Âm Triêu Dương mỉm cười:
- Đằng Xà tiền bối, Hỗn Độn vốn tự sinh trong lòng mà ra. Ta không có được sự may mắn
của Cơ Động, thế nhưng ta lại có được một sự bền lòng nhẫn nại. Kỳ thật
với kinh nghiệm cùng với tu vi của ngươi, sớm cũng đã có thể lĩnh ngộ
được sự ảo diệu của Hỗn Độn rồi mới đúng. Chỉ là tâm tình của ngươi quá
mức nhạy bén, không thể nào yên tĩnh cảm thụ được. Hơn nữa bản thân Ma
thú cùng với nhân loại, tình cảm vốn trời sinh có sự mẫn cảm khác biệt
khá lớn.
Đằng Xà có chút buồn bực nhìn Âm Triêu Dương, một lúc sau mới hậm hực nói:
- Không bao lâu nữa, ta cũng có thể làm được chuyện đó.
Âm Triêu Dương cũng không tiếp tục để ý đến Đằng Xà nữa, mà quay sang Phất Thụy cùng với Cơ Động, nói:
- Bọn họ phỏng chừng còn cần phải suy ngẫm thêm một thời gian nữa. Đám ma sư hai bên tất nhiên cũng cần một khoảng thời gian để chiêm nghiệm về
quá trình trận chiến khi nãy. Nói cho ta biết, chứng kiến trận chiến vừa rồi, các ngươi lĩnh ngộ được những thứ gì?
Phất Thụy và Cơ Động liếc nhìn nhau. Phất Thụy cũng không khách khí, cười hắc hắc, nói:
- Sư tổ, để ta nói trước đi. Ngộ tính của Tiểu sư đệ cao hơn ta nhiều,
nếu để hắn nói trước hết, ta phỏng chừng cũng không còn gì để nói nữa.
Âm Triêu Dương khẽ gật gật đầu một, trên mặt hiện lên một tia mỉm cười
nhàn nhạt. Chỉ khi nào nhìn đến hai gã đồ tôn bảo bối này, hắn mới thể
hiện chút tươi cười hiếm hoi. Có thể thấy được hắn hài lòng đến mức nào
đối với hai gã đồ tôn này.
Phất Thụy nói:
- Chí Tôn Cường
Giả một khi chiến đấu, tựa hồ như rất kiêng kỵ việc đem ma lực phóng
thích ra ngoài cơ thể. Theo như ta suy nghĩ, đây là vì tận hết khả năng
để tiết kiệm ma lực của mình, đồng thời tránh việc bị ma lực của đối
phương áp chế. Bởi vì sau khi đột phá cấp bậc Cửu Quan rồi, ma lực đã
đạt đến một trình độ vô cùng khủng bố. Cửu Quan Ma Sư cũng có một loại
đặc điểm đặc thù, chính là thân thể hoàn toàn biến thành nguyên tố. Thân là nguyên tố chi thể, không chỉ là ma lực bản thuộc tính rất khó có thể làm thương tổn được. Coi như là ma lực khác thuộc tính đi chăng nữa,
muốn làm tổn thương một Cửu Quan Ma Sư cũng là chuyện cực kỳ khó khăn.
Phòng ngự bên ngoài một khi đối phó với ma lực công kích cũng không quá
khó khăn nữa. Mà đem ma lực phóng thích ra khỏi cơ thể để tiến hành công kích, không thể nghi ngờ là sẽ tiêu hao thêm càng nhiều ma lực hơn nữa. Dù cho đối phương có thi triển là Siêu Tất Sát Kỹ đi chăng nữa, bên
phía tiến hành phòng ngự cũng sẽ chiếm được ưu thế hơn nhiều. Huống chi
tốc độ của Chí Tôn Cường Giả cơ hồ đã tiếp cận với tốc độ thuấn di rồi,
bình thường đem ma lực phóng thích ra bên ngoài cũng sẽ không thể nào dễ dàng xúc phạm tới đối phương được. Trong thời gian súc lực rất dễ bị
đối phương dựa vào tốc độ nhanh chóng mà nắm lấy cơ hội tấn công. Bởi
vậy, khi Chí Tôn Cường Giả tiến hành tấn công hay là phòng ngự, tự nhiên là sẽ đem ma lực nội uẩn, ngưng tụ, áp súc, dùng chiến đấu cận thân làm chủ đạo. Cứ như vậy, có thể làm được chuyện tấn công và phòng ngự nhất
thể, có thể thể hiện được hoàn toàn ưu điểm của nguyên tố chi thể. Đặc
điểm chiến đấu như vậy nhìn qua thì đơn giản không chút phức tạp, kỳ
thật lại càng thêm hung hiểm hơn rất nhiều. Một cuộc chiến thông thường
sẽ trong khoảng thời gian cực ngắn mà quyết định được thắng bại. Một
chút sơ xuất nhỏ, cũng là hình thần câu diệt. Mà phương thức chiến đấu
của Cửu Quan Ma Sư như thế này, nếu như đối mặt chính là những ma sư cấp bậc thấp hơn, đó tuyệt đối là có tính chất hủy diệt. Đặt trường hợp nếu như là ta đứng ra đấu với ngài, ngài hoàn toàn có thể bằng vào nguyên
tố chi thể, hơn nữa cộng thêm sự khống chế mạnh mẽ đối với nguyên tố
trong không khí, nháy mắt có thể đột phá được công kích cùng với phòng
ngự của bản thân ta. Chỉ cần trong nháy mắt thôi, ta đã trực tiếp bị hủy diệt rồi.
Nghe xong Phất Thụy nói, Âm Triêu Dương chậm rãi gật đầu:
- Tiếp tục!
Phất Thụy nói tiếp:
- Trong trận chiến đấu vừa rồi, ngài sở dĩ có thể thắng lợi, ngoài việc
ma lực của ngài hoàn toàn cao hơn đối thủ ra, nếu như ta đoán không lầm, nguyên nhân quan trọng chính là do ngài có được Linh Hồn Chi Hỏa, cho
nên cũng không sợ thuộc tính tương khắc của đối thủ. Bằng vào Linh Hồn
Chi Hỏa, gạt bỏ hoàn toàn ưu thế về thuộc tính tương khắc của đối
phương. Mà về mọi mặt khác như khống chế ma lực, ngưng tụ, áp súc ma
lực… ngài đều chiếm ưu thế tuyệt đối hơn đối phương. Trong lần chiến đấu đầu tiên, nhìn bên ngoài ngài là lấy một chọi hai, nhưng mà dưới sự
không chế xảo diệu cùng với việc nắm chắc tiết tấu công kích, đối phương kỳ thật vẫn là tương đương với lấy một chọi một với ngài mà thôi. Đương nhiên là sự ưu thế tuyệt đối về ma lực của ngài cũng là nguyên nhân mấu chốt để giành được thắng lợi. Về phần lần chiến đấu thứ hai, đó chính
là ưu thế của Hỗn Độn Chi Hỏa. Về phần vì nguyên nhân gì mà Hỗn Độn Chi
Hỏa có thể sinh ra hiệu quả mãnh liệt như thế, ta cũng không biết rõ.
Bất quá ta có thể khẳng định, ngài làm như vậy chính là để thức tỉnh bọn họ, nói cho bọn họ biết, Hỗn Độn mới chính là thứ mà Cửu Quan Ma Sư
theo đuổi. Để cho bọn họ đừng bị ánh mắt thiển cận của mình che khuất,
chỉ biết nhìn thấy những quyền thế, địa vị mà thôi… Mà Hỗn Độn cũng
chính là mục tiêu mà tương lai chúng ta phải theo đuổi. Ta chỉ cảm nhận
được bấy nhiêu mà thôi.
Âm Triêu Dương mỉm cười, nói:
-
Ngươi có thể nhìn ra được những điểm này, hơn nữa lại còn có thể kết hợp với sở ngộ của bản thân mà tiến hành phân tích như thế, coi như là đã
có tiến bộ không ít rồi. Đối với những ma sư bình thường mà nói, Cửu
Quan Ma Sư chính là vô cùng cường đại mà thần bí. Nhưng trên thực tế,
năng lực của Cửu Quan Ma Sư, chỉ đơn giản dùng có hai từ để mà hình dung là có thể bao quát được vấn đề, đó chính là tốc độ cùng với lực lượng.
Tốc độ tuyệt đối cùng với lực lượng mạnh mẽ. Dù cho đối thủ của các
ngươi có một sự chênh lệch rất nhỏ với các ngươi trên phương diện này,
bằng vào hai điểm này cũng đủ để chiến thắng rồi. Mà bản thân ma lực của mỗi một tên ma sư cũng đều có đặc điểm thuộc tính riêng của mình. Làm
thế nào để có thể tiến hành áp súc, ngưng tụ, phóng thích, sử dụng như
thế nào để có thể tùy nghi điều khiển, chẳng hề có chút ngưng trệ nào,
không hề có chút khó kiểm soát, như vậy là cần phải có sự lĩnh ngộ của
chính bản thân ma sư rồi. Lúc nào ngươi có thể đánh ra một kích lôi
đình, như vậy coi như ngươi có thể đụng đến cảnh giới Cửu Quan Ma Sư rồi đó.
- Vâng, sư tổ.
Nghe những lời Âm Triêu Dương nói, Phất Thụy có chút suy ngẫm đáp.
Ánh mắt Âm Triêu Dương quay sang nhìn Cơ Động:
- Vậy còn ngươi? Ngươi có lý giải cùng lĩnh ngộ như thế nào?
Cơ Động cười khổ nói: Truyện được copy tại Truyện 5zz
- Cũng không sai biệt bao nhiêu so với sư huynh. Sư tổ, ta từ trước đến
giờ cũng đều không nghĩ rằng cách thức chiến đấu của Cửu Quan Ma Sư sẽ
là như vậy. Ta vẫn cho rằng, Cửu Quan Ma Sư khi đối mặt với nhau, hẳn sẽ là song phương tiến hành công kích trên cự ly xa, hoặc là tấn công trên diện rộng. Tận lực phóng thích ma lực, sử dụng các loại ma kỹ khác nhau để oanh kích. Lấy ma lực mạnh yếu, thuộc tính ma lực tương sinh tương
khắc, trang bị, tọa kỵ… những mặt đó để chiến đấu. Coi như là có thêm
một ít cận thân công kích, thì cũng không phải là đặc điểm chiến đấu
chính. Hôm nay nhìn thấy cuộc chiến đấu giữa ngài và hai vị Thủy Hệ Chí
Tôn Cường Giả, ta mới hiểu được, chiến đấu giữa các Chí Tôn Cường Giả,
ngược lại sẽ biến cái phức tạp thành đơn giản. Cũng giống như những lời
sư huynh đã nói, sức phòng ngự của một vị Chí Tôn Cường Giả đối với công kích của đối phương quả thật là quá mức mạnh mẽ. Nếu là sử dụng ma kỹ
tầm xa tiến hành công kích lẫn nhau mà nói, khẳng định là bên phía tiến
hành phòng ngự sẽ chiếm ưu thế chủ động hơn nhiều. Nhưng ta cảm nhận
được, công kích cận thân cũng không phải là ưu thế tuyệt đối. Ở một số
tình huống đặc thù nào đó, viễn trình công kích cũng không phải là hoàn
toàn không có tác dụng. Giống như là dưới những tình huống hướng dẫn,
hoặc là phụ trợ đặc thù cá biệt nào đó, thì công kích tầm xa cũng sẽ có
thể tạo thành những tác dụng kiềm chế rất tốt. Nhưng cụ thể như thế nào
ta cũng không thể nói rõ được, chỉ khi nào chân chính đạt tới cảnh giới
đó, có lẽ mới có thể giải thích được rõ ràng.
Âm Triêu Dương gật gật đầu nói:
- Bất cứ chuyện gì cũng không phải là tuyệt đối, thực lực ma sư cũng là
như vậy. Hãy nói về cái nhìn của ngươi đối với ma lực áp súc cùng với
Hỗn Độn Chi Hỏa đi. Năm năm về trước ngươi cũng đã có được Hỗn Độn Căn
Nguyên, ở phương diện này ngươi hẳn là có cái nhìn sâu sắc hơn Phất Thụy nhiều.
Cơ Động nói:
- Ma lực áp súc, chính là đem ma lực
nội uẩn trong cơ thể, tiến hành công kích. Kỳ thật nó chính là tương
đương với một loại Đơn thể Tổ Hợp Kỹ tự thân. Đơn giản mà nói, chính là
đem ma lực của bản thân mình ở trong cơ thể, tạo thành từng lớp từng lớp bao trùm lên nhau. Sau đó đem tất cả ma lực bao trùm đó hoàn toàn ngưng tụ vào một kích, phóng thích ra. Khi đó, lực bộc phát ma lực trong nháy mắt sẽ đem lực công kích vượt qua lực công kích mà bản thân ma lực có
khả năng đạt tới. Mà trình tự chồng lên ma lực càng nhiều, ma lực phát
ra sẽ được áp súc lại càng nhỏ hơn, uy lực công kích phát sinh ra cũng
sẽ càng lớn hơn.
Nhưng mà loại công kích này đối với những ma sư
chưa có được nguyên tố chi thể như chúng ta mà nói, còn có thêm năng lực cực hạn thuộc tính rất lớn. Bởi vì những người như chúng ta cũng không
có được năng lực phòng ngự mạnh mẽ như Cửu Quan Ma Sư, trong quá trình
súc tích ma lực đem chồng lên, cũng ít có thể giống như Chí Tôn Cường
Giả, không quá mức ảnh hưởng đến các hành động khác của bản thân. Nhưng
mà trong quá trình cận chiến thì hoàn toàn có thể làm được. Vừa rồi công kích cuối cùng ta đánh về phía Thiên Tà, bởi vì muốn đạt đến hiệu quả
một kích tất sát, khiến cho hắn không có chút cơ hội phản kháng, đã sử
dụng thủ đoạn phương thức công kích đó. Đem ma lực Cực Hạn Song Hỏa
chồng lên nhau, sau đó đem tầng ma lực áp súc này thông qua công kích
cận thân rót vào trong cơ thể đối phương mới hoàn toàn bùng nổ. Hiệu quả Tổ Hợp Kỹ Âm Dương Song Hỏa cũng hoàn toàn phát sinh trong thân thể đối phương, do đó tạo thành lực phá hoại cực lớn.
Trong mắt Âm Triêu Dương toát ra một tia kinh ngạc:
-
Nói như vậy, ngươi cũng đã nắm giữ được loại phương pháp áp súc này rồi à?
Cơ Động cũng không giấu diếm, lập tức đem quá trình bản thân mình trên Thánh Tà Đảo lấy được Thiên Chi Ngọc, hơn nữa còn luyện được Diệt Thần Kích lấy được trong đó đơn giản nói lại một lượt. Hắn hiện tại cũng là mới biết được, Diệt Thần Kích cơ bản là kỹ năng đặc hữu của Cửu Quan Ma Sư, chẳng qua là bị hắn học trước một bước mà thôi.
Nghe Cơ Động giảng thuật xong, thần sắc Âm Triêu Dương thoáng trở nên ngưng trọng vài phần, nói:
- Hay cho một Diệt Thần Kích. Cái kỹ năng đặc biệt này ngươi nên cố gắng tu luyện một chút, đối với tương lai của ngươi có chỗ tốt rất lớn đó. Nếu như ngươi nguyện ý, cũng có thể dạy lại cho Phất Thụy cùng luyện.
Cơ Động không chút do dự gật đầu nói:
- Không thành vấn đề. Sư tổ, ta cũng vốn định nhờ ngài nghiên cứu, sau đó chỉ dạy lại cho chúng ta cùng tu luyện cái Diệt Thần Kích này.
Âm Triêu Dương mỉm cười nhàn nhạt:
- Ta không cần luyện đâu. Phương thức áp súc ma lực của bản thân ta đã sớm thành hình rồi, chuyển sang tu luyện cái khác, ngược lại cũng không tốt cho lắm. Dụng tâm chuyên nhất tu luyện, đối với bất cư ma sư nào mà nói cũng là phi thường quan trọng. Về phần Hỗn Độn thì sao? Ngươi vẫn còn chưa nói đến cái này.
Cơ Động nói:
- Sư tổ, ta cảm thấy được vừa rồi ngài tiến hành ứng dụng Hỗn Độn Chi Hỏa của ngài tựa hồ hơi có chút cứng rắn, không được thuần thục. Nếu ta nhìn không lầm, thì Hỗn Độn Chi Hỏa của ngài trong một kích vừa rồi, đã bị tổn hao ít nhất là một nửa?
Sắc mặt Âm Triêu Dương khẽ thay đổi:
- Làm sao ngươi có thể thấy được?
Cơ Động nói:
- Bởi vì vừa rồi cái mà ngài phát ra chính là Hỗn Độn Chi Hỏa thuần túy. Bởi vì muốn phá vỡ hoàn toàn công kích ma lực Tổ Hợp Kỹ Cực Hạn Song Thủy, ngài hẳn là dựa vào ma lực khổng lồ Cửu Quan của mình, mạnh mẽ đem Hỗn Độn Chi Hỏa ngưng tụ được trong cơ thể bức ra bên ngoài cơ thể, sau đó biến chúng nó trở thành một ngọn hỏa diễm bình thường để tiến hành công kích. Hỗn Độn ý nghĩa chính là sáng tạo. Lúc Hỗn Độn Chi Hỏa tiếp xúc với ma lực của đối thủ, đặc tính sáng tạo của bản thân nó sẽ phá hủy sự cân bằng Tổ Hợp Kỹ của đối phương. Âm Dương Song Thuộc Tính không thể đạt tới trạng thái cân bằng, như vậy sẽ tạo thành phản phệ ma lực, nhờ đó mới đánh tan đối thủ. Nhưng mà, ngài hẳn là vẫn còn chưa năm giữ được phương pháp sử dụng Hỗn Độn Chi Hỏa chân chính. Nếu không mà nói, sau khi công kích kết thúc, Hỗn Độn Chi Hỏa của ngài sẽ không suy yếu đi rất nhiều như vậy, hơn nữa còn hẳn là bảo trì không thay đổi nữa. Hơn nữa, theo như ta được biết, sử dụng Hỗn Độn Chi Lực tiến hành công kích, chân chính xuất hiện cũng không phải là Hỗn Độn Chi Hỏa, mà là Linh Hồn Chi Hỏa. Bởi vì lực lượng của Hỗn Độn chỉ có thể cùng với linh hồn trong Tinh Thần lực lượng dung hợp làm một thể xong, mới có thể để cho chúng ta tùy tiện sử dụng, chân chính phát huy ra đặc tính sáng tạo của chúng.
Khiếp sợ! Nghe xong những lời nói này của Cơ Động, trong lòng Âm Triêu Dương cũng chỉ có khiếp sợ. Từ nhiều năm trở lại đây, hắn có thể nói là sử dụng phương thức tu luyện cực kỳ khổ hạnh, dưới trạng thái không ngừng bế quan khổ tu, mới dần dần tiếp cận được bề ngoài của Hỗn Độn. Nhất là lần trước sau khi cảm nhận được Hỗn Độn Căn Nguyên của Cơ Động, nhận được sự chỉ dẫn của nó, trong mấy năm gần đây mới miễn cưỡng ngưng tụ ra được Hỗn Độn Chi Hỏa. Nhưng mà hắn dù sao cũng không có bất cứ kinh nghiệm nào, càng không biết làm thế nào mới có thể chân chính sử dụng được Hỗn Độn Chi Hỏa này. Hắn chỉ có thể sử dụng phương pháp riêng của mình để trực tiếp phát ra. Lúc này nghe được những lời nói của Cơ Động, hắn mới chính thức hiểu rõ ràng được một ít ảo diệu của Hỗn Độn Chi Hỏa.
Đem Hỗn Độn kết hợp với linh hồn, Linh Hồn Chi Hỏa… Trong đầu Âm Triêu Dương không ngừng lặp đi lặp lại mấy chữ này. Trong mơ hồ, hắn đã nắm bắt được cái gì đó… Hắn biết, cánh cửa Hỗn Độn, rốt cuộc cuối cùng cũng đã mở ra đối với mình.
- Sư tổ, ngài không sao chứ???
Phất Thụy từ trước đến giờ cũng chưa bao giờ nhìn thấy sắc mặt Âm Triêu Dương biến đổi liên tục như thế. Cũng không biết là buồn, vui, giận hờn, âm tình bất định, trong mắt không ngừng lóe ra quang mang suy tư, sau một lúc lâu cũng không có hé răng nói lời nào.
Âm Triêu Dương thở dài một hơi, sắc mặt đã khôi phục lại bình thường, ánh mắt sáng quắc nhìn chằm chằm về phía Cơ Động:
- Đây đều là do vị nữ tử đội nón kia dạy cho ngươi à?
- A?
Cơ Động sửng sốt, thoáng do dự một chút hắn mới gật gật đầu.
Âm Triêu Dương suy tư một lát, thoáng thở dài một tiếng mới nói:
- Cơ Động, thay ta cảm ơn nàng ấy một tiếng. Sau này nếu ta có thể ngộ đạo, ta liền cảm tạ những lời nói mà ngươi ban tặng hôm nay. Tốc độ phát triển của ngươi so với Sư tổ dự đoán còn nhanh hơn rất nhiều. Sư tổ ta đã không còn gì có thể dạy cho ngươi nữa rồi. Con đường sau này, tự mình ngươi phải đi thôi. Ngươi cùng với Phất Thụy, đều là tương lai của Hỏa hệ nhất mạch chúng ta. Tương lai không lâu, đại lục thật có thể sẽ phát sinh kịch biến. Hai sư huynh đệ các ngươi thời khắc nào cũng đều phải đoàn kết chặt chẽ lại một chỗ với nhau, cùng chống chỏi với kẻ thù bên ngoài. Sau khi chuyện này giải quyết xong, ta sẽ cùng với sư mẫu các ngươi quay trở về ven biển bế quan. Nếu như có đại sự gì cần thiết, hãy quay về đó tìm chúng ta.
Cơ Động và Phất Thụy liếc mắt nhìn nhau, đồng thời cung kính nói:
- Vâng!
Âm Triêu Dương liếc mắt nhìn Cơ Động thật sâu một. Vị Chí Tôn Cường Giả đứng đầu đại lục này đột nhiên phát hiện ra, vận mệnh của gã đồ tôn này của mình đã không còn nằm trong khả năng nắm giữ của mình nữa, càng không thể nào nhìn ra được tương lai của hắn sẽ phát triển đến mức nào.
Đúng lúc này, thanh âm của Thủy Minh Nguyệt chợt từ cách đó không xa vang lên:
- Thắng Quang Miện Hạ.
Âm Triêu Dương chậm rãi quay người lại, chỉ thấy Thủy Minh Nguyệt cùng với Lãnh Phong Vân đang chậm rãi đi tới. Lúc này hai người bọn họ, thần sắc trên mặt đã thập phần bình tĩnh, tựa hồ không giống như vừa mới nhận được sự đả kích cực mạnh.
Hai người bọn họ đi tới trước mặt Âm Triêu Dương, đồng thời cúi người xuống, khom mình hành lễ. Âm Triêu Dương cũng không có ngăn cản bọn họ, tùy ý để bọn họ hạ bái.
Sau khi đứng thẳng người đậy, Thủy Minh Nguyệt nói:
- Khổ tâm của Thắng Quang Miện Hạ chúng ta đã hiểu. Cảm tạ ngài đã kéo chúng ta trở lại từ trong lầm lạc. Ta cùng với Phong Vân rốt cuộc cũng đã hiểu rõ. Từ nay về sau, chúng ta cũng sẽ tiến hành bế quan, hy vọng có thể nhìn thấy được cánh cửa lớn mà ngài đã mở ra cho chúng ta nhìn thấy. Sau này nếu như Miện Hạ có điều gì phân phó, Thủy Minh Nguyệt ta sẽ nghĩa bất dung từ.
Âm Triêu Dương hơi hơi chắp tay lại:
- Các ngươi đã có thể nhanh chóng tỉnh ngộ như vậy, cũng không uổng sự chiếu cố của trời cao. Các ngươi xem như vậy có được không, ta và tiểu muội chuẩn bị quay trở về Đông Hải tiến hành bế quan tu luyện. Nơi đó cách Thánh Tà Thông Đạo tương đối gần, đối mặt với đại hải, vừa có thể tọa trấn lối vào Thành Tà Thông Đạo, hơn nữa hoàn cảnh khá yên tĩnh, có thể tiến hành tu luyện. Nếu như hai vị không chê, không ngại cùng với chúng ta tới đó đi. Ta cũng không quá tự đề cao kiến thức của bản thân, thế nhưng trong những năm bế quan gần đây, coi như là cũng có được một chút lĩnh ngộ. Mặc dù chúng ta cũng không cùng thuộc tính, nhưng có lẽ cũng có thể giúp các người hạn chế đi đường vòng.
Thủy Minh Nguyệt cùng với Lãnh Phong Vân nghe vậy vô cùng sung sướng:
- Cầu còn không được! Đại ân của Thắng Quang Miện Hạ, không thể không hồi báo. Xin hãy nhận một lạy của chúng ta.
Vừa nói xong, hai vị Thủy Hệ Chí Tôn Miện Hạ thế nhưng đang ở trước mặt rất nhiều người như vậy, phù phù một tiếng, đã quỳ rạp xuống đất, hướng về phía Âm Triêu Dương bái lạy một.
Nhìn bộ dạng bái lạy của bọn họ, vẻ tươi cười lại một lần nữa tái hiện trên mặt Âm Triêu Dương. Ông ta đương nhiên không phải bởi vì hai người Thủy Minh Nguyệt và Lãnh Phong Vân cung kính bái lạy mình, mà là ông ta hiểu được, hai người Thủy Hệ Chí Tôn Cường Giả này từ nay về sau đã có thể từ bỏ hết thảy những danh lợi trói buộc, chân chính hiểu rõ đạo lý.