Âm Dương Miện

Thập Đại Danh Tửu Đệ Tam - Hãn Hải Quỳnh Tương.


trước sau



Trước cửa tổng hội, hơn mười người trong công hội Điều Tửu Sư ra nghênh đón, người đi đầu nhìn thấy Cô Thần, lập tức bước nhanh đến chào, trên mặt lộ vẻ vui mừng.

Cơ Động nhìn kỹ thì thấy người đi đầu tầm sáu mươi tuổi, vóc người cao gầy, khuôn mặt trắng trẻo, mũi cao miệng vuông. Chắc hẳn lúc trẻ người này cũng là một người phong lưu. Nhìn sơ qua nếu xét về khuôn mặt thì người này có vài phần giống với Đỗ Minh. Nhưng lúc này hai mắt người đó lại đỏ bừng, sắc mặt cực kỳ khó coi.

"Hội trưởng Đỗ Tư Khang, chúng ta không mời mà tới, mong ngài hiểu cho." Cô Thần thản nhiên nói. Lời của hắn tuy khách khí, nhưng khuôn mặt lại hơi lộ vẻ cao ngạo. Tuy hắn chỉ là phân hội trưởng của Ma Sư công hội, nhưng từ sau khi công hội Ma Sư hợp nhất cùng công hội Ma Kỹ thì nó đã trở thành đặc cấp công hội duy nhất trên đại lục hiện giờ, công hội Điều Tửu Sư tuy cũng là nhất cấp công hội, nhưng nếu so với công hội Ma Sư thì nó kém quá xa

Đỗ Tư Khang vội vàng cười nói: " Hội trưởng Cô Thần, ta cũng vừa bàn bạc xong, đang chuẩn bị đi tìm ngài đây. Ngài cùng hai vị phó hội trưởng là khách quý chúng ta cầu còn không được. Nhanh vào trong nào, mời."

Cô Thần hơi nghiêng người tránh ra, cung kính làm một động tác mời hướng về Cơ Động, sau đó hướng Đỗ Tư Khang nói: "Đỗ Tư Khang hội trưởng, mong ngài gọi ta là phân hội trưởng Cô Thần. Ta giới thiệu cho ngài một chút, ta là Cô Thần phân hội trưởng của công hội Ma Sư ở Thiên Thủy thành cùng hai phó hội trưởng đi cùng Cơ Động tiên sinh, vị này chính là Chấp Pháp Trưởng lão của chúng ta đến từ tổng hội của công hội Ma Sư, Cơ Động tiên sinh."

Chấp Pháp Trưởng lão? Nghe Cô Thần giới thiệu như vậy, Đỗ Tư Khang lập tức thất kinh, trưởng lão trong Ma Sư công hội có không ít, tuy bình thường đều là Ma Sư thành danh ở thế hệ trước mới có thể đảm nhiệm. Nhưng Chấp Pháp Trưởng lão lại càng ít hơn nữa, tất cả đều là nhân vật có thực quyền trong công hội Ma Sư. Địa vị gần như tương đương với hội trưởng, ngang bằng với phó hội trưởng ở tổng hội.

Khi Đỗ Tư Khang nhìn đến Cơ Động, thần sắc trên mặt không khỏi có chút quái dị, quay đầu nhìn về Cô Thần, nụ cười đã giảm đi rất nhiều: "Phân hội trưởng Cô Thần, ngài đang đùa với ta sao. Vị này chính là Chấp Pháp Trưởng lão ở công hội Ma Sư các ngài sao? Công hội Điều Tửu Sư của chúng ta tuy gặp nạn, nhưng cũng là nhất cấp công hội, tuy lần trước là bởi vì ta có chỗ khó khăn nên mới làm ngài chậm trễ. Nhưng mà ngài cũng không nên đùa giỡn ta như thế."

Cũng khó trách Đỗ Tư Khang không tin, nếu như không phải tin tức truyền ra từ tổng hội Ma Sư đã nêu rõ tuổi của Cơ Động, thì Cô Thần hẳn cũng không tin vào thân phận Chấp Pháp Trưởng lão của hắn.

Đúng lúc này, trong nhóm mười người theo Đỗ Tư Khang đi ra nghênh đón, một người bước nhanh lên trước vài bước, đi tới trước mặt Cơ Động, quỳ rạp xuống đất: "Đệ tử Đỗ Minh, bái kiến lão sư".

Nhìn Đỗ Minh quỳ rạp trước mặt mình, Cơ Động thản nhiên nói: "Đỗ Minh, ngươi đứng lên đi." Một chút khó chịu trong lòng lúc trước đã vơi đi rất nhiều, nghe Cô Thần nói về Ma Minh, hắn đối với Điều Tửu Sư công hội càng thêm đồng tình, hoàn toàn hiểu được cảm giác lúc trước của Đỗ Minh.

Đỗ Minh ngẩng đầu nhìn lên Cơ Động, thấy được Cơ Động không có ý cự tuyệt hắn, lập tức mừng rỡ vội vàng đứng sau lưng Cơ Động. Lúc trước hắn trở về Điều Tửu Sư công hội, thiếu chút nữa lại bị đuổi ra, phải cố gắng kiềm chế tâm tình, nhận lỗi với phụ thân mới được ở lại. Nhưng hắn lại không ngờ rằng, một lần nữa Cơ Động lại hiện ra trước mặt hắn, hơn nữa là dùng thân phận Chấp Pháp Trưởng lão của công hội Ma Sư xuất hiện. Lúc này, hắn đã không còn nữa phần nghi ngờ nào, thực lực mạnh mẽ mà Cơ Động từng thể hiện trước mặt hắn đã lại ấn tượng quá sâu trong hắn.

Đỗ Tư Khang cùng Cô Thần thấy cảnh này đều không khỏi ngây người, đối với Đỗ Minh, Cô Thần cũng có biết qua, biết rõ hắn cùng với phụ thân hắn là Đỗ Tư Khang không hợp nhau. Khó trách Chấp Pháp Trưởng lão lại muốn tới trợ giúp công hội Điều Tửu Sư, nguyên lai là vì hắn và Đỗ Tư Khang có mối quan hệ này. Nhưng mà, vị Chấp Pháp Trưởng lão này lại lớn tuổi hơn cả Đỗ Minh sao?

Đỗ Tư Khang nghi hoặc nhìn về phía Cơ Động sau đó nhìn qua Cô Thần: "Vị này thật sự là Chấp Pháp Trưởng lão của quý hội sao?"

Cô Thần sắc mặt trầm xuống: "Đỗ Tư Khang, ngươi bất kính đối với Trưởng lão của công hội chúng ta như vậy là có ý gì đây?"

" Phân hội trưởng Cô Thần, không cần đâu." Cơ Động vươn tay về phía Đỗ Tư Khang: "Đỗ Tư Khang hội trưởng, ngài khỏe chứ?. Thật vinh hạnh khi được gặp tửu thần ngài. Chúng ta vào trong rồi bàn chuyện tiếp chứ?"

Mấy ngày nay Đỗ Tư Khang có thể nói là đang trải qua thống khổ dày vò, khi bắt tay cùng Cơ Động thì ngay lập tức, một luồng khí tức sinh mệnh cực kỳ tinh khiết, mênh mông từ bàn tay Cơ Động mãnh liệt tuôn ra. Toàn thân Đỗ Tư Khang lập tức chấn động, vừa định chống lại thì phát hiện luồng sinh mệnh khí tức khổng lồ này trong nháy mắt đã tràn ngập toàn thân, sự mệt mỏi do tinh thần lập tức giảm đi rất nhiều, nhờ đó phấn chấn lên vài phần. Ánh mắt nhìn Cơ Động cũng lập tức biến đổi. Nhìn về phía con mình thì chỉ thấy Đỗ Minh đứng sau lưng Cơ Động khẽ gật đầu với mình,trong mắt lập lộ vẻ vui mừng.

"Cơ Động trưởng lão, vừa rồi đã thất lễ rồi, mời ngài".

Thân phận Chấp Pháp Trưởng làm Cơ Động trở thành đối tượng được mọi người vây quanh như sao bao quanh trăng, rốt cuộc lần đầu tiên đi vào tổng hội của công hội Điều Tửu Sư này.

Vừa tiến vào đại môn, Cơ Động đã hơi nhíu mày, kiến trúc của công hội Điều Tửu Sư vô cùng độc đáo nhưng bây giờ lại vô cùng lộn xộn, trên mặt đất toàn là các vật phẩm bị phá hỏng. Còn có hương rượu vô cùng nồng đậm, hiển nhiên là mùi của nhiều loại rượu rớt trên mặt đất mới tạo nên mùi nồng như thế.

Trong đại sảnh, còn có hơn mười mấy người điều tửu sư, Đỗ Tư Khang dẫn mọi người xuyên qua đại sảnh, đi vào một phòng họp, căn dặn gì đó, sau đó tự mình đóng cửa lại. Trong phòng, chỉ còn lại hắn và bốn người Cơ Động nếu tính cả Đỗ Minh.

Đỗ Tư Khang mời Cơ Động ngồi lên ghế chủ tọa, sau đó thở dài một tiếng, nói: "Công hội Điều Tửu Sư chúng ta vốn dùng rượu ngon để khoản đãi khách nhân.

Nhưng mà hiện giờ lại ra tình trạng này, thật sự là. . . mong trưởng lão cùng ba vị phân hội trưởng thứ lỗi".

Cơ Động nói: "Hội trưởng không cần khách khí. Cách đây không lâu, ta vừa thu Đỗ Minh làm đồ đệ. Đột nhiên nghe được có chuyện xảy ra, nên đặc biệt đến đây xem có thể giúp gì không. Ta nghe phân hội trưởng Cô Thần nói, là do Ma Minh đến quấy rối sao?"

Đỗ Tư Khang thở dài một tiếng, nói: "Đầu tiên, ta muốn xin lỗi Cô Thần phân hội trưởng. Lần trước, lúc ngài đến thì ta mới gặp phải đại nạn, trong lúc nhất thời tâm thần hoảng loạn. Hơn nữa lúc đó đang mang theo bí mật lớn nhất của công hội Điều Tửu Sư, cho nên ta mới không nói chân tướng rõ ràng cho ngài. Hai ngày này đã khiến ta đã hiểu rõ, chỉ có công hội Ma Sư mới có thể trợ giúp công hội Điều Tửu Sư vượt qua cửa ải khó khăn lần này. Trong đây, ta thỉnh cầu Cơ Động Trưởng lão cùng ba vị phân hội trưởng giúp đỡ chúng ta a. Nếu không, công hội Điều Tửu Sư chỉ sợ sẽ bị diệt mất. Nếu như không phải Thánh Tà chiến trường sắp bắt đầu, có lẽ ta còn có thể mời phân hội trưởng Phất Thụy ở Trung Nguyên thành về hỗ trợ. Nhưng bây giờ, ngài ấy đang tiến hành chuẩn bị cho Thánh Tà chiến trường, ta thật sự không muốn quấy rầy ngài ấy. Dù sao, đó cũng là đại sự liên quan đến sự an nguy của Đại lục."

Cơ Động mỉm cười, nói: "Ngài nói rất đúng. Lôi đế Phất Thụy tuy không thể tới, nhưng ta tới hẳn cũng không có gì khác nhau. Phất Thụy chính là sư huynh của ta."

Đỗ Tư Khang sững sờ, "Trưởng lão, ngài là sư đệ của phân hội trưởng Phất Thụy sao? Nói như vậy, hẳn ngài cũng xuất thân từ Thiên Can học viện rồi".

Cơ Động khẽ gật đầu, nói: "Có thể nói như vậy. Lão sư cũng chỉ có hai đệ tử là ta cùng sư huynh. Nếu được, hội trưởng, mong ngài đem chân tướng sự tình nói rõ ràng. Chúng ta sẽ quyết định trợ giúp quý hội như thế nào là tốt nhất."

Vừa nghe được Cơ Động là sư đệ của
Phất Thụy, sắc mặt Đỗ Tư Khang rõ ràng thả lỏng đi rất nhiều, hắn biết rõ người nào chống lưng cho Phất Thụy, mặc dù hắn đoán thực lực của người trẻ tuổi trước mặt hẳn không bằng Phất Thụy, nhưng nếu hắn là sư đệ của Phất Thụy, thì dĩ nhiên cũng là đệ tử của hai vị Chí Tôn miện hạ. Đây xem như là tin tốt nhất mà hắn nghe được suốt ba ngày qua.

"Đến lúc này thì ta cũng không có gì phải giấu nữa. Thất phu vô tội, hoài bích hữu trách. Lần này Ma Minh nhắm vào Điều Tửu Sư công hội, cũng là do công hội có giữ một bình rượu".

Một bình rượu? Nghe Đỗ Tư Khang trả lời, quang mang trong mắt Cơ Động lập tức sáng lên, có thể làm cho Ma Minh huy động nhiều nhân lực như thế chỉ vì một bình rượu, mà nó lại được tổng hội Điều Tửu Sư cất giấu kỹ. Có thể dễ dàng đoán được bình rượu này trân quý như thế nào, không còn nghi ngờ gì nữa, nó nhất định là một trong những danh rượu đứng từ hạng sáu trở lên trong thập đại danh rượu.

Đỗ Tư Khang tiếp tục nói: "Hội trưởng đầu tiên của công hội Điều Tửu Sư đã từng biên soạn qua một cuốn sách tên là 'Danh tửu lục thư'. Trong quyển sách này ghi lại toàn bộ thập đại danh rượu trên thế giới này. Trong thập đại danh rượu, công hội chúng ta chỉ có đúng một loại, đó là loại rượu bài danh thứ ba, mang tên Hãn Hải Quỳnh Tương. Phương pháp nhưỡng tạo (ủ rượu) Hãn Hải Quỳnh Tương sớm đã thất truyền. Theo ta được biết, thì chỉ có công hội chúng ta có được hai chai mà thôi. Loại rượu này được chết tạo từ mấy ngàn loại thực vật hải sinh quý hiếm trong biển lớn, trải qua nhiều phương pháp đặc biệt mà thời gian ủ rượu phải mất đến mười năm. Sau đó còn phải dùng thâm hải Long ngọc làm bình đựng, ngâm nó trong đại dương ít nhất trăm năm mới có thể thành rượu."

Hãn Hải Quỳnh Tương - nghe được bốn chữ này, Cơ Động phảng phất như cảm thấy được hương vị của hải dương, những thứ khác không nói, chỉ riêng việc loại mỹ tửu này bài danh còn muốn cao hơn Sinh Mệnh Chi Nguyên thì đã đủ để chứng minh nó trân quý đến mức nào.

Đỗ Tư Khang nói: "Hãn Hải Quỳnh Tương không chỉ là một loại rượu, mà còn có thể coi như là một loại ma pháp dược tề cao cấp nhất. Uống một lọ, nếu như sau đó có thể tu luyện trong đại dương, như vậy, có thể nhanh chóng hấp thu Thủy nguyên tố tạo nên cực hạn thủy thuộc tính. Đây cũng là nguyên nhân thực sự khiến cho Ma Minh nhắm vào chúng ta.

Cực hạn thủy thuộc tính, những lời này vừa nói ra thì ba vị Ma Sư phân hội hội trưởng của công hội thành Thiên Thủy cơ hồ đồng loạt bật dậy. Đôi mắt mở to, trợn trừng nhìn Đỗ Tư Khang. Ngay cả hô hấp cũng trở nên có chút dồn dập.

Cực hạn thủy thuộc tính đó là cực hạn Nhâm thủy cùng cực hạn Quý thủy. Một bình rượu có thể tạo ra hiệu quả như thế, tuyệt đối là vật báu vô giá a!

Chỉ có Cơ Động còn có thể tỉnh táo ngồi một chỗ, Sinh Mệnh Chi Nguyên có thể cải tử hoàn sinh thì dĩ nhiên, nếu như tác dụng của Hãn Hải Quỳnh Tương không vượt qua nó, ngược lại chính Cơ Động sẽ cảm thấy kì quái rồi.

Đỗ Tư Khang cười khổ nói: "Ba vị phân hội trưởng, hiện tại chắc các ngươi đã rõ, vì sao ta không chịu nói rõ chân tướng sự tình a." Vừa nói, hắn khẽ liếc qua Cơ Động. Trung thực mà nói, nếu như không có vị sư đệ này của Phất Thụy ở đây, thì hắn vẫn còn băn khoăn giữa việc nói hay không nói ra. Không nói tới việc Cơ Động có được thân phận Chấp Pháp Trưởng lão này như thế nào. Chỉ riêng việc hắn có thân phận là đệ tử của hai vị Chí Tôn miện hạ, thì ba vị Ma Sư phân hội trưởng của thành Thiên Thủy cho dù có ý đồ thì cũng không dám làm gì.

Cô Thần phất tay, ra hiệu cho hai gã phó hội trưởng ngồi xuống, lúc trước bởi vì quá xúc động, thần sắc không khỏi có chút hơi xấu hổ, bất quá cũng khó trách được bọn hắn, dù sao ba người bọn hắn đều là Thủy hệ Ma Sư a! Nghe được một món đồ có thể nói là báu vật vô giá với Thủy hệ Ma Sư, bọn họ sao mà không quá xúc động được ?

Miễn cưỡng ổn định tâm tình của mình một chút, Cô Thần nói với Đỗ Tư Khang: "Đỗ hội trưởng, ta hiểu được vì sao lần trước ngài lại do dự. Bất luận đối với bất kỳ Thủy hệ Ma Sư nào, loại rượu trong lời ngài nói đều có lực hấp dẫn trí mạng. Xem ra, Ma Minh hẳn còn chưa đắc thủ?"

Đỗ Tư Khang khẽ gật đầu, nói: "Ma đạo thừa dịp ta cùng với hơn mười vị Ma Sư vắng mặt trong bản hội thì đột nhiên tập kích. Lấy đi vô số đồ vật mà công hội bảo tồn, nhất là một ít loại rượu trân quý cất trong hầm. May mắn là Hãn Hải Quỳnh Tương được bảo quản cẩn thận, mới không bị bọn họ đắc thủ. Bọn họ để lại một phong thư, ghi là cho ta thời gian bảy ngày, trong bảy ngày đó buộc ta một mình đi tới Bắc Mang sơn, giao ra Hãn Hải Quỳnh Tương, nếu không tuân theo thì bảy ngày sau, chuẩn bị tinh thần đi nhặt xác gia quyến trong nghiệp đoàn đi. Ta vẫn luôn lo lắng về chuyện này, bây giờ cũng chỉ có công hội Ma Sư mới có thể giúp chúng ta. Cơ Trưởng lão, ba vị phân hội trưởng, các ngài nhất định phải ra tay viện trợ a! Sau khi chuyện giải quyết xong thì Điều Tửu Sư chúng ta nguyện xuất ra một món tiền lớn để cảm tạ."

Cơ Động lắc đầu, nói: "Không nói tới thù lao thì Hãn Hải Quỳnh Tương cũng tuyệt không thể để cho Ma Minh đạt được. Đỗ hội trưởng, chuyện này ta sẽ dùng danh nghĩa cá nhân để giúp ngươi."

Cô Thần chặn lại nói: "Cơ trưởng lão, phân hội nguyện theo ngài chống chọi với ma minh, nhưng mà lực lượng của chúng ta sợ rằng vẫn không đủ."

Cơ Động nhìn hắn một cái, nói: "Ta tự có biện pháp tìm viện quân đến. Bất quá, chuyện này chúng ta phải vạch kế hoạch cẩn thận một phen mới được. Nếu đối phương chỉ yêu cầu một mình Đỗ hội trưởng đi đến, như vậy có thể khẳng định, còn có người của Ma Minh ở Thiên Thủy thành giám thị công hộ Điều Tửu Sư, thậm chí cũng sẽ có người giám thị bên công hội Ma Sư, bởi vì chỉ có công hội Ma Sư mới có thể trợ giúp công hội Điều Tửu Sư. Cho nên, người của hai bên tốt nhất không nên có hành động gì. Chủ lực tiến công cứ do ta nghĩ biện pháp,

Vừa nghe Cơ Động đáp ứng hỗ trợ không chút do dự, Đỗ Tư Khang quá đỗi vui mừng, ngay lập tức mọi người ở trong phòng họp bí mật này thương lượng với nhau.

Ba ngày sau. Ngoài Thiên Thủy thành.

Bắc Mang sơn tọa lạc tại phía tây thành Thiên Thủy, dãy núi không tính là quá lớn, nhưng lại có tác dụng chắn gió lạnh từ Tây Bắc thổi đến, làm cho thành Thiên Thủy không đến mức quá rét lạnh.

Lúc này, trên đại đạo (con đường lớn) phía trước hướng về Bắc Mang sơn, Đỗ Tư Khang cưỡi tọa kỵ của mình - một con Băng Tuyết Địa Long thất giai, chạy đi như bay. Hai năm trước, Đỗ Tư Khang vừa mới tấn chức Thất Quan, trở thành người có đẳng cấp ma lực cao nhất trong công hội Điều Tửu Sư. Tọa kỵ Băng Tuyết Địa Long này là do hắn tốn hao một số tiền lớn mới mua được. Lục Quan Ma Sư thì đã đạt được.

Băng Tuyết Địa Long vốn có họ gần nhất với Băng Tuyết Cự Long, ưu điểm của nó chính là có thể tấn chức trở thành Cửu Giai ma thú. Ngoại trừ không thể bay lượn ra, thì ngoại hình của Băng Tuyết Địa Long cùng Băng Tuyết Cự Long là cực kỳ giống nhau. Tuy nhiên thực lực thì kém hơn nhiều. Nếu như không phải là hội trưởng của công hội Điều Tửu Sư, mang danh Tửu Thần, thì muốn tìm được một con ma thú như vậy chắc chắn cực kỳ khó khăn.


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện