống như là nam
châm gặp được sắt vậy, trực tiếp rơi trên người một gã thanh niên đang
đứng giữa đại sảnh.
Một bộ bố y đơn giản, thế nhưng không cách nào che dấu được khí tức đặc thù mang theo vài phần cao ngạo kia. Hắn tuyệt đối không được tính là anh tuấn, nhưng mà chỉ cần đứng ở nơi đó, liền
khiến cho người ta có một loại cảm giác như là hạc đứng giữa bầy gà vậy. Đi bên cạnh của hắn, còn có hai người nữa. Mặc dù hai người này đã dùng một mũ lớn che lại khuôn mặt, nhưng từ dáng người mà xem, khẳng định là một gã nữ nhân hoàn mỹ không chút sứt mẻ nào.
Hi Lạc xuất hiện,
không thể nghi ngờ khiến cho tất cả các ma sư đang phục vụ các công việc khác nhau trong đại sảnh chú ý. Một ít ma sư lâu năm tự nhiên đều nhận
ra vị Phó Hội trưởng này, nhìn thấy hắn đến, khẽ cúi đầu chào hắn một.
Nhưng mà, Hi Lạc giống như là không nhìn thấy được bọn họ vậy, cứ phóng
nhanh như bay. Chỉ khẽ phóng hai ba bước, đã đi đến trước mặt gã thanh
niên kia.
- Ngươi rốt cuộc cũng đến rồi!
Vẻ mặt vui vẻ cùng
thoải mái trên mặt Hi Lạc không hề che dấu chút nào. Sự kích động trong
cặp mắt giống như là đang nhìn thấy được thứ gì mà hắn vô cùng khát vọng vậy.
Một nam hai nữ này không phải ai khác, đúng là Cơ Động, Liệt Diễm cùng với A Kim. Trải qua hơn nửa tháng, Cơ Động ngay một ngày
trước khi xảy ra trận Công Hội Chi Chiến này đã kịp quay trở về Trung
Nguyên Thành.
- Chắc là ta không có tới trễ chứ?
Cơ Động mỉm cười, trong lòng hắn cũng có chút kỳ quái. Lẽ ra bản thân mình chẳng
qua chỉ là một gã Lục Quan Ma Sư, cho dù là ma sư có được Cực Hạn Song
Hỏa ma lực đi nữa, vị Phó Hội trưởng rõ ràng là Bát Quan cường giả này
cũng không nên nhiệt tình đến như vậy mới đúng chứ. Hắn làm như mình có
khả năng quyết định thắng bại của trận Công Hội Chi Chiến ngày mai vậy.
Phải biết rằng, Ma Kỹ Công Hội đã ước định là dùng mười trận quyết định
thắng bại, như vậy, cho dù mình có thắng được một trận, cũng không có
khả năng thay đổi được cục diện.
Hi Lạc vội nói:
- Không trễ, không trễ, tới rất đúng lúc. Chỉ cần đến là tốt rồi. Xin mời, xin mời, chúng ta vào trong rồi nói.
Vừa nói, vị ma sư đường đường là Phó Hội trưởng này không ngờ lại đảm nhiệm vai trò người dẫn đường, dắt theo Cơ Động, Liệt Diễm cùng với A Kim đi
vào bên trong Ma Sư Tổng Hội, trực tiếp đi đến tầng ba. truyện được lấy tại Truyện 5zz
Các ma sư khác nhìn thấy Hi Lạc tự mình dẫn theo ba người Cơ Động đi vào trong Tổng Hội, không khỏi chụm lại hạ giọng nghị luận.
"Cái này nay người trẻ tuổi là ai? Các ngươi ai biết? Làm sao Hi Lạc phó hội trưởng tự mình đi ra nghênh đón? Chẳng lẽ nói, đây là một vị nhãn hiệu
lâu đời cường giả, bởi vì tu luyện tới cực hạn, tướng mạo chuyển vì tuổi trẻ phải không "
- Đám người trẻ tuổi này là ai vậy? Các ngươi
biết hắn không? Tại sao đích thân Hi Lạc Phó Hội trưởng lại đi ra nghênh đón hắn? Chẳng lẽ là, hắn là một vị cường giả lâu năm, bởi vì tu luyện
lên đến cực hạn, tướng mạo cải lão hoàn đồng sao?
- Chắc là không
phải đâu. Trừ phi là Chí Tôn Cường Giả, mới có thể khiến cho dung mạo
của mình khôi phục lại tuổi trẻ. Người thanh niên này nhìn qua cũng
không giống là một Chí Tôn Cường Giả đâu!
- Khẳng định không phải. Người này ta đã từng gặp qua. Đại khái là khoảng một tháng trước hắn đã từng đi đến Tổng hội, còn thông qua kỳ thi khảo hạch cấp bậc Tứ Tinh.
Thật là kỳ quái, một gã ma sư Tứ Tinh, làm sao mà đích thân Phó Hội
trưởng đến nghênh đón?
Thanh âm nghị luận bên ngoài, Cơ Động tự nhiên là không nghe thấy. Hắn lúc này đã một lần nữa đi tới văn phòng của Hi Lạc.
- Ba vị, mời ngồi. Ta cho người đi pha trà.
Vẻ hưng phấn trên mặt Hi Lạc đến bây giờ vẫn chưa có giảm bớt, nhìn Cơ Động, mặt mày hớn hở, gánh nặng trong lòng rốt cuộc mới hạ xuống.
Cơ Động nói:
- Hi Lạc Phó Hội trưởng, ngài không cần bận tâm. Ta trước một ngày đến đây, chính là muốn hỏi một chút trận chiến Công Hội Chi Chiến ngày mai ngài đã an bày như thế nào? Đến lúc đó chúng ta nhất định sẽ có mặt đúng giờ.
Hi Lạc nói:
- Tất cả đều đã được an bày rất tốt. Dựa theo ước định của chúng ta cùng với Ma Kỹ Công Hội, sáng sớm ngày mai, cách thành Bắc Trung Nguyên Thành một trăm
dặm, tại Thanh Thiên Thảo Nguyên, cùng với Ma Kỹ Công Hội quyết một trận thắng bại.
Nói tới đây, hắn khẽ thở dài một tiếng:
- Ma Sư Công Hội từ khi thành lập đến nay, đã có hơn ngàn năm lịch sử. Ma Kỹ Công Hội so với chúng ta thành lập trễ hơn ba trăm năm, nhưng lại muốn miệng rắn đòi nuốt voi. Tương lai của Ma Sư Công Hội chúng ta, phải do trận chiến ngày mai mà quyết định. Nếu chúng ta có thể đạt được thắng lợi, sáp nhập Ma Kỹ Công Hội vào chung, như vậy, chúng ta đã là Công Hội cường đại độc nhất vô nhị trên toàn đại lục. Một trận chiến ngày mai, chỉ cần ngài đại biểu cho cường giả của Ma Sư Công Hội mà xuất chiến, bất luận thắng bại, chúng ta đều sẽ trao tặng huân chương Cửu Tinh cao nhất, đồng thời phong ngài làm Trưởng lão Công Hội. Đương nhiên, chức vụ Trưởng lão này, ngài hoàn toàn không cần phải đích thân xử lý bất cứ chuyện tình gì của Công Hội. Mỗi tháng, Công Hội sẽ dâng lên một vạn kim tệ gọi là hiếu kính.
Cơ Động bật cười, nói:
- Còn có chuyện tốt như vậy sao? Bất quá, chuyện đó cũng phải đợi đến khi Ma Sư Công Hội giành được thắng lợi cuối cùng mới được. Nếu như bị Ma Kỹ Công Hội gồm thâu mất, chuyện đó cũng không có ý nghĩa gì.
Hi Lạc ngưng trọng gật đầu:
- Đúng là như vậy. Cơ Động tiên sinh, người xem như vậy có được không? Tối hôm nay ngài cứ ở lại chỗ của Công Hội đi. Chúng ta có nơi chuyên tiếp đãi khách quý đặc biệt. Sáng sớm ngày mai chúng ta sẽ đồng thời xuất phát.
Cơ Động thoáng suy nghĩ một chút, rồi gật đầu, nói:
- Được rồi. Bất quá nhờ ngài chuẩn bị cho ta một căn phòng lớn, đủ cho ba người ở.
Hi Lạc sửng sốt một chút, nhìn sang hai nữ nhân bên cạnh Cơ Động, cặp môi khẽ động, một luồng thanh âm nho nhỏ truyền vào trong tai Cơ Động:
- Cậu trẻ, phải biết tự kềm chế mình a! Ngày mai là chiến đấu rồi, không nên lãng phí quá nhiều tinh lực như vậy.
Nghe hắn vừa nói như thế, Cơ Động đã biết vị Phó Hội trưởng đạo mạo này đã hiểu lầm, trong lòng không khỏi không nói nên lời, quay sang liếc mắt nhìn Liệt Diễm một, bên hông đã tê rần, Liệt Diễm đã nhéo mạnh hông hắn một. Hi Lạc nén âm thành tia nhỏ như vậy, chỉ ra sự khống chế cường đại đối với ma lực. Nhưng mà, có thế che dấu được A Kim, làm sao có thể che dấu được Liệt Diễm cơ chứ?
- Chuyện này ngài không cần lo lắng. Xin mời ngài sắp xếp chỗ ở cho chúng ta vậy.
Cơ Động không muốn giải thích nhiều làm gì, trong lòng ngược lại còn có chút thỏa mãn, còn thầm nghĩ, không biết đêm nay có thể giống như lần trước hay không, có thể dùng Liệt Diễm ngủ chung giường một đêm? Bất quá hắn nghĩ khả năng cũng không quá lớn.
Đúng lúc này, Liệt Diễm lại đột nhiên mở miệng:
- Phó Hội trưởng các hạ, nếu ta nhớ không lầm thì, lần trước ngươi đã đáp ứng Cơ Động, nếu lần này hắn đã trợ giúp Ma Sư Công Hội đạt được một trận thắng lợi, như vậy hắn có thể ở trong Tàng Bảo Khố của Ma Sư Công Hội tùy ý lựa chọn một kiện đồ vậy, có đúng không?
Hi Lạc lập tức gật gật đầu, nói:
- Chuyện này đương nhiên. Cho dù trận chiến ngày mai Ma Sư Công Hội có thua đi nữa, lời hứa hẹn này Công Hội cũng nhất định sẽ thực hiện.
Nghe thanh âm của Liệt Diễm, trong lòng hắn choáng đầy rung động. Thân là Phó Hội trưởng Ma Sư Công Hội, khi còn trẻ, hắn cũng là một đời anh tuấn, từng gặp qua không ít nữ nhân, trong số đó mỹ nữ tự nhiên cũng không ít. Nhưng thanh âm êm tai choáng ngợp lòng người như thế hắn cũng chưa từng nghe qua lần nào. Thanh âm này thanh thúy, mượt mà, ôn nhu thanh thoát, nghe nàng nói chuyện, giống như ba vạn sáu trăm nghìn lỗ chân lông đều tùy thời dãn nở ra vậy, thoải mái không nói nên lời. Cái đó hoàn toàn là một sự hưởng thụ về mặt linh hồn.
Liệt Diễm nói:
- Một khi đã như vậy, hay là cho phép hắn nhận phần thưởng đi có được không? Cơ Động hiện tại đang còn thiếu một kiện vũ khí thích hợp. Có vũ khí, ngày mai hắn cũng có thể chiến đấu tốt hơn cho Ma Sư Công Hội.
Cơ Động có chút kỳ quái nhìn về phía Liệt Diễm. Hắn đúng là đang thiếu một kiện vũ khí ma lực, nhưng hắn không ngờ rằng Liệt Diễm lại trong lúc này mà nhắc tới chuyện này.
Hi Lạc cơ hồ là không cần suy nghĩ liền lập tức gật đầu đồng ý. Ma Sư Công Hội vốn có tài lực khổng lồ, huống chi tầm quan trọng của Cơ Động đối với một trận chiến ngày mai, có thể nói là tuyệt đối trung tâm.
- Không thành vấn đề. Hiện tại ta liền dẫn ba vị vào đó tiến hành chọn lựa. Không nhất định là chỉ có một kiện vũ khí, ta có thể làm chủ, tặng cho Cơ Động tiên sinh trọn vẹn một bộ trang bị vũ khí ma lực. Bao gồm cả trang bị tọa kỵ luôn cũng được.
Cơ Động khẽ cau mày, trong lòng không khỏi có chút cảm giác quái dị. Vị Phó Hội trưởng Ma Sư Công Hội này tựa hồ có chút nhiệt tình quá mức.
- Vậy đa tạ ngươi.
Liệt Diễm gật gật đầu, không chút khách khí liền thay Cơ Cộng đáp ứng hắn. Đối với quyết định của Liệt Diễm, Cơ Động tự nhiên là không chút do dự đồng ý.
Hi Lạc đứng lên:
- Ba vị, mời đi theo ta.
Nói xong, hắn đi trước, bước ra khỏi phòng làm việc của mình. Hắn cũng không có đi trở về phía lối đi vào, mà là tiếp tục đi dọc theo thông đạo, bước tiếp về phía cuối thông đạo. Cơ Động nhìn thấy rõ ràng, chỗ phần cuối thông đạo này có một đồ án mà hắn vô cùng hiểu rõ. Phù điêu của Đồ Đằng mười hệ xúm lại thành một vòng tròn. Đồ án này lúc trước khi hắn cùng với Diêu Khiêm Thư tiến vào trong đầm lầy sương mù, kiếm được cổng vào của Địa Cung đã từng nhìn thất qua. Thậm chí là trên mặt của nó cũng có một ít ma lực mười thuộc tính ba động nhàn nhạt.
Hiện tại Cơ Động cũng không phải là gà mờ như lúc trước, Linh Hồn Chi Hỏa khẽ ba động, đã có thể cảm nhận được ma lực ba động khổng lồ đang ẩn chứa trên phù điêu chứa Đồ Đằng mười hệ kia. So sánh với bức thạch điêu trước cửa Địa Cung mà nói, ma lực ba động chúng nó phóng xuất ra cũng không kém cạnh chút nào.
Xin mời đứng sát bên cạnh ta.
Hi Lạc làm ra một thủ thế xin mời, sắc mặt cũng trở nên nghiêm túc hơn.
Ba người Cơ Động nghe theo lời, đứng ở bên cạnh Hi Lạc. Cổ tay Hi Lạc khẽ xoay nhẹ, cũng không thấy hắn làm như thế nào, một cỗ ma lực từ trong lòng bàn tay tuôn trào ra, một lệnh bài kỳ dị hình tròn đã xuất hiện trong lòng bàn tay của hắn.
Khối lệnh bài hình tròn kia bản thân là do một khối kim chúc màu bạc tạo thành. Trung tâm là một khỏa ngọc thạch màu trắng, hình tròn lớn cỡ ngón tay cái. Khỏa ngọc thạch ôn nhuận, kiên định, trong suốt, tinh thuần, hoàn mỹ tinh khiết, màu sắc nõn nà. Chung quanh khối bạch ngọc hình cầu này là một vòng bảo thạch khác. Mỗi một khỏa bảo thạch cũng là hình cầu, so với khối bảo thạch ở trung tâm còn nhỏ hơn một chút. Tổng cộng có mười khỏa, màu sắc phân biệt là: xanh, xanh sẫm, đỏ, lam, vàng, xám, trắng, vàng kim, đen, tím, mười loại màu sắc. Bên dưới mỗi một khỏa bảo thạch, còn có một phù điêu Đồ Đằng cực kỳ tinh xảo tương ứng. Khối lệnh bài này vừa được lấy ra, nhất thời làm cho người ta có cảm giác như quang hoa ánh sáng bừng lên rực rỡ.
Đồng tử Cơ Động một trận co rút lại. Những viên bảo thạch trên vòng tròn chung quanh cũng không tính là cái gì, mặc dù là Ngũ Hành Thần Thạch, nhưng dù sao thể tích vẫn rất nhỏ. Nhưng mà, khối bạch ngọc ở trung tâm lại là vật báu vô giá, đúng là một khối Thiên Chi Ngọc. Tuy rằng khối này không có lớn như khối lần trước, nhưng nhìn qua lại càng thêm tinh thuần hơn.